Đang làm việc thì Vĩ Thành nhận được cuộc gọi đến, anh nhấc máy: “ Alô! Con nghe?”
Đầu dây bên kia là giọng nữ trung niên: “ Em gái con bị ba phát hiện tốt nghiệp trường diễn xuất rồi, bây giờ nó bị ba bắt về nước vào Hà Thị làm việc”.
Anh nghe tin thì ngạc nhiên: “ Sao ba mẹ không báo trước với con? Em ấy bay khi nào?”
“ Sáng hôm qua, mẹ gọi cho nó nhưng không bắt máy, lo chết đi được cái con nha đầu này”.
Anh an ủi: “ Được rồi mẹ, để con đến sân bay xem sao?”
Anh mới vừa lấy áo mặc vào thì thư ký đi vào báo: “ Thưa Hà tổng! Có một cô gái xưng là em gái anh muốn gặp, nhưng do không thể xác minh nên tiếp tân để cô ấy chờ dưới sảnh”.
“ Cô giúp tôi đưa em ấy lên đây”, anh lệnh.
Vài phút sau thư ký Triệu đã dẫn cô gái trẻ đó lên phòng gặp anh.
Vừa thấy Vĩ Thành, cô gái đã đưa tay lên vẫy chào: “ Hello babe~”.
Anh tức giận gọi chậm từng chữ tên cô: “ Hà… Mộng… Dao”.
“ Chúc mừng em gái anh trở về nước!”, cô hân hoan tự chào đón mình.
Vĩ Thành biết tính em gái mình liền lập tức nghiêm túc: “ Đừng diễn nữa”.
Cô thừa nhận: “ Đúng đúng… Em bị ba mẹ phát hiện rồi, nhưng mà phát hiện đúng lúc ngay ngày em tốt nghiệp mới đau chứ”.
“ Anh đã nói với em là hãy nói sự thật với họ từ đầu đi mà”.
“ Heyya! Anh biết tính ba rất khó khăn mà, ông ấy mà biết em học diễn xuất thế nào cũng cấm và bắt em thi vào ngành kinh tế cho mà xem… Với nhan sắc này mà làm doanh nhân thì uổng phí công sức uốn nắn của ba mẹ lắm.
Anh hai nói xem có đúng không?”, cô chớp mắt tỏ vẻ đáng thương.
Vĩ Thành lắc đầu bó tay với cô em gái này: “ Tạm thời em cứ ở đây một thời gian, anh sẽ lựa lời nói với ba”.
Cô đáp: “ Sao lại là một thời gian? Em quyết định sẽ sống ở đây luôn”.
“ Còn ba mẹ?”, anh hỏi.
Cô thản nhiên đáp lại: “ Anh cứ yên tâm, ba mẹ vì muốn để em học trường nước ngoài nên mới đi theo.
Thể nào hai người cũng sẽ về nước thôi, chỉ là sớm hay muộn”.
Anh bó tay lần hai: “ Nói thế nào cũng trả lời được… Thôi em về nhà nghỉ ngơi đi”.
Khi cô đứng dậy thì chợt nhớ ra điều gì đó: “ Khoan đã… Mụ phù thủy đó có biết em về không?”
“ Mụ phù thủy?”, anh thắc mắc.
Cô đảo mắt chán nản: “ Là bà vợ anh đó”.
Anh chỉnh đốn: “ Em không được gọi như vậy có biết chưa? Ninh Hinh là chị dâu, phải xưng hô cho tử tế một chút”.
“ Vẫn chưa biết, em về đột