- đại thiếu phu nhân à, tôi thấy việc này không đúng với gia quy từ trước đến nay - bà Vú thân cận góp ý
Chu Phí - vợ của Úc Khải Tôn, con gái lớn của tập đoàn Thừa Thiên đồng thời là một trong các tổ chức lớn ở HongKong đang nằm ườn trên chiếc ghế để tận hưởng khí hậu mát mẻ bên ngoài, cô rất mãn nguyện với những gì mình vừa làm.
- bà nói sao? bà thấy tôi làm không đúng? việc gì không đúng? - Chu Phí đang cầm tờ tạp chí đọc, ánh mắt không nhìn lấy bà Vú kia một lần
- từ trước đến nay, không ai lại đi lấy thêm vợ cho chồng mình. Đặc biệt là người có thân phận và địa vị cao như đại thiếu phu nhân bây giờ
- không được? ai lấy quyền gì cấm tôi? chẳng những tôi lấy cho chồng mình một người vợ, mà có thể hơn số đó. Dù gì đây không phải việc của bà, bà đừng xen vào nữa
- à dạ, chào đại thiếu gia....
- bà lui xuống đi! - giọng nói trầm cất lên - em vừa nói cái gì?
Chu Phí nhẹ nhàng đặt tờ tạp chí xuống bàn, thân hình mảnh mai ngồi dậy, nở nụ cười thật tươi như thay cho lời chào
- thay vì để anh đi lung tung bên ngoài ngủ hết cô này với cô khác. Vậy thì em nên giúp anh cưới hẳn một cô vợ xinh đẹp, giỏi giang về phục vụ. Anh thấy thế nào? Hài lòng chứ? - câu nói có phần thách thức
- tư cách của một người vợ như em thật là khá khen! - hắn nhếch mép
- vậy sao? em cũng thật khâm phục tài năng của mình đến mức chắc ngày mai em phải tự thưởng cho mình chuyến du lịch vòng quanh thế giới vài tháng rồi về lại đây.
- đầu óc em không bình thường sao? Việc anh không muốn thì đừng bắt ép anh! anh cảnh cáo em
- hôm nay chồng em có vẻ hơi lớn tiếng với em rồi đây! Một tháng 30 ngày, để em đoán xem, anh ngủ với 29 cô? hay 31 cô? hay là hơn số đó? Em chỉ là muốn tốt cho anh thôi mà
- em đang xem tôi như cái máy giải quyết nhu cầu tình dục ? tôi nói cho em biết, dù tôi có ngủ với ai đi chăng nữa thì cũng chẳng đến lượt em được phép ngủ với tôi!
- anh thật là cao thượng. Đã hơn 6 năm chúng ta chưa lên giường với nhau rồi chứ nhỉ? Anh có muốn trước khi anh đường đường cưới người khác, lên giường với "vợ lớn" lần cuối không?
- nếu như lời đề nghị lên giường với em cách đây 6 năm trước, tôi sẽ chẳng ngần ngại đồng ý, còn bây giờ? hừ... tôi chỉ sợ em "yếu sinh lý" đến mức không chịu nổi một "nhát" của tôi thôi!
- anh.... - cô tức giận nắm tay thành quả đấm đập mạnh xuống ghế, ánh mắt câm phẩn nhìn theo bóng dáng của hắn - mau cho người thu xếp công việc để hoàn thành kế hoạch này đi!
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
- đừng khóc nữa mà, ngoan nha, ngoan nha - Thuyên Yên an ủi tôi từ nãy đến giờ
- làm sao chứ? cậu không thấy là mình...mình sắp làm vợ bé của người ta rồi sao? mình...mình....
Tôi tủi thân đến mức nói không ra hơi, thật sự nếu không có Tiểu Yên nãy giờ bên cạnh mình, chắc chắn tôi đã nghĩ ra những chuyện dại dột để làm rồi.
- tuần sau là đám cưới của cậu rồi đó, chúng ta sẽ ít gặp nhau hơn bây giờ, cho nên đừng khóc như vậy nữa có được không? - Tiểu Yên buồn