Đầu truyền bên kia , Cao Vỹ nghe giọng nói của cô liền cười đáp.
" Hazzz , củng may là em còn nhớ ngày sinh nhật của anh ! Tối em qua dự lễ sinh nhật nhé , anh đợi !"
Nghiêm Á Hiên vui vẽ đáp.
" Được rồi , nếu không có việc gì thì em cúp máy trước đây ! Chào anh !"
Nói xong Nghiêm Á Hiên chẳng đợi đầu truyền bên kia trả lời mà đưa bàn tay tắc chiếc máy , sau khi tắt xong cô liền nhanh chóng chú ý đến sắc mặt người con trai bên cạnh mình.
Đối với Nghiêm Á Hiên mà nói lễ sinh nhật của Cao Vỹ chẳng thể không đi dù gì hai người củng thân thiết từ nhỏ , nhưng mà cô củng không thể bỏ mặc cảm xúc của Lưu Vũ Thần à nha.
Thấy ánh mắt bình thản của Lưu Vũ Thần cô liền vội vàng giải thích.
" Vũ Thần , sinh nhật anh Cao Vỹ dù gì tôi củng phải đi có nói gì đi nữa thì vẫn như vậy ! Nhưng mà anh yên tâm tôi hứa sẽ không uống rượu , chỉ đến tặng quà rồi tìm cách chuồng ngay !"
Lưu Vũ Thần nở nụ cười yêu thương không có ý trách cô mà nói.
" Ngày hôm nay tôi được nghĩ nên có chuyện gì em cứ việc gọi cho tôi ! Nhưng mà mong rằng em đủ tĩnh táo để hiểu người khác muốn gì ở em nên mới như thế ?"
Nói xong Lưu Vũ Thần liền chậm rãi đặt lên bàn tay trắng noãn của cô một vật nhỏ nhắn , đưa anh mắt xuống thì cô phát hiện đây là vật chích điện để đề phòng kẻ xấu.
Lưu Vũ Thần nhỏ nhẹ nói.
" Trước giờ tôi chưa tặng em thứ gì cả , hay là tặng em cái này cứ mang theo bên người mà phòng thân !"
Thấy hắn chu đáo và quan tâm mình như thế Nghiêm Á Hiên cảm thất rất ấm áp trong lòng càng yêu hắn nhiều hơn.
Nghiêm Á Hiên chạy đến ôm lấy cách tay của hắn mở miệng nói.
" Về nhà tôi sẽ nấu cho anh vài