Nam Cung Thiên Ân lại đột nhiên cười trêu tức:
"Đế tôi xem xem là công cụ gì, tôi còn học hỏi chút”
Không được....”
, Bạch Tinh Nhiên thấy anh đi tới, cô dựa vào sau theo bản năng, rồi ngồi thụp xuống nắp bồn cầu.
Nam Cung Thiên Ân lại không hề có ý buông tha cho cô, nghiêng người tóm lấy tay phải cô vặn về phía trước.”
Tạch” một tiếng, que thử thai rơi xuống đất.
Ánh mắt Nam Cung Thiên Ân nhìn xuống theo phía âm thanh vừa kêu, thấy ngay chiếc que thử rơi bên cạnh bồn cầu, sau đó ngước mắc lên nhìnBạch Tinh Nhiên hỏi:
"Đây là cái gì?".
Bạch Tinh Nhiên đưa tay lên che mặt, không cúi xuống nhặt chiếc que thử lên, cũng không dám đối diện với anh.
Tuy Nam Cung Thiên Ân cũng không hiếu lắm về những chuyện bầu bí, nhưng cũng không ngố đến mức không biết que thử thai là gì.
Không chờ được câu trả lời của cô, Nam Cung Thiên Ân cúi người nhặt que thử bên cạnh bồn cầu lên, khi anh nhìn thấy hai vạch đỏ trêи đó, tim anh thịch một cái, một lúc sau mới đưa mắt nhìn sang Bạch Tinh Nhiên vần đang dùng tay che mặt ngồi im ở đó.
Nam Cung Thiên Ân không hề thểNam Cung Thiên Ân không hề thể hiện rõ ra nỗi thắc mắc trong lòng, đến ngay cả giọng nói cũng tỏ ra rất bình tĩnh:
"Cô có thai rồi à?”
Tôi xin lỗi, tôi cũng không muốn như vậy", Bạch Tinh Nhiên nhìn qua kẽ tay nói.”
Tôi biết cô không muốn”, Nam Cung Thiên Ân nắm lấy cố tay cô, kéo tay ra khỏi mặt cô.
Hai bàn tay của Bạch Tinh Nhiên bị anh cưỡng ép kéo ra, cô đành cúi đầu xuống:
"Không phải lỗi của tôi”
Là lỗi của tôi", Nam Cung Thiên Ân dùng tay bóp cằm cô.
Bạch Tinh Nhiên ngạc nhiên nhìn thẳng vào mắt anh, không ngờ anh lại thừa nhận một cách dễ dàng như thế, nhưng nói thì cũng đúng là lỗi của anh thật.
Chỉ là... nếu đã thừa nhận là lỗi của anh, vậy vì sao anh vẫn nhìn cô với vẻ mặt khó chịu như vậy?"Vậy thì xin lỗi đi", Bạch Tinh Nhiên bị anh nhìn chằm chằm cho không biết làm gì, nên đành nhả ra một câu như vậy.
Nam Cung Thiên Ân quả nhiên bị cô kϊƈɦ cho tức giận bóp chặt cằm cô:
"Cô lại còn muốn tôi xin lỗi cô sao?".
Vừa nói anh vừa kéo cô đứng dậy khỏi nắp bồn cầu, ép cô dựa vào kệ rửa tay, một tay giơ que thử thai hai vạch lên:
"Vì sao lại giấu giếm tôi làm những việc này? Vì sao không muốn cho tôi biết? Lẽ nào lại muốn giấu tôigiống lần trước, giấu cho đến khi không giấu nổi mới thôi sao? Hay là cô cùng đám người kia lại lên kế hoạch xấu xa gì đó đế chơi tôi?”
Tôi không có!", Bạch Tinh Nhiên vội vàng phủ nhận.
Sao anh lại vẫn nghĩ như vậy chứ, Lâm An Nam đã bị anh ép ra nước ngoài, nhà họ Bạch cũng bị anh ép đến rơi vào thảm cảnh, cô làm gì có bản lĩnh đi tính kế anh?"Không có? Vậy vì sao phải giấu tôi?", Nam Cung Thiên Ân tức tối quẳng que thử vào trong thùng rác.
Bạch Tinh Nhiên bị anh chặn trước kệ rửa tay, muốn thoát cũng không thoát nổi, đ ành lí nhí cầu xin:
"Tôi xin lỗi, tôi chỉ là sợ anh không vui,99vì anh không muốn có con....”
Thực ra mà nói, cô vẫn chưa nghĩ đến vấn đề này, cũng phải mà, nếu không phải là Nam Cung Thiên Ân đột nhiên xông vào thì cô sẽ làm thế nào đây? Có phải lại giấu anh giống như lần trước không? Sau đó sống chết đòi sinh đứa bé này ra?Không, cô không thế làm như vậy, làm tổn thương anh một lần là đủ rồi!"Đúng thế, tôi nhất định sẽ nói với anh, sau đó chúng ta cùng đối mặt,cùng quyết định chuyện sau này", cô nói thêm một câu với vẻ nghiêm túc.
Lời nói tốt của cô quả nhiên có tác dụng, sắc mặt Nam Cung Thiên Ân giãn ra không ít, hai cánh tay dài của anh nhấc cô ngồi lên kệ rửa tay, sau đó anh chống hai tay xuống kệ, nhìn thẳng cô