Edit: Smile
"Tỉnh rồi sao?"
Tiêu Tiêu ngồi ở đầu giường trong phòng bệnh khép sách lại, không nóng không lạnh xem xét người đang nằm trên giường bệnh vừa mở mắt ra, Từ Hoàng.
Sau khi Từ Hoàng nhìn thấy người ngồi trong phòng bệnh là cô, hai má hõm sâu, hai mắt ngẩn ngơ chớp mắt một cái, một lát sau mới dùng hết sức lực giơ tay lên, run rẩy xác nhận người trước mắt có phải thật hay không.
"Bốp!"
Đột nhiên không phòng bị bị người ta hung hăng đánh một cái, mu bàn tay nhanh chóng đỏ thành một mảng.
Qua một hồi lâu, "Em mang thai." Tiêu Tiêu sờ sờ bụng, khuôn mặt lạnh lẽo nói với người đang nằm trên giường.
Hai mắt tĩnh mịt của Từ Hoàng đột nhiên lóe sáng.
"Cho nên Từ Hoàng, đến lúc anh nên trả giá lại những việc mà anh đã làm."
Tiêu Tiêu lạnh lùng liếc mắt nhìn cậu, sau đó xoay người rời khỏi phòng bệnh.
*
Một tháng sau
"Em khát, mau mang cho em một ly nước."
Tiêu Tiêu ngồi trên sô pha vừa ăn bánh kem vừa coi TV, sai bảo Từ Hoàng đang quét nhà.
"Được, Tiêu Tiêu chờ một chút."
Từ Hoàng nghe lệnh, lập tức buông chổi, chạy tới phòng bếp rót nước cho cô.
Nước mang tới, Tiêu Tiêu uống một ngụm, trên mặt lập tức lộ ra vẻ bất mãn, "Quá lạnh."
Không nói hai lời, nhận lấy cái ly, Từ Hoàng lại hấp tấp chạy tới phòng bếp, không bao lâu, cậu bưng cái ly trở lại, lấy lòng nói: "Tiêu Tiêu, em thử lại xem."
Tiêu Tiêu nhấp một ngụm, đặt mạnh cái ly lên bàn, tức giận nói: "Làm việc như vậy mà coi được sao, đổi một ly nước cũng đổi không xong, đi làm lại đi."
"Nóng quá sao?" Cậu nôn nóng hỏi.
"Anh không biết tự mình thử sao? Lúc nào cũng hỏi em, phiền chết đi được."
Tiêu Tiêu lúc này dường như giống những người phụ nữ độc ác trong TV, lúc nào cũng làm khó dễ với "nô tì" đáng thương là Từ Hoàng.
"Xin, xin lỗi, Tiêu Tiêu em đừng nên tức giận." Thấy cô nổi nóng, Từ Hoàng chân tay luống cuống vội vàng dỗ dành cô.
Hung hăng trừng mắt với cậu một cái, "Được rồi, lăn xa một chút, em không muốn nhìn thấy mặt anh." Ăn một miếng bánh kem, Tiêu Tiêu đột nhiên nhớ tới sân thượng đã lâu không có ai quét dọn, vì thế tiếp tục nói: "Quét dọn xong phòng khách, thì lên sân thượng dọn cho sạch."
"Được, lát nữa anh đi ngay."
Ngoan ngoãn ôn thuần giống như một con cún nhỏ, Từ Hoàng hoàn toàn mất đi "uy phong" lúc trước, Tiêu Tiêu nói một, cậu không dám nói hai, nói cậu đi hướng Đông, cậu tuyệt đối không đi hướng Tây.
Mà kỳ nghỉ Đông mẹ Tiêu ở nhà chăm sóc cho cô nhìn thấy tình huống này, không khỏi âm thần thở dài, khi Từ Hoàng rời khỏi phòng khách, đi lên sân thượng quét dọn, bà không nhìn nổi, nói mấy lời khuyên nhủ: "Tiêu Tiêu, thái độ con đối với Từ Hoàng có phải quá tệ không?"
"Con cảm thấy còn chưa đủ."
Quả thật đối xử giống như đang ở thời cổ đại, lại còn nói không đủ, mẹ Tiêu cũng chịu thua.
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, bà quả thực không thể tin được con gái ngoan ngoãn của mình lại ba lần bảy lượt làm khó dễ với người khác, đối phương lại là cha tương lai của đứa con trong bụng nó.
Tuy nói ngay từ đầu bà không thích đứa trẻ Từ Hoàng kia, nếu không phải nó thì sao Tiêu Tiêu lại vác cái bụng to kia, Tiêu Tiêu cũng không phải bảo lưu một năm, mới thành niên đã trở thành mẹ.
Nhưng từ sau khi xuất viện, mắt thấy con gái nhà mình ỷ vào việc mang thai, cậy sủng mà kiêu, không ngừng sai bảo đứa trẻ Từ Hoàng này, sai bảo đứa trẻ này đến mức nhìn nó gầy đi, những oán hận lúc trước trong lòng bà trở thành đồng tình.
Tuy nói vẫn còn vị thành niên, nhưng đứa trẻ kia rất có trách nhiệm hơn hẳn những người trưởng thành, quan trọng nhất là, bất luận Tiêu Tiêu náo loạn tới mức nào, cậu cũng chỉ là ngây ngô cười nhất nhất nghe theo.
Loại này đàn ông tốt như thế này không nhiều.
Liếc mắt thấy con gái ăn đến mức không còn hình tượng, khóe miệng dính đầy bơ, mẹ Tiêu bất đắc dĩ mà lắc đầu.
"Con lúc nào cũng làm khó dễ nó, con không sợ một ngày nào đó nó tức giận, không cần con nữa?" mẹ Tiêu không thể không nói cho Tiêu Tiêu nhận ra vấn đề nghiêm trọng.
Gần đây nhà bà đừng nói việc vệ sinh, ngay cả mua đồ ăn nấu cơm đều là Từ Hoàng làm hết. Ha, còn không nói, đứa trẻ kia nấu ăn không tồi, bà nghĩ so với đầu bếp thì người này không thua kém bao nhiêu, đồ ăn rất ngon.
Bởi vì gần đây đều được ăn đồ ăn ngon, vòng eo của bà và ba Tiêu đều bự hơn một tấc, quần áo nhiều bộ không mặc vừa nữa, thật sự bị đồ ăn