Thông tin truyện Người Đàn Ông Bước Ra Từ Ngọn Lửa

Người Đàn Ông Bước Ra Từ Ngọn Lửa

Thể loại:

Ngôn Tình, Sủng

Lượt xem:

209

Trạng thái:

Hoàn thành

Nguồn Truyện:

Internet
Website không giữ bản quyền truyện này.Liên hệ gỡ [email protected]
Đánh giá: 9/10 từ 17661 lượt

REVIEW TRUYỆN ANH BƯỚC RA TỪ TRONG ÁNH LỬA


Tác giả: Nhĩ Đông Thố Tử
Thể loại: Hiện đại, quân nhân, lính cứu hoả và nữ minh tinh, tính cách độc lạ, tình yêu đan xen lý tưởng, SẠCH SỦNG #SẮC, nhẹ nhàng ngọt ngào, HE.
Độ dài: 2 tập
Tình trạng: Hoàn - đã xuất bản.
_____
Lâm Lục Kiêu và Nam Sơ là người thuộc về hai thế giới.
Trong thế giới của Lâm Lục Kiêu, chỉ có lý tưởng, nhiệm vụ, những sinh mạng và sự trung thành với lời thề quân nhân. Trong thế giới của Nam Sơ, chỉ có một mình cô.
Trong một vụ hoả hoạn, họ bước vào thế giới của nhau.
Năm ấy, Nam Sơ 16 tuổi, kẹt trong một đám cháy, người cứu được cô là Lâm Lục Kiêu. Khi ấy, anh 24 tuổi. Một chàng trai vừa tốt nghiệp đại học quân đội, tiếp nhận nhiệm vụ chưa được một năm, trong đầu chỉ có kiến thức về xe tăng, s.úng ống đ.ạn dược và binh lược, đối mặt với một cô nhóc hững hờ, bình tĩnh, sau khi được cứu còn muốn theo anh về nhà, Lâm Lục Kiêu chẳng có cách nào cả.
Muốn về thì về thôi, cô không sợ thì anh sợ cái gì, dù sao anh chỉ toàn ở đơn vị, có về nhà mấy đâu. Mọi việc cứ quyết định như vậy, sau đó anh cũng quên mất. Thế nên, trong một lần tạt về nhà, anh sững sờ nhìn thấy một cô gái nhỏ nhắn xinh đẹp nằm trên giường của mình… ngủ.
Kể từ lúc đó, Lâm Lục Kiêu nhớ ra cô. Không những nhớ, mà còn nhớ rất rõ, nhất là bóng lưng cô sau khi đưa tiền cho anh. Con mẹ nó, cô thật sự xem anh là người cho thuê nhà đấy à?
Giận cũng giận rồi, giận những 5 năm.
Nhưng mà lúc đó Lâm Lục Kiêu không hề biết cảm xúc đó là giận. Cuộc sống của anh vốn tẻ nhạt, chỉ có cứu hoả và cứu hộ, sau khi bố mẹ ly hôn rồi anh chỉ sống với bố, mà bố anh cũng là quân nhân. Nói vậy để biết, con người anh thật sự rất lạnh lùng. Người không quen, đừng hòng muốn làm thân với anh, kể cả là con gái đi nữa, anh cũng chẳng buồn giữ cho người ra chút mặt mũi. Trước đây như vậy, bây giờ cũng vậy.
Nhưng mà chỉ duy nhất có Nam Sơ là khiến anh không có cách nào. Cô ra chiêu không giống với bất kỳ ai, thẳng thắn, bạo dạn, không hề có chút e dè nào của một cô gái. Gặp lại nhau sau 5 năm, Lâm Lục Kiêu không có gì khác, nhưng Nam Sơ thì đã trưởng thành rồi, còn là một người mẫu xinh đẹp và cực kỳ gợi cảm. Lâm Lục Kiêu chán nản nghĩ, cô nhóc chết tiệt này lại muốn làm cái gì?
Nam Sơ rất đơn giản, cô muốn anh.
Ai cũng nói đừng yêu quân nhân, đặc biệt là lính cứu hoả. Bởi vì không có vinh quang, ai kêu gì làm nấy, dùng tính mạng chính mình đổi lấy an toàn của mỗi người dân nhưng chẳng được ai công nhận. Họ bước ra từ trong ánh lửa, đến gương mặt cũng không còn sạch sẽ rõ ràng nữa, ai sẽ biết ơn họ chứ?
Nhưng Nam Sơ biết. Đừng nói cô đã được chính những người lính dũng cảm này cứu mạng một lần, chỉ cần nghĩ đến sự chuẩn mực và thành kính của Lâm Lục Kiêu, cô đã cảm thấy rất nể phục rồi.
Đều là sinh mạng, có ai quý hơn ai? Đồng đội của anh, thậm chí ngay cả anh, bất cứ lúc nào cũng có thể hy sinh. Thế nên, lời tỏ tình của cô gái nhỏ đã đến như thế này:
“Anh chọn em đi, em không sợ lỡ dở.”
Không sợ làm một người phụ nữ goá bụa, không sợ quãng đường còn lại không có anh bên cạnh, chỉ cần được yêu anh.
Lần đầu tiên trong đời, Lâm Lục Kiêu nhận được lời tỏ tình lạ lùng như vậy. Anh rất xuất sắc, đẹp trai nam tính, mạnh mẽ rắn rỏi, người mến mộ anh xếp thành hàng dài. Thế nhưng Lâm Lục Kiêu vốn không hiểu về chuyện tình cảm, không hiểu thế nào là lạt mềm buộc chặt, thả dây câu chờ đợi. Anh chỉ hiểu được kiểu thẳng thắn như Nam Sơ. Thích anh, muốn ở bên anh, thì cứ nói ra.
Đến lúc này, Lâm Lục Kiêu mới phát hiện ra, tình cảm mà anh dành cho cô hình như đã có từ rất lâu rồi, từ lúc anh vô tình ngồi lên chân cô trong phòng ngủ, từ lúc nhìn cô quay lưng bước đi, từ lúc cô nhiệt tình nóng bỏng không biết mắc cỡ mà theo đuổi anh,... Lâm Lục Kiêu cũng thẳng tính, thích rồi thì cứ vậy thôi.
Hai con người có cuộc sống đơn giản đến quái dị, thông suốt tình cảm thì lao vào nhau, lửa lan khắp nơi. Đều là lần đầu tiên yêu đương, có nhiều trúc trắc. Lâm Lục Kiêu phát hiện cô nhóc của anh có một tuổi thơ không hoàn chỉnh, rất nhiều khoảng trống, anh muốn lấp đầy cho cô nhưng lại chẳng biết bắt đầu từ đâu.
Nam Sơ cũng phát hiện, người đàn ông mà cô đã yêu từ năm 16 tuổi, cũng có một góc khuất không muốn ai nhìn thấy. Anh lạnh lùng, khắc nghiệt với mọi thứ nhưng dường như lại thiếu hụt hơi ấm của cuộc sống. Có lúc rất ngang tàng, cũng rất lưu manh nhưng chấp niệm cũng rất lớn. Đã yêu rồi, thì sẽ hết lòng.
Tính cách Nam Sơ có chút giống Lâm Lục Kiêu, hờ hững và lạnh lùng, nhưng không phải là do nghề nghiệp rèn luyện được, mà là từ những bão tố của cuộc đời. Cô từng bị bệnh, cũng từng cảm thấy cuộc sống này không đáng để luyến tiếc. Bị mẹ lạnh nhạt, bị người ta đặt điều bôi đen, ghét bỏ, bị đồng nghiệp xa lánh, có lúc Nam Sơ cảm thấy mình dường như không cách nào chống đỡ. Cho đến khi cô nghe được một câu nói:
“Nếu không thể ngăn cản được miệng người khác, thì hãy bịt tai mình lại.”
Và cô đã dùng câu nói này vượt qua tất cả những trắc trở của cuộc sống của một minh tinh, cho đến khi yêu anh. Thế nhưng, một cô gái chỉ hơn 20 tuổi thôi, bản thân có bao nhiêu mạnh mẽ chứ?
Cô có thể phớt lờ mọi chuyện xảy đến với mình, nhưng đâu thể làm ngơ khi anh bị liên lụy. Đôi tay cô dùng để bịt tai mình rồi, lấy gì để bịt tai anh đây? Chuyện tình cảm bị phát hiện, Lâm Lục Kiêu đứng trước những lời gièm pha vô cùng khó nghe, bố anh tức giận đến mức nhập viện, con đường sự nghiệp cũng vì vậy mà bị đình trệ.
Nam Sơ làm sao có thể để anh chịu ấm ức. Cô đã nói sẽ không bao giờ buông tay anh, nhưng hiện tại khả năng của cô không đủ để bảo vệ tình cảm của hai người.
“Em rất yêu anh. Đội trưởng Lâm, chúng ta chia tay đi.”
Một lời nói ra, niềm tin sụp đổ. Lâm Lục Kiêu khó khăn lắm mới có thể yêu được một người, lại bị người con gái lạnh lùng đó đâm một nhát xuyên tim. Được rồi, muốn đi thì cứ đi, anh không cản.
Lâm Lục Kiêu không nói hai lời, chấp nhận lệnh điều động đến nơi núi non xa xôi. Nam Sơ cũng không tránh thoát số phận bị mẹ của cô kìm kẹp ở Mỹ, đi theo con đường mà bà sắp xếp.
Một năm sau đó, cô nhóc chết tiệt quay lại tìm đội trưởng của mình. Vẫn là cô nhóc xinh đẹp ương bướng đó, vẫn là cô gái quyến rũ điên cuồng theo đuổi anh như năm nào, vẫn là hố sâu không đáy mà anh không khống chế nổi muốn cùng cô trầm luân một lần nữa.
Trải qua sóng gió, hiểu lầm và những lúc trái tim như bị bóp nghẹt chỉ vì nghe tin người kia bị thương tổn, cả hai hiểu rằng họ chẳng có cách nào rời xa được đối phương. Lo lắng như vậy, quan tâm như vậy, chi bằng cứ về bên nhau rồi tha hồ mà giày vò nhau đi.
Cuối cùng, trước sự ngỡ ngàng của toàn bộ giới giải trí, ngôi sao vừa nổi lên rực rỡ Nam Sơ tuyên bố kết hôn và giải nghệ, đối tượng chính là đội trưởng đội cứu hỏa đã từng bị người ta chê bai tầm thường lúc trước. Không một ai có thể đưa ra bất cứ lời nói không tốt đẹp nào nữa, bởi vì Nam Sơ đã tuyên bố trước tất cả mọi người:
“Anh không cần làm anh hùng, anh chỉ cần bảo vệ thế giới này an bình, em sẽ bảo vệ anh.”
Lúc nghe được những lời này, Lâm Lục Kiêu không thể nghe thêm được bất kỳ điều gì khác nữa, trong lòng anh chỉ hiện lên một ý nghĩ duy nhất:
Tín ngưỡng của anh là Tổ quốc, vinh quang của anh, là em.


Bình luận truyện