REVIEW NGÀY NÀO DIỆP TIÊN SINH CŨNG MUỐN TỎ TÌNH VỚI TÔI
Tác giả: Bản Lật Tử
Thể loại: Hiện đại, hào môn thế gia, giám đốc tự luyến vô sỉ x hướng dẫn viên du lịch chúa hề giá trị nhan sắc cao, #SẠCH_SỦNG_NGỌT, vả mặt, hài hước, nhẹ nhàng, HE.
Độ dài: 64 chương
Tình trạng: Hoàn edit - vài chương có pass.
Đối với dân đọc ngôn tình lâu năm, ắt hẳn Bản Lật Tử không còn là cái tên xa lạ với mọi người. Truyện của tác giả này thường không nhiều tình tiết máu cún drama, hiểu lầm rồi mất trí nhớ này nọ mà khá nhẹ nhàng và hài hước, nhiều khi ngọt đến ê răng.
“Ngày nào Diệp tiên sinh cũng tỏ tình với tôi” là một câu chuyện như thế.
Thẩm Tâm - nữ chính của truyện là một cô gái có tính tình ngay thẳng, tếu táo và rất lạc quan. Cô là hướng dẫn viên du lịch cho một công ty lớn, lại có nhan sắc xinh đẹp nên công việc khá thuận lợi, nhưng đi kèm với đó là một vài phiền toái nhỏ.
Lần đầu hai người gặp nhau là khi Diệp Tri Du bỏ nhà ra đi bị túm vào đồn cảnh sát, Thẩm Tâm vì vướng đến mâu thuẫn của bên đối tác nên phải vào theo. Hai người đều chẳng lưu lại tí ấn tượng tốt gì về đối phương.
Diệp Tri Du là kiểu cậu ấm không thèm về thừa kế khối tài sản bạc triệu của gia đình mà muốn tự tay gây dựng bầu trời cho riêng mình. Thẩm Tâm nhìn anh như vậy mà ao ước, người làm công ăn lương như cô chỉ có thể chấp nhận số phận, cố gắng làm việc cả đời.
Làm hướng dẫn viên du lịch nghe có vẻ oai oai mà nhàn hạ đó, nhưng thực ra Thẩm Tâm vô cùng vất vả. Cả đoàn cô dẫn từng phải vào đồn cảnh sát, tiếp theo là gặp trường hợp bạo lực học đường, có đoàn viên còn không nghe lời nên từng thiếu chút nữa là bỏ mạng ở nước ngoài. Cha mẹ đặt tên cô là Thẩm Tâm nhưng có lẽ cả đời này của cô không thể bình tâm được!
Bởi thế nên khi Thẩm Tâm và Diệp Tri Du dần thân quen hơn, câu anh hay hỏi cực kỳ thiếu đòn với Thẩm Tâm nhất chính là: “Công ty đuổi cô rồi sao?”.
“Tạ ơn trời, tôi đã giữ được công việc.”
Diệp Tri Du không nhẹ không nặng “À” một tiếng: “Cái này còn chưa chắc.”
Thẩm Tâm cú lắm nhưng chỉ dám oán ngầm. Bởi chính sếp Diệp từng vì giúp cô không bị đuổi mà hi sinh thân mình tham gia chuyến du lịch xem mắt. Thái độ của anh luôn là “Bố đây đếch care ai cả”, chỉ tiếp xúc với mình Thẩm Tâm hại cô bị khách mời nữ ghim thù đi khiếu nại với công ty.
Cuộc sống quá gian nan mà…
***
Diệp Tri Du là một nam chính khá đặc biệt. Anh rất khác với hình ảnh bá đạo tổng tài trong ấn tượng của tớ. Có những giây phút sếp Diệp ngốc xít khiến tớ cười muốn nội thương, ví như mấy đoạn trích cute dưới đây.
Thấy Thẩm Tâm thắp hương, Diệp Tri Du khẽ nhíu mày: “Sao cô lấy bó hương nhỏ thế? Nhìn cây hương của người khác lớn chừng nào kìa, của cô nhỏ vậy liệu Bồ Tát có nhìn thấy không?”
Thẩm Tâm: “…”
Diệp Tri Du nói: “Chờ chút, tôi đi mua cho cô cây hương dài nhất to nhất, để Bồ tát có thể thấy cô đầu tiên.”
-----
Diệp Tri Du nghĩ ngợi rồi nói: “Vậy tôi về chung với cô nhé.”
“A?” Thẩm Tâm bất ngờ nhìn anh, “Anh từng ngồi xe buýt chưa?”
“…” Diệp Tri Du im lặng một lúc, nhìn cô cười khẽ, “Tôi không chỉ từng ngồi xe buýt mà còn đi cả tàu điện ngầm, bất ngờ không? Kinh ngạc không?”
Thẩm Tâm: “…”
Bá đạo tổng tài như anh cũng bình dân ghê!
-----
Diệp Tri Du luôn rất tự tin vào nhan sắc và mị lực của mình, nên dù Thẩm Tâm đã nói chỉ coi anh là anh em cây khế thì Diệp Tri Du vẫn nghi ngờ cô có mưu đồ xấu xa với tấm thân ngàn vàng của anh. Thấy Thẩm Tâm chụp ảnh hộ người khác, anh cũng nghĩ cô đang chụp lén mình.
Thẩm Tâm vô tình thổi bột ớt lên mặt và mắt Diệp Tri Du, anh hốt hoảng sợ bị hủy dung, nằng nặc bắt cô chịu trách nhiệm. Thẩm Tâm chăm sóc vị tổ tông này rất tận tình, cho anh thử đắp mặt nạ để giảm đau xót trên mặt. Từ đó Diệp tổng của chúng ta bước trên con đường dưỡng nhan, chăm chỉ tậu mặt nạ không lối về.
Từ bé đến lớn Diệp Tri Du chưa từng tặng con gái thứ gì, kể cả một viên kẹo, vậy mà nay lại hào phóng tặng một thùng mặt nạ cao cấp cho con gái nhà người ta. Nguyên nhân do đâu??? Vì yêu rồi chứ sao nữa.
Diệp tiên sinh năm nay hai mươi tám tuổi, lần đầu nếm trải hương vị ái tình. Anh không từ thủ đoạn, bán rẻ cả nhan sắc của mình chỉ mong được Thẩm Tâm “vấy bẩn”. Anh cũng tìm mọi cách thổ lộ tình cảm với cô.
Lần đầu tỏ tình, thanh niên văn nghệ Diệp Tri Du tự cho là mình rất lãng mạn, nói ra câu văn kinh điển: “Trăng đêm nay thật đẹp.”
Thẩm Tâm: “Cũng chả khác ngày qua là bao.”
Ánh mắt Diệp Tri Du lộ ra vài phần oán trách: “Bình thường cô không đọc sách hả?”
Anh giai, bình thường khi tỏ tình người ta cũng không xéo sắc cà khịa thế đâu =))
Diệp Tri Du tỏ tình mấy lần mà Thẩm Tâm đều không hiểu, tớ nhìn mà sốt ruột thay, cuối cùng anh đành nói huỵch toẹt ra.
Và thế là mình bất chấp yêu thôi! Truyện không có sự cấm cản gì từ gia đình, không có sự cách biệt về thân phận, chỉ đơn giản là hai con người nguyện nắm lấy tay nhau, vui vẻ về chung một mái nhà.
Mạng sống con người là rất mong manh. Diệp Tri Du bị tông xe khiến Thẩm Tâm vô cùng hoảng sợ, đồng thời nhận ra chân lý này. Cô càng thêm trân trọng từng khoảnh khắc hiện tại với anh bởi chỉ nay mai thôi, ai biết được sẽ xảy ra chuyện gì.
Cho đến cuối truyện, họ cũng được một lần ăn ý, nói lời yêu đậm chất thơ:
“Ánh trăng đêm nay thật đẹp.”
“Gió cũng dịu dàng vấn vương.”
Mong bạn tìm được người thương của mình <3
***
Đọc xong bộ truyện này, tớ thấy lòng mình thật lạnh lẽo.
FA đang cảm thấy rất thê lương.
Truyện theo đúng phong cách viết của Bản Lật Tử, nhẹ nhàng hài hước mà không kém phần ngọt ngào. Cách tác giả triển khai cốt truyện, giải quyết mâu thuẫn khá hợp lý và logic. Bản edit cũng rất tốt nha, chỉ là giữa truyện bạn editor chèn quá nhiều icon ???? khiến tớ thấy hơi phá hoại không khí truyện.
Đông về rồi, nằm quấn chăn đọc mấy bộ như này là hợp lý nhất đó. Hẹn gặp lại bạn ở những review tiếp theo.
Bình luận truyện