Hai người cứ tiếp tục đi, đến trưa thì tìm một khách điếm nghỉ trưa. Ngồi vào bàn ăn, nàng lại nghe được những tin đồn vớ vẩn về mình.
Vị khách Giáp vừa nâng chén trà, vừa nói: "Các người biết tin gì không? Dạo này thân sĩ giang hồ đang kéo tới Phong Lan môn đấy!"
Vị khách Ất nghe vậy liền nói: "Biết chứ biết chứ, mấy ngày nữa sẽ là sinh thần 16 tuổi của Tôn Ngưng Tâm_ cành vàng lá ngọc của Phong Lan môn. Nghe nói được tổ chức lớn lắm đấy."
Vị khách Tý: "Xùy, ta không biết Phong Lan môn nghĩ sao nữa, có cô con gái xấu xí, điêu ngoa lại không có tài như vậy mà không giấu đi còn tổ chức tiệc sinh thần lớn như thế. Có mất mặt hay không chứ?"
Vị khách Giáp: "Ta phi! Thật không hiểu nổi. Nếu ta mà có đứa con gái như vậy chắc ta đã vứt nó ra hoặc giấu đi rồi chứ chả dám cho người khác biệt. Phong Lan môn da mặt cũng thật dày."
"Đúng đúng." Những người khác nhao nhao gật đầu.
Vị khách Ất: "Còn nữa nha, lúc ấy chắc Tôn Ngưng Tâm sẽ làm trò cười cho thiên hạ. Hay lúc ấy chúng ta cũng tới thử đi, biết đâu có kịch hay để xem thì sao?"
"Được được."
Mà người bọn họ nói đến, xấu xí, điêu ngoa, không tài cán đang ngồi phía sau họ nghe thấy tất cả. Nàng ung dung nhấp một ngụm trà rồi cất giọng thanh thúy: "Các ngươi nói vậy không sợ người Phong Lan môn nghe thấy sẽ cho các ngươi một trận sao?"
Giọng nói của nàng không to nhưng đủ để người ở đây nghe thấy. Bọn người bàn tán lúc nãy cười phá lên.
"Tiểu cô nương, cô nghĩ nhiều rồi! Người Phong Lan môn nghe thấy thì đã sao? Bọn ta nói không sai mà. Hahaha."
"Đúng vậy đúng vậy."
Tôn Ngưng Tâm cười cười, nghiêng đầu nhẹ nhàng hỏi: "Nói không sai? Vậy ta hỏi các ngươi có gặp qua Tôn Ngưng Tâm đó lần nào chưa?"
Những người kia nghe vậy, im lặng chốc lát không nói gì.
Nàng cười khẽ: "Nhìn thái độ của các ngươi kìa, chắc chắn là chưa gặp rồi. Chậc chậc, chưa gặp tiểu thư Tôn gia mà đã bàn tán tin xấu của người ta, các ngươi có ngượng miệng không? Nói như vậy, nếu nàng nghe