Buổi chiều, báo kinh tế tài chính ra lò với trang bìa in tựa đề nghiêm túc: [triển vọng quốc tế hóa doanh nghiệp khoa học kỹ thuật].
Ảnh minh họa là một người đàn ông lạnh lùng đứng trên sân khấu hội nghị, chẳng qua túi áo âu phục của hắn lại có một con thỏ tai cụp mềm mụp bé xíu, với cặp tai xù rủ xuống hai bên đang ló đầu.
Chẳng mấy chốc tấm ảnh đã ngồi chễm chệ trên hotsearch.
----- tổng giám đốc của tập đoàn Họ Ngu dẫn theo thỏ cưng đến tham dự.
Bình luận bùng nổ bên dưới.
[bánh crepe xoài] uiiiiiiiii cho thỏ tai cụp ngồi trong túi áo! Tui phụt máu mũi tùm lum rồi
[lục trà sữa đường đen] uầy không nghĩ sếp tổng Họ Ngu lại cuồng pet có lông, chẳng trách logo là dấu chân thỏ, mình nhớ lần trước weibo chính thức còn đích thân đính chính tin đồn dấu chân mèo cơ mà
[bạc hà không thêm đá] eo ơiii cưng chiều thế nào mới dẫn bé thỏ tham gia hội nghị cùng cơ chứ! Chắc chắn là bị bé con quấn chân làm nũng lắm nên mới phải ôm theo chứ gì, đáng yêu chết luôn rồi
[dưa ấu đông lạnh] Tổng giám đốc Ngu đẹp trai quá! Nhưng em không phải thỏ, cũng không có bộ lông mềm, haiz... thôi thì cứ cưng thỏ tiếp đi vậy
Dưới bài đăng còn có một tài khoản đứng ra tố cáo.
[khoa học kỹ thuật Họ Ngu- Lý Trạch] Khuyên các cô gái đừng để bị khuôn mặt đó lừa gạt, bụng dạ tư sản đen tối lắm, hắn kẹt sỉ với cả chính bản thân, ngày xưa toàn ăn chực cơm cấp dưới, hai năm này mới rộng rãi hơn, các cô gái có chọn người yêu thì chọn dân công nghệ cần cù thực tế như chúng tôi mới thiết thực này
Người ta lập tức nhận ra đây là tài khoản của Lý Trạch, phó tổng giám đốc công ty khoa học kỹ thuật Họ Ngu, chẳng qua chưa được mấy phút cậu ta đã xóa bình luận, thủ tiêu luôn cả hotsearch liên quan, còn đặc biệt đăng weibo giải thích nick mình bị hack.
Kết quả bình luận toàn là: fail lòi rồi ông ơi.
[Sữa bò Vượng Tử] Lý Trạch phụ trách nghiên cứu đúng không, chậc, chắc là đăng nhầm nick chứ gì, phen này bố thảm rồi
[nước quất] một tổng tài bá đạo mặc âu phục, và một lập trình viên mặc áo sơ mi, các chị chọn anh nào, tất nhiên là ai đẹp hơn tôi chọn người đấy
[dứa đầu mùa] hờ, trẻ con mới chọn, người lớn lấy hết (cho mình mơ mộng tí các nàng ơi)
*
Sau khi hội nghị kết thúc, Tạ Kiều và Ngu Hàn Sinh ngồi máy bay trở lại Biên thành.
Ngu Hàn Sinh về công ty, Tạ Kiều cũng về công ty.
Chẳng qua Ngu Hàn Sinh về công ty họp, còn Tạ Kiều về công ty phát sóng trực tiếp.
Lúc vào thang máy lên phòng làm việc, Tạ Kiều cứ có cảm giác bị thứ gì đó bám theo, còn nghe ra tiếng nước chảy lạch tạch, như nhỏ nước dãi, nhưng bước ra khỏi thang máy nhìn lên, thì lại chẳng có gì.
Chuyện này khiến cậu bất an suốt cả buổi chiều, phải cố gắng xốc tinh thần, dẫu sao cũng có Bé Đá nghiêm túc khắc đá một bên.
Livestream xong xuôi, thấy có người nhắn tin hỏi mua tượng đá, cậu không vội trả lời, mà dùng máy tính công ty mở một cửa hàng online, rồi lại lập tài khoản ngân hàng cho Bé Đá.
Cậu nộp tài liệu cửa hàng, không bao lâu sau khi qua xét duyệt, cửa hàng đã nhận được chừng một trăm đơn đặt trước, đa phần đều muốn mua tượng thỏ tai cụp, số còn lại thì nhờ khắc đá theo tranh.
Khi số đơn đặt hàng đạt tới hai trăm, Tạ Kiều tạm ngừng bán.
Với tốc độ điêu khắc của Bé Đá, hai trăm đơn đã đủ mày mò trong vòng một tháng, vậy là đủ rồi.
Trong mắt cậu, Bé Đá vẫn giống như một đứa trẻ ngây thơ, mà theo chu kỳ sinh trưởng miên man của đá, thật sự nó chỉ mới vị thành niên, cậu không mong nó phải làm lụng vất vả.
Việc kiếm tiền còn có cậu đây mà.
Tạ Kiều đóng cửa sổ cửa hàng, mở điện thoại, bỗng nổi hứng muốn tra tên mình.
Không có cả wikipedia.
Có đôi ba bài đăng trước khi khai máy, đều ôm thái độ nghi ngờ với khả năng đảm nhận vai diễn Nhậm Cửu Chiêu của cậu, ngoài ra chẳng còn gì hết.
Rất hiển nhiên, hiện giờ cậu không có chút danh tiếng nào.
Đúng lúc cậu tắt điện thoại, thì bỗng lướt thấy bài đăng hot hôm nay.
----- diễn viên không biết nấu cơm thì không phải diễn viên giỏi.
Cậu tò mò bấm vào xem, không ngờ nhân vật chính lại là bản thân cậu.
Đại khái là có người đăng một đoạn clip lên, quay cảnh cậu diễn phân đoạn cuối từ xa, không nhìn rõ ngoại hình, chỉ thấy đang nấu cơm nghiêm túc, không dùng đóng thế.
Dưới bài đăng có mấy trăm bình luận.
[chè trôi hoa hồng] ầu tự nấu hở, lâu không thấy màn diễn nào nặng đô thế
[Sprite] muốn nếm thử
[mùa hè mát rượi] bên cạnh là Khương Lê đấy hả? Thế chắc đoàn phim phong hoa lục rồi, nhưng mà đoàn này tà ma lắm, nghe bảo hôm qua lại chết thêm một người, còn chuyển thể truyện gì nữa, quay thẳng phim phóng sự đi, đảm bảo hot cho xem
Dù bài đăng không nổi tiếng, nhưng không đến mức flop, sau đó cũng có thêm mười người đọc chạy qua weibo follow cậu, số người theo dõi trên weibo Tạ Kiều đã tiến được một bước dài.
----- đạt tới một trăm tám mươi tư người.
*
Trong văn phòng, Ngu Hàn Sinh xem xong văn kiện liền lên mạng tra hai chữ 'Tạ Kiều'.
Cự xà nhìn lác đác mấy bài đăng liên quan mà khẽ cau mày, diễn viên khác đều có hậu viện hội, còn Tạ Kiều nhà hắn thì ngay cả hậu viện hội còn không có.
Hắn bèn gọi Lý Trạch tới.
Lý Trạch nhận được điện thoại của rắn chín đầu mà nơm nớp sợ run, quả nhiên giấy không gói được lửa, cuối cùng vẫn bị Ngu Hàn Sinh phát hiện chuyện bôi xấu hôm qua.
"Sếp, em bị hack thật mà, bình thường em ít khi lên weibo lắm." Lý Trạch vừa bước vào đã vội vàng lên tiếng, "Chắc chắn là Nhiễm Chu, thằng nhóc này cứ rảnh ra là lại lảng và lảng vảng, lấy di động em lén đăng weibo mà không nói cho em."
Ngu Hàn Sinh liếc nhìn Lý Trạch, không buồn tính toán với cậu ta, chỉ vừa giở một trang văn kiện, vừa nói: "Đăng ký weibo cho tôi."
Lý Trạch đang tràn trề cảm giác sung sướng vì tai qua nạn khỏi, đừng nói đăng ký weibo, có bắt cậu ta xóa sổ weibo cậu ta cũng không ý kiến, cậu ta dùng số điện thoại Ngu Hàn Sinh đăng ký một tài khoản: "Dùng tên thật hả sếp? Thế thì sẽ được chứng nhận tích vàng."
Cậu ta cũng chỉ thuận miệng hỏi vậy thôi, bởi với tính nết của cự xà, hắn cũng không rảnh bịa ra một nickname mới, cậu ta vừa gõ xong tên thì nghe Ngu Hàn Sinh lạnh lùng nói: "Hậu viện hội chính thức của Tạ Kiều."
Lý Trạch: ???????
"Thật sự đấy hả sếp?" Lý Trạch chưa thấy cự xà để tâm đến người nào thế bao giờ, cậu ta còn từng nghi ngờ cự xà không có cảm xúc giống con người luôn nữa.
Ngu Hàn Sinh không đáp, hiển nhiên không có hứng thú tiếp chuyện cậu ta, mà chỉ vào weibo, đăng bài đầu tiên một cách không được quen tay lắm.
Lúc ra khỏi văn phòng, Lý Trạch vừa có cảm giác yên lòng của một người mẹ già, vừa thấy có hơi phiền muộn, đến rắn còn sắp có người yêu rồi, mà cậu ta thì vẫn độc thân không vui vẻ.
Điều duy nhất đáng để ăn mừng là, cự xà thích một cậu con trai, như vậy cậu ta sẽ không bị một ổ rắn chín đầu đuổi theo đòi ăn uống.
Mà Tạ Kiều thu dọn xong xuôi, tắt máy tính, đặt Bé Đá vào ba lô rồi đi ra thang máy, ấn tầng một, chuẩn bị về nhà.
Ở thang máy một mình, cảm giác bị theo dõi càng thêm mãnh liệt, số tầng càng giảm cảm giác càng nguy hiểm.
Trực giác mách bảo cậu không thể chần chừ, cậu vội ấn ngay tầng kế tiếp, rời khỏi thang máy, bước ra ngoài, tại một góc khuất Tạ Kiều không trông thấy, một vũng bùn đen chậm rãi rút về dưới lớp da người.
Tạ Kiều đến trước cửa phòng làm việc của Ngu Hàn Sinh, cảm giác bị bám theo đột nhiên biến mất.
Tổng giám đốc Ngu thật sự chỉ là con người à?
Tạ Kiều bỗng nghi ngờ lần điền đơn trước đó Ngu Hàn Sinh chỉ viết bừa.
Cậu chỉ định đứng trước cửa một lúc mà thôi, ai ngờ Ngu Hàn Sinh lại phát hiện có người bên ngoài, trầm giọng nói: "Vào đi."
Tạ Kiều "Ò" một tiếng, nhắm mắt tiến vào.
Cậu không biết nên giải thích sự có mặt của mình ra sao, nói thật thì tổng giám đốc Ngu sẽ chê mình nhát gan, toàn sợ hãi viển vông, rồi sẽ bị ghét mất.
"Lại đây."
Ngu Hàn Sinh đặt tài liệu xuống, ngẩng đầu lên.
Tạ Kiều bước đến bên bàn, bất ngờ bị kéo tay một cái, thẳng tới trước mặt Ngu Hàn