Sáng hôm sau An Hạ bị Điếu Trạch Nghiễn lôi kéo đến sân bóng rổ cùng anh, lần này anh còn tốt bụng chủ động rủ Ny Ny theo để xách đồ ăn vặt cho An Hạ. Nhớ năm ngoái Ny Ny vẫn còn bám lấy Điếu Trạch Nghiễn, một năm sau đã ghét bỏ anh ra mặt, An Hạ bật cười khổ tâm nhìn hai anh em lườm nhau tóe lửa trong khi cô đang đi ở giữa họ.
Đến sân bóng đi thẳng đến chổ khán đài, Từ Tuấn Hạo và An Nhiên đều đã có mặt, Khả Vi cũng đến. Từ Tuấn Hạo rất biết điều, nhìn thấy An Hạ lập tức tươi cười chào hỏi lấy lòng chị vợ tương lai.
“Em chào chị”
An Hạ mỉm cười gật gù hài lòng, thuận miệng khen: ”Tốt lắm!”
An Nhiên khó hiểu nhìn An Hạ rồi lại nhìn sang Từ Tuấn Hạo, trong khi đó Điếu Trạch Nghiễn cười lạnh khinh bỉ trước bộ dạng chưa đánh đã sợ của Từ Tuấn Hạo.
Các thành viên nam trong đội có mặt đông đủ, Điếu Trạch Nghiễn và Từ Tuấn Hạo xuống sân đánh bóng, Khả Vi nhanh chóng chuyển đến gần chổ An Hạ đang ngồi để tìm cơ hội bắt chuyện.
Gặp lại nhau, An Nhiên hào hứng kể cho An Hạ những thay đổi sau khi bố con An Hạ nhận lại nhau, Khả Vi biết được không ít chuyện của An Hạ và An Nhiên, không ngờ hai chị em cô lại là hai người mà Điếu Trạch Nghiễn và Từ Tuấn Hạo thích.
“An Hạ, cậu đã theo đuổi Trạch Nghiễn như thế nào vậy? Mình thật sự rất tò mò”
Bỗng nhiên Khả Vi hỏi đến khiến An Hạ không kịp trở tay, cô vẫn chưa suy nghĩ ra một câu chuyện để thuận theo sự ngược đời do Điếu Trạch Nghiễn làm nên.
Ny Ny đang ăn vặt nghe thấy nhanh chóng lên tiếng trước: “Là anh em theo đuổi chị An Hạ trước, anh ấy suốt ngày giành chị An Hạ chẳng chịu nhường cho em chút nào nữa cơ”
An Nhiên kinh ngạc cảm thán, không ngờ có ngày Ny Ny lại mê An Hạ đến mức đi tranh với Điếu Trạch Nghiễn, Ny Ny đã không còn là cô bé kiêu ngạo hai mặt như lúc trước mà trở thành một đứa trẻ thành thật.
An Hạ cười gượng gạo, biểu cảm Khả Vi không mấy ngạc nhiên, chuyện Điếu Trạch Nghiễn bảo vệ An Hạ lúc cô mới chuyển trường đến ai cũng biết, Khả Vi chỉ không ngờ nghe người theo đuổi trước lại là An Hạ, sự thật xem ra không phải giống như những gì Khả Vi nghe thấy.
Dưới sân bỗng có tiếng hét lớn lộn xộn, lọt vào tai An Hạ có người khẩn thiết gọi tên Điếu Trạch Nghiễn, cô lập tức bật dậy sững người nhìn nhóm thanh niên vây quanh ngay cột rổ bóng. Trong giây phút dây thần kinh căng thẳng sắp đứt ra, An Hạ vẫn còn tỉnh táo vội vàng chạy xuống, trong lòng luôn thầm cầu mong Điếu Trạch Nghiễn vẫn ổn.
Chen vào nhóm thanh niên đang đứng tụ một chổ, An Hạ trắng bệt mặt nhìn Điếu Trạch Nghiễn mặt mày nhăn nhó ôm đầu nằm dưới đất. Tay chân An Hạ vô thức run lên vì sợ hãi, hoảng loạn ngồi xuống đỡ anh từ tay Từ Tuấn Hạo.
“Trạch... Trạch Nghiễn... Cậu... cậu...”
Hô hấp An Hạ bị trì trệ, lồng ngực như bị bóp chặt không cách nào thở được.
Một thanh niên gọi được taxi vội vàng thông báo, Từ Tuấn Hạo lập tức