Lại một ngày mới bắt đầu.
Hôm qua sau khi về phòng hắn lấy Tiến Hóa Thiên Thư ra bắt đầu nghiên cứu về nó hắn học được thêm rất nhiều thứ thú vị và hữu dụng trong này.
Nhiệm vụ thời gian chỉ có tối thiểu là 20 năm hắn buộc phải khai thác triệt để thời gian mà Tiến Hóa Thiên Thư sẽ giúp hắn giảm bớt gánh nặng về thời gian.
Đồng thời Ninh Vương cũng từ hệ thống tìm hiểu thêm về khả năng loại virus này mang lại cho hắn trong thời điểm hiện tại.
Bây giờ hắn cực kỳ mạnh mẽ, sở hữu siêu sức mạnh và siêu tốc độ cùng một số khả năng khác.
Hiện tại hắn có thể bứt tốc ngay lập tức ở khoảng cách ngắn với vận tốc lên đến gần 300km/h đồng thời sở hữu siêu sức mạnh, một cú đấm của hắn có thể lên đến 1000 cân, đủ sức khiến đầu kẻ khác nổ thành huyết vụ.
Hôm nay Ninh Vương quyết định đi học trở lại luôn mà không nghỉ dưỡng bệnh như lời hắn nói với giáo viên chủ nhiệm ngày hôm qua, dù sao thì việc hắn bị bệnh cũng chỉ là bốc phép một hồi mà thôi.
Bước ra khỏi phòng đi vào nhà tắm.
Lột trần toàn bộ cơ thể xả nước xuống, dòng nước mát lạnh khiến hắn cảm thấy vô cùng sảng khoái, lúc này Ninh Vương có ngắm nhìn lại thân thể của hắn trong gương một chút, càng nhìn hắn lại càng cảm thấy vô cùng hài lòng đối với thân thể mới sau khi được virus cải tạo này.
Có chút tò mò không biết thứ cải tạo cơ thể hắn rốt cuộc là giống loài gì còn bao nhiêu tiềm năng mà hắn chưa khai thác hết.
Bước ra khỏi nhà tắm tạm thời gác lại sự tò mò, Ninh Vương bắt đầu mặc lên thân chiếc áo đồng phục trắng tinh cùng chiếc quần jean đen, đi thêm đôi giày sneaker màu trắng sau đó ra khỏi phòng mình đi xuống dưới chân chung cư.
Các ngươi đang thắc mắc cha mẹ hay gia đình của hắn đâu ư? Họ hiện giờ đang ở dưới quê làm những công việc trong nội tộc mà mỗi năm các chi, cành trong tộc đều phải tiếp nhận, năm nay là đến phiên cha của hắn Trần Gia Kiệt.
Nên là họ đành phải ở dưới quê một năm thời gian tránh cho trường hợp đi đi về về rất bất tiện.
Căn chung cư hiện giờ chỉ còn có một mình hắn ở mà thôi, rất thoải mái và tự do nhưng lại có chút gì đấy cô đơn.
Ninh Vương cưỡi lên chiếc xe đạp địa hình của mình, đeo lên khẩu trang.
Sau đó di chuyển đến một quán ăn sáng cách đó khoảng 200 mét thì dừng lại bước xuống tiến vào trong thưởng thức một bữa sáng tràn đầy năng lượng cho cả ngày hôm nay.
Dù ngoại hình có chút gây chú ý nhưng hắn vẫn hoàn thành bữa ăn một cách thoải mái, thanh toán xong Ninh Vương lên xe tiếp tục đi đến trường học.
Hơn 7 giờ sáng một chút hắn đã tới cổng trường.
Cất xe đạp ra chỗ để xe, Ninh Vương hướng lớp học của mình mà đi đến.
Bước vào trong lớp, đồng học đa số đều đã tới đủ, những tiếng xì xào bàn luận bắt đầu.
“Uầy bạn học Trần lớp ta sao hôm nay đột nhiên trở lên soái khí bất phàm thế? Các ngươi có thấy như vậy không, hay là do ta bị hoa mắt rồi?”.
“Ừ, ta cũng thấy vậy”.
…
Đồng học nữ trong lớp nhao nhao bàn luận về ngoại hình của hắn hôm nay khác xa so với mọi ngày.
Một số còn không ngừng nhìn lén quan sát hắn có chút đê mê a.
Ninh Vương cũng không có để tâm tới bọn họ tranh thủ lúc chưa vào lớp gục xuống bàn giống như đang ngủ nhưng thật ra là đang dùng suy nghĩ câu thông với hệ thống.
“Hệ thống Vạn Tộc Vương Huyết trong cơ thể ta ra sao rồi? Đã hoàn toàn thay thế chưa?”
Ninh vương câu thông hệ thống.
“Thưa ký chủ, máu huyết trong cơ thể ngài đã được chuyển hóa toàn bộ sang thành Vạn Tộc Vương Huyết”.
“Hiện giờ ký chủ đã hoàn toàn trở thành vương của vạn tộc nhưng cũng trở thành mục tiêu cực dễ bị nhắm đến nếu không có sự bảo vệ”.
Hệ thống đáp.
“Vậy sao, nếu như vậy ta phải gia tăng tiến độ thôi, sau khi tan học phải đặt mua ít đồ nghiên cứu mới được”.
Ninh Vương tự nhắc nhở bản thân phải đẩy nhanh tiến độ, hắn có rất ít thời gian để chậm trễ.
ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG
Tiếng trống trường vang lên báo hiệu tiết học đầu tiên sắp bắt đầu.
Một lát sau từ phía cửa lớp giáo viên chủ nhiệm lớp, cô Phương đi vào.
“Ơ, Ninh Vương, ngươi đã khỏi bệnh rồi sao, sao quay trở lại trường sớm vậy?”.
Đập vào mắt giáo viên chủ nhiệm là Ninh Vương đang ngồi ở bàn số 2, sự thay đổi về ngoại hình của hắn khiến cho Phương cảm thấy có chút bất ngờ hỏi thăm về tình hình sức khoẻ của hắn.
“A, ta đỡ hơn nhiều rồi Phương lão sư, hôm nay liền có thể đi học lại” Ninh Vương đáp.
“Khỏi rồi liền tốt”.
Sau đó liền đi lên bục giảng, cả lớp thấy vậy liền đứng dậy nghiêm túc chào.
“Được rồi, các ngươi ngồi xuốn đi hôm nay chúng ta sẽ học…”.
Tiết học bắt đầu sau đó Phương lão sư say sưa giảng bài cho học sinh.
Môn học nàng dạy là Ngữ Văn cho nên mới có thể chìm đắm trong những câu thơ, câu văn như vậy.
ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG.
Tiếng trống trường vang lên báo hiệu rằng tiết học đã kết thúc, tiết học tiếp theo sẽ diễn ra sau 5 phút nữa.
“Được rồi, hôm nay đến đây thôi, các ngươi về nhà… mai nộp lại bài tập cho lớp trưởng”.
Thu dọn đồ đạc Phương lão sư liếc mắt đến Ninh Vương một chút, cảm thấy hôm nay hắn có chút kỳ lạ, rất khác so với mọi ngày dường như tâm trí của hắn không có đặt vào bài giảng hôm nay của nàng mà để tâm ở đâu không biết.
Nhưng nghĩ rồi lại thôi, nàng cho rằng hắn bệnh chưa khỏi hẳn có chút nên hôm nay có chút sao nhãng trong học tập vì vậy nàng cũng chẳng có quản nhiều mà bước ra khỏi lớp.
Lý do Ninh Vương không có để tâm vào tiết học là vì não bộ của hắn đã phát triển cực kỳ mạnh có thể dễ dàng tiếp thu mọi thứ ngay cả khi tâm trí hắn đang để ở nơi khác.
Nó giống như có thể chia ra làm hai cá thể riêng biệt mà hoạt động vậy.
Rất nhanh chóng 5 phút đồng hồ trôi qua tiết học tiếp theo lại tiếp tục bắt đầu và rồi kết thúc sau đó là giờ giải lao 15 phút cho học sinh nghỉ ngơi một chút để hoàn thành nốt ba tiết học còn lại.
Sau khi lão sư dạy tiết hai bước ra khỏi cửa lớp một đám đồng học nữ tiến đến chỗ Ninh Vương bắt đầu hỏi thăm hắn.
Dù sao thì trước khi biến đổi hắn cũng đã rất được các bạn học nữ trong lớp yêu thích chỉ là vì hắn quá lạnh lùng khiến bọn họ khó tiếp cận thôi.
Bất quá hôm nay, trước sự biến hóa của hắn, mấy cái tiểu nữ hài quyết định mặt dày đi tiếp cận.
“Bạn học Trần, hôm qua ngươi bị bệnh sao có nặng không?”.
“Có cần mượn sách của ta để chép lại không?”.
“Bạn học Trần, ngươi lấy sách của ta này, chữ ta viết rất đẹp”.
…
Liên tục là những câu hỏi dồn dập lên đầu Ninh Vương, khiến cho hắn cảm thấy vô cùng khó chịu với đám tiểu nữ hài này, mẫu nữ nhân hắn ưa thích phải là các dạng nữ nhân trưởng thành xinh đẹp quyến rũ không quá lớn tuổi mới khiến cho hắn hứng thú chứ không phải đám mới lớn này.
“A, lại để cho các bạn học phải để tâm rồi, ta đã đỡ hơn nhiều rồi, bài hôm qua ta đã thông qua Phương lão sư mà chép lại rồi các ngươi không cần lo lắng a”.
Nhưng vì danh tiếng hắn vẫn phải cố tỏ ra bản thân cực kỳ lịch sự và điềm tĩnh có chút tà tà mị mị mà lạnh lùng nói.
“Aiss! Chết tiệt, lại là cái dáng vẻ hoàn mỹ soái khí này, ta thực sự muốn chết a”.
Đám nữ hài dùng ánh mắt để giao tiếp với nhau không có mặt dày mà thốt ra câu nói đó.
Cả đám xúm lại bắt đầu hỏi han trò chuyện cùng hắn, chẳng hiểu sao hôm nay Ninh Vương rất khác so với mọi ngày, dường như dễ nói chuyện hơn rất nhiều.
Gặp cảnh này các đồng học nam trong lớp có chút ghen ghét, nhức mắt vô cùng.
“Chẳng phải chỉ là một tên đẹp mã