Mọi chuyện diễn ra rất suôn sẻ, đúng như những gì Hàn Băng đã dự đoán.
Nơi nơi đều truyền tai nhau về hội đấu giá của Triệu gia.
Đi ngang có sẽ thấy những cụm từ thường nghe như hội đấu giá, vật phẩm trân quý, đan dược.
Rất nhiều thế lực nghe tin mà hội tụ lại kinh thành, việc làm ăn của các tửu lâu khách điếm cực kỳ tốt, sinh ý có thể nhìn thấy lời ra rất nhiều.
Mà Triệu Cư Bảo sau khi truyền ra tin tức liền có rất nhiều thiếp mời bái phỏng, muốn gặp Triệu gia chủ chào hỏi thăm dò tin tức.
Mặc dù Triệu gia chủ, phụ thân của Triệu Sơn_Triệu Hào Viễn đón tiếp vô cùng nồng hậu nhưng không để lọt bất cứ manh mối nào ra, tất cả đều nhất trí với kế hoạch của Triệu Sơn.
Những thế lực dò hỏi đó mặc dù tìm đến không công, nhưng trước lúc ra về lại nghe Triệu Hào Viễn mờ ám nói: "Sẽ không làm các ngươi uổng phí công sức và thất vọng đâu!"
Ngày hội đấu giá diễn ra là ngày hai mươi tháng sau, từ lúc loan truyền tin đến ngày tổ chức kéo dài ba mươi năm ngày.
Triệu Sơn chỉ định tháo dỡ biển hiệu Khách Trai Quán xuống, thay vào đó là năm chữ rồng bay phượng múa "Hội Đấu Giá Triệu Gia".
Sau khi thay xong sẽ bắt đầu ghi nhận những khách nhân muốn tham gia hội đấu giá lần này.
Khoảng thời gian đó thật sự là náo nhiệt vô cùng, người ra người vào Hội Đấu Giá Triệu Gia vô cùng đông đúc.
"Thưa khách quan, ngài muốn tham gia hội đấu giá ạ?" Tiểu nhị tiếp khách rất nồng nhiệt, nụ cười chuyên nghiệp đứng ngoài cửa tiệm chào hỏi.
"Đúng vậy! Ta muốn đăng ký tham gia hội đấu giá." Người tới gật đầu đáp.
"Mời khách quan đi thẳng vào trong, sau đó bước tới phòng chữ Thiên bên tay phải, nơi đó sẽ có người đăng ký cho ngài ạ!"
Người khách đó theo chỉ dẫn của tiểu nhị, bước tới trước cánh cửa phòng chữ Thiên.
Trước của phòng có một tiểu đồng gật đầu lễ phép, chủ động mở cánh cửa mời hắn vào.
Đối diện hắn là một nam tử ngũ quan hài hòa, trên môi nở một nụ cười tiêu chuẩn, ra hiệu cho hắn ngồi xuống chiếc ghế duy nhất trong phòng.
"Vé ngồi đại sảnh hai trăm lượng bạc.
Vé ngồi sảnh lầu hai, một trăm hai mươi lượng vàng.
Vé ngồi phòng lầu hai, bốn trăm năm mươi lượng vàng.
Vé phòng bao lầu ba, bảy trăm tám mươi lượng vàng."
Nam tử không đợi khách hàng của mình hỏi, vừa rót trà vừa khai báo thông tin giá phòng, sau đó lần lượt đặt những tấm thẻ màu khác nhau lên trên mặt bàn.
"Đại sảnh chỉ cần đưa thẻ đồng là có thể vào ngồi.
Đại sảnh lầu hai là thẻ bạc này, phòng bao là thẻ vàng, có người phục vụ đứng ngoài.
Lầu ba phòng bao có lối đi riêng, bảo đảm không tiết lộ danh tính chủ phòng, bên ngoài luôn túc trực hai phục vụ, là thẻ bạch ngọc.
Thẻ đồng và thẻ bạc chỉ được đi một người, thẻ vàng có thể dẫn hai người cùng đi, thẻ bạch ngọc có thể dắt thêm tối đa năm người."
Khách đến nghe giá tiền và điều kiện đi kèm có chút bất ngờ, nhưng cũng gật đầu đăng ký phòng bao tầng hai, đưa ra tờ ngân phiếu một vạn.
Nam tử nhận lấy ngân phiếu đó, lại bắt đầu ghi tên tuổi đối phương lại vào sổ, ấn lăn dấu vân tay xác nhận, sau đó đưa cho hắn thẻ phòng màu vàng và một biên lai thu tiền, để hắn theo tiểu nhị bên ngoài đi đến phòng thu quỹ lấy số tiền thừa.
Nam nhân không vội rời đi ngay lập tức, móc từ trong túi ra một hộp gỗ tử đàn, đặt lên bàn.
"Ta muốn thực hiện giao dịch."
"Xin hỏi công tử muốn gửi bán đấu giá món đồ gì?" Nam tử vẫn mỉm cười, thong dong làm theo các bước.
Yến Khang mở hộp gỗ ra, sau đó quay đến trước mặt Tư Gia Lâm.
"Đây là...?"
"Đây là huyết của Ô Vân linh thú."
Ô Vân linh thú là một linh thú vô cùng thông minh vào giảo hoạt, càng cực kỳ trân quý.
Máu của Ô Vân