Tiêu Ngọc hé miệng cười một tiếng: “Nhỏ máu ngón tay. Dùng máu tim câu thông với đao linh. Nhưng đao linh có chịu chấp nhận anh hay không thì tôi không dám chắc. Đây là trên dã sử truyền lại.”Mười ngón tay liền tim. Máu từ ngón tay chảy ra chính là máu tim.Tần Phi quay đầu, nhìn thanh đao hoen gỉ trên bàn.Anh cũng không biết sao mấy ngày nay mình giống như là bị mê muội vậy, rất có hứng thú với thanh loan đao này và các loại cổ thư. Nhưng bây giờ cũng là xã hội hiện đại rồi, cũng không còn là cổ đại nữa, càng không phải là phim kiếm hiệp trên TV.Lúc này, Tần Phi lại nhớ đến ông già điên mình gặp trên đường lúc nãy. Ông ta tự xưng mình là trưởng lão phái Nga Mi. Nếu như là trước kia, anh nhất định dở khóc dở cười, căn bản không tin. Nhưng ông già kia nhìn cũng đến sáu bảy mươi tuổi rồi, thế mà trong hai chiêu đã chế trụ được anh!Hơn nữa còn ngửi ra được anh luyện chế đan dược. Mấy chuyện này khiến cho anh không thể không tin!Mặc dù Tần gia đã không còn tồn tại, nhưng tổ huấn của Tần gia anh vẫn chưa quên. Tổ huấn Tần gia không hề mang tư tưởng phong kiến. Điều thứ nhất không phải là vì gia tộc mà phải thế nào, càng không phải là kiếm tiền mà chính là gốc rễ làm người. Điều thứ hai chính là thân thể.Muốn kiếm tiền, muốn bảo vệ tốt người mình quan tâm, thân thể nhất định phải có thực lực vững vàng!Hôm nay Tuyết Ẩm Bá Đao đặt ở trước mắt mình, giống như là ý trời.Đến bước này, Tần Phi đã không thể nào buông tha.Huống chi, vợ đẹp như vậy, anh phải bảo vệ Giang Nguyệt Đồng, không để bị bất kì ai khinh dễ!Suy nghĩ, Tần Phi cầm thanh Tuyết Ẩm Bá Đao trên bàn!Xuýt xoa!Trong nháy mắt, hơi lạnh cóng thoang thoảng tỏa ra kia nhanh chóng truyền khắp toàn thân, khiến xương cốt cũng muốn đông cứng.Đau đớn kịch liệt khiến cho Tần Phi theo bản năng muốn buông tay, nhưng anh vẫn gắt gao nắm chặt!Rất nhanh, sau khi cơn rét lạnh đến muốn đóng băng qua đi, Tần Phi rõ ràng cảm nhận được một ngọn lửa mạnh vô cùng, Thật giống như cả người anh bị vứt xuống trong nồi nước nóng sôi sùng sục, cả người bị hấp chín!Tay của anh bị đứt! Mảu tươi rỉ ra, chảy lan vào thanh đao hoen gỉ, nhưng sau tiếng “tí tách” thì bốc hơi.Có một câu gọi là sống không bằng chết, nhưng có rất ít người lãnh hội qua.Tần Phi cảm nhận được, cái loại ăn mòn giữa băng và lửa kia, thật giống như muốn cào xé từng tế bào trong người anh vậy.Sống không bằng chế.“Hư…hư…” Khóe miệng của Tần Phi cũng trào ra một dòng máu tươi, đó là do anh cắn đầu lưỡi của mình gây ra. Thanh âm rên rỉ vì không chịu nổi đau đớn thoát ra.Tiêu Ngọc ở một bên đã sớm dùng tay che miệng mình. Bởi đã nghiên cứu đồ cổ đến mấy đời, đối với mấy món đồ linh dị, cô ta đã sớm tiếp nhận. Cô ta biết muốn đao linh thừa nhận Tần Phi không hề đơn giản như vậy. Nhưng căn bản cô ta cũng không ngờ sẽ dọa người như vậy!Tần Phi sống chết cắn chặt hàm răng, vành mắt cũng sắp nứt, anh cảm giác linh hồn mình, cũng bị đông cứng đến nơi! Sau đó đều bị đốt thành tro bụi!Linh hồn của anh đang run rẩy!Run rẩy vì sợ!“Ông đây sẽ không từ bỏ!”“Sẽ không từ bỏ!”Trong lòng Tần Phi đang gào thét, dùng một chút ý niệm còn sót lại, nắm chặt loan đao trong tay, làm sao cũng không chịu buông tay!“Xoảng…” Ngay lúc Tần Phi đau đến muốn ngất đi, trong cơn mê man, Tần Phi chợt nghe thanh âm của thứ gì đó vỡ tan tành.Hình như là trong thân thể anh có thứ gì bể nát, chợt cảm thấy từng dòng nước ấm chảy khắp cơ thể, toàn thân có khí lực dồi dào!Anh chợt mở mắt, thứ cũng đồng thời vỡ ra còn có thanh loan đoan hoen gỉ trong tay. Bề ngoài long lổ vết gỉ của nó trong khoảnh khắc hóa thành hư ảo.Cùng lúc đó, cái rét lạnh đến đóng băng kia còn cả hơi nóng bỏng rẫy như muốn nướng chín tất cả cũng thối lui như thủy triều. Chỉ có máu chảy xuống và mộ hôi lăn trên trán cho anh biết tẩy thảy những gì anh vừa trải qua kia không phải là ảo mộng.“Thành công rồi?”“Thành công rồi?”Tiêu Ngọc che miệng, cũng thấp giọng lẩm bẩm. Tuyết Ẩm Bá Đao không phải ai tùy tiện đụng vào cũng có thể khiến nó nhận chủ.“Keng!” Tần Phi hưng phấn rút loan đao ra, loan đao hết sức kỳ lạ, lưỡi đao trắng như tuyết, sống đao màu đen thui.Vỏ đao không có bất kỳ điêu khắc gì, nhìn phong cách cổ xưa lại khá bình thường.Anh vung đao mấy cái, không biết có phải là do tâm linh tương thông với thanh đao này hay không nhưng anh lại cảm giác hết sức