Tay Tần Phi run run, tay đang bôi thuốc bột cũng run rẩy, nhưng anh không kịp băng bó lại, chợt đứng phắt dậy.“Sao thế?” Tiêu Ngọc thấy sắc mặt Tần Phi thay đổi, nhưng Tần Phi mấy máy miệng nói gì cô ta cũng không nghe được rõ ràng.“Vợ tôi bị người ta khi dễ, tôi phải đến đó ngay, nếu không thì không kịp rồi.” Tần Phi vừa nói vừa chạy ra bên ngoài.“Ở đâu? Tôi lái xe đưa anh đi?” Tiêu Ngọc khẽ run, mặc dù trong lòng cô ta không suy nghĩ gì nhiều, nhưng khi nghe được Tần Phi đã có vợ, trong lòng lại có một chút không thoải mái vô hình.“Được được, là biệt thự Giang gia.” Tần Phi chợt nhớ tới cái gì, vội vàng xoay người lại, chộp lấy thanh Tuyết Ẩm Bá Đao trên bàn.…Biệt thự Giang gia, phòng khách thi thoảng truyền ra tiếng cười lớn cuồng ngạo của Hoắc Trung Nguyên.“Cái gì? Cậu nói gì?” Thẩm Hoa nắm điện thoại di động, nghe được Chu Hướng Tiền nói, kinh hô thành tiếng.“Không có gì. Giang Nguyệt Đồng không phải rất lợi hại hay sao? Hơn nữa cô ấy cũng không phải là người phụ nữ của tôi. Cô ấy bị khi dễ bà tìm tôi làm gì? Hừ, tên chồng phế vật Tần Phi của cô ấy không phải rất bản lĩnh hay sao? Bà đi tìm nó đi! Cúp đây!” Thanh âm của Chu Hướng Tiền vọng ra, Thẩm Hoa lập tức xụi lơ ngã lên ghế ngồi.Chu Hướng Tiền không quan tâm!Chu Hướng Tiền dĩ nhiên không quan tâm, bởi vì hắn ta dù có muốn quản cũng không quản được!Hắn ta bây giờ đã chẳng còn cái gì nửa rồi. Nếu không phải trong nhà còn có chút tích góp thì hắn ta đã phải ra đường xin cơm rồi. Lần trước hắn ta bị Giang Nguyệt Đồng thẳng thừng cự tuyệt, bấy giờ lại nghe đến Hoắc Trung Nguyên đại danh đỉnh đỉnh muốn kết hôn với Giang Nguyệt Đồng, hắn ta mà tới chen vào thì chẳng phải là đi tìm cái chết hay sao?Ngay hôm qua, Chu Hướng Tiền khóc cầu Tô gia, hỏi tại sao phải cách chức Tổng tài của hắn ta. Tô gia nói cho hắn ta rằng hắn ta đã đắc tội với người không nên đắc tội,Chu Hướng Tiền khổ sở suy nghĩ, vặn nát óc cũng không nghĩ ra mình đã đác tội với đại nhân vật nào!“Còn tìm Chu Hướng Tiền làm gì? Chẳng lẽ các người không biết chức vị Tổng tài của hắn ta sớm đã bị Tô gia rút lại rồi à?”“Đúng vậy, tôi cũng nghe nói thế. Bây giờ hắn ta chẳng là cái mẹ gì, tìm hắn ta thì có cái ích lợi gì đâu? Tên phế vật Tần Phi kia cũng vô ích!”Thẩm Hoa cả ngày cũng chỉ biết đi dạo phố, bảo dưỡng nhan sắc, căn bản cũng không biết một ít chuyện bên ngoài rằng Chu Hướng Tiền đã sớm mất tất cả!Hoắc Trung Nguyên cười ha ha một tiếng, lần nữa ngồi xuống, nhích tới gần Giang Nguyệt Đồng mấy phần, tư thái ngả ngớn ngửi người cô, mặt nhất thời đầy say mê: “Thật là thơm quá đi. Người đẹp, làm người phụ nữ của tôi đi. Em trốn cũng không thoát đâu.”“Bỏ tay anh ra!” Giang Nguyệt Đồng vừa xấu hổ vừa tức giận, trong lòng lại sợ đến run lên, mặt lạnh khẽ nói.“Súc sinh! Súc sinh! Nếu mày còn dám đụng đến con gái tao, chò dù chết tao cũng phải kéo mày theo!” Giang Phụng Vân cả người run rẩy, khổ sở kêu to.Lúc này, ông ta đang bị Giang Thành Nghiệp và mấy tên đàn ông trong gia tộc đè cứng xuống.Cú điện thoại đầu tiên của Thẩm Hoa chính là gọi cho Giang Phụng Vân. Giang Phụng Vân chí không ở chỗ này cho nên rất ít khi tham dự vào hội nghị gia tộc.Nhưng có điều ông ta ở xung quanh, sau khi nhận được điện thoại của vợ, nghe nói con gái mình bị người ta khi dễ làm nhục nên đã vội vàng chạy tới.Tuy ông ta xuất thân là lính, nhưng đã là chuyện cũ, tuổi tác cũng lớn, nào có phải là đối thủ của Hoắc Trung Nguyên?Lúc ông ta xông đến muốn đánh Hoắc Trung Nguyên thì bị gã ta đẩy một cái, eo đụng vào góc bàn dẫn đến bị thương.Mà điều khiến ông ta tức giận chính là, Giang Thành Nghiệp cái thằng chó má này lại nhân cơ hội đó mà đè ông ta lại, nói ông ta không cần để ý chuyện này!Giang Nguyệt Đồng là con gái ông ta, nói ông ta không để ý kiểu gì?Điều càng khiến lòng ông ta lạnh đi lại còn là đám người nhà Giang gia không một ai đứng ra lên tiếng!“Mẹ, có phải mẹ điên rồi hay không? Mẹ vì chút xíu lợi ích gia tộc mà muốn đưa cháu gái mình cho người ta? Mẹ già rồi hồ đồ à?”“Người trong nhà bị khi dễ mẹ cũng không quan tâm còn trơ mắt nhìn. Kiếm tiền cho Giang gia thì sao chứ? Ai còn sẽ trung thành với Giang gia? Lòng người mất đi, Giang gia cũng xong rồi!" Giang Phụng Vân đau khổ kêu to, vành mắt cũng sắp nứt ra!Giang Phụng Vân nói xong, sắc mặt của rất nhiều người trong Giang gia cũng thay đổi. Thậm chí còn có hơn nửa số người âm thầm gật đầu.Lòng người cũng giống như máu thịt. Mặc dù rất nhiều người trong Giang gia đều vì lợi ích mà lựa chọn im lặng nhưng cũng có người hết sức tức giận với hành động của Hoắc Trung Nguyên, cái này chính là đang tát vào mặt Giang gia. Huống chi đây còn là địa bàn của Giang gia nữa!Bọn họ thấy Hoắc Trung Nguyên làm càn như vậy, không có luân lý đạo đức, ngay trước mắt mọi người khinh bạc Giang Nguyệt Đồng, trong lòng đều là căm ghét.Thậm chí kỳ vọng ai có thể đứng ra, đánh cho cái thằng cha ngông cuồng phách lối này đến mức răng rơi đầy đất!Bà nội Giang cũng tái xanh mặt mày, tức giận đến phát run cả người.Thế nhưng từ đầu đến cuối bà ta cũng không nói một câu. Ánh mắt phức tạp nhìn con trai Giang Phụng Vân, lại nhìn Giang Nguyệt Đồng nhắm mắt cắn môi thống khổ rơi lệ. Bà ta thở dài.Không phải bà ta không quan tâm đến danh tiết của Giang Nguyệt Đồng nhưng mà so sánh với tương lai của toàn bộ Giang gia thì danh tiết của Giang Nguyệt Đồng cũng chỉ là nhỏ bé như hạt bụi mà thôi!Hoắc Trung Nguyên là người của Hoắc gia, chuyện thành ra như bây giờ Giang gia cũng không cáng đáng nổi!Tùng Hải có tứ đại gia tộc: Hoắc, Liễu, Tô, Tôn. Bốn năm trước sau khi Tần