Trong thời gian du học An Thiên có về nước vài lần, vào dịp nghỉ tết và vào kì nghỉ đông.
Kì nghỉ đông thì hai vợ chồng có ghé qua biệt thự chính thăm cha mẹ Cao sau đó về nhà riêng. Trong những ngày này An Thiên thường đi chơi cùng Như Ý và Hạ Băng, hết shopping đến các quán ăn từ vỉa hè cho đến nhà hàng, tám từ chuyện này cho đến chuyện khác. Chủ đề vào thời điểm này là nghe hai cô bạn kể lể về việc làm thực tập. Như Ý thì có sẵn nơi thử việc rồi, là tập đoàn của gia đình cô chứ ai. Còn Hạ Băng mặc dù có thể cùng Như Ý làm cùng một chỗ nhưng cô không muốn nhờ vào quan hệ, thứ nhất không muốn người ngoài bàn tán nói rằng cô dựa vào sự quen biết, thứ hai Hạ Băng cũng muốn dựa vào bản thân, như vậy chính cô mới có thể đường đường chính chính cho mọi người thấy rằng tình bạn của các cô không phải vì lợi ích hay lợi dụng đối phương. Cũng chính tính cách này mà cả ba luôn thấu hiểu và kính nể đối phương, tình bạn cũng từ đó mới có thể bền chặt. Cuối cùng thì Hạ Băng xin vào thực tập vào tập đoàn nhà học Ngô. Thì đó, còn ai vô đây nữa là của gia đình hai anh em Trí Vĩ, Trí Viễn. Đó chỉ là thời gian đầu của việc thực tập thôi còn sau đó........Đợi xíu nữa kể cho, hi hi.
Còn lúc về vào kì nghỉ tết Tinh Anh và An Thiên thực hiện lời hiệu triệu của cha mẹ Cao về thẳng nhà lớn ăn tết.
Từ lúc ở sân bay cho đến lúc về An Thiên có hơi căn thẳng. Năm nay là năm đầu tiên ăn tết ở nhà chồng. Hình như nhận thấy điều lo lắng này của vợ, Tinh Anh nắm tay vợ nhỏ nhẹ an ủi:
\-Em không cần căng thẳng cha mẹ anh em cũng có phải chưa từng gặp qua đâu, còn có họ thương em hơn cả anh
nữa, yên tâm đi, ngày tết nhà anh cũng như những nhà khác mà thôi.
\-Em vẫn cảm thấy lo..
Anh cười cười nháy mắt với vợ:
\-Hay để chồng ''thơm'' vợ một cái để vợ hết lo có được không?
\-Nghiêm túc lại cho em.
\-Hay ngược lại cũng được, anh không để ý đâu.
\-Anh giả ngốc với em hả? em cho anh một cước tin không?
\-Chọc em thôi có thấy bớt căng thẳng không?
\-Ừm.
\-Nhưng mà ''chuyện kia'' cho em nợ lại, tối nay trả anh, hehe.
Ông này chính xác gọi là hết thuốc chữa luôn rồi.
Chiếc xe dần tiến vào khuôn viên biệt thự, vừa nhìn vào đã thấy không khí tết khắp nơi rồi. Hai bên lề toàn hoa là hoa, một bên là hàng hoa đào, một bên là hoa mai vàng rực. Lâm Yến Phương rất thích hoa nên biệt thự trồng khá nhiều, để chiều vợ Cao Khải Phong cũng rất hay tìm mấy giống hoa mới về nên đến mùa hoa thì cả biệt thự cứ y như là một khu rừng vậy. Lúc vừa xuống xe An Thiên đã bị ai đó bổ nhào đến ôm chặt, đoán là biết ngay Như Ý rồi đúng không nào? Liền sau đó cha mẹ Cao cũng dắt tay con dâu vào nhà nói chuyện, đến chiều Ba người phụ nữ vào bếp chuẩn bị đồ ăn, bày ra đồ ăn cũng vô cùng thịnh soạn, ở nhà bây giờ có hơi văng vì đã cho người giúp việc về quê ăn tết hết rồi. Cả nhà cười nói vui vẻ nhưng hình như có ai đó không vui cho lắm. Lúc rửa chén xong cả gia đình ngồi quây quần bên nhau xem tivi đợi năm mới. Sau đó là màn lì xì đặc sắc, một hồng bao dày cộm được trao với sự ngỡ ngàng của An Thiên. Sau đó ai về phòng nấy.
Vừa vào phòng An Thiên đã một cánh tay to lớn ôm chặt, chủ nhân của vòng tay ấy thì thầm:
\-Năm mới vui vẻ, vợ yêu.
An Thiên cười rất tươi,đ áp lại:
\-Chúc anh năm mới vui vẻ.
Anh cười tà mị:
\-Từ lúc về tới giờ em lơ anh (vẻ uất ức)
\-Đâu có.
Tinh Anh như không nghe thấy, vẫn giọng uất