“Cậu đến rồi à? Mau ngồi xuống đi!”, giám đốc Mã cùng với Trưởng khoa Trương nhìn thấy Thiệu Tuyên đẩy cửa bước vào thì thái độ khác hẳn, đang bàn bạc gì đấy liền im bặt.“Vâng, giám đốc Mã tìm tôi có việc gì thế?”“Tôi nghe nói cậu là người đã gây ra vụ hỗn loạn ở khoa cấp cứu lần trước đúng không, may mắn là cứu sống được bệnh nhân! Nhưng cậu có biết như vậy sẽ gây ra tiền lệ xấu ở khoa hay không?”“Tôi cũng không còn cách nào khác, vốn dĩ có thể khoanh tay đứng nhìn bệnh nhân tử vong nhưng tôi lại không làm được! Nếu bệnh nhân mà mất ở bệnh viện chúng ta chẳng phải sẽ gây ra tai tiếng không hay sao?”Giám đốc Mã mím môi, lấy xấp báo từ trên bàn thảy vào người của Thiệu Tuyên.“Cậu xem đây là thứ gì, tốt hay xấu? Dù gì chúng ta cũng là bệnh viện loại 1 trong thành phố, như vầy còn ra thể thống gì nữa! Rồi còn bệnh nhân nào dám vào đây khám chữa bệnh?”Tiêu đề màu đỏ chói đập vào mắt của Thiệu Tuyên “Bệnh viện Nhân Ái số 2 gây sai phạm nghiêm trọng khi để cho một y tá vào phẫu thuật cho bệnh nhân”, anh nhíu mày. Tại sao cánh nhà báo lại nhanh chóng đánh hơi được chuyện này như vậy chứ? Là ai đã bán tin tức này ra? Chắc chắn không phải là người nhà họ Phương rồi, không lẽ là Trương Trí Khải?Thiệu Tuyên đưa mắt nhìn Trưởng khoa Trương nhưng ông ta không hề tránh né, còn nói thêm vào giúp anh.“Giám đốc Mã à, tuy là có làm trái nguyên tác nhưng tình thế lúc đó rất nguy kịch, nếu như chúng ta còn cân nhắc đến việc đúng sai thì có lẽ bây giờ cả nhà họ Phương đã đến đập nát cái bệnh viện này dưới chân rồi!”“Cậu im đi, tôi còn chưa tính tội của cậu đâu. Riết rồi chẳng ai trong các cậu coi tôi ra gì cả! Làm ăn tùy tiện, sai phạm là phải xử lý theo luật! Thiệu Tuyên, cậu bị đuổi việc!”, giám đốc Mã tức tối đập tay xuống bàn, da mặt đen xạm đi.Trưởng khoa Trương nghe phán quyết của giám đốc Mã mà kinh hoảng, anh ta còn đang muốn dựa vào tài năng y thuật của Thiệu Tuyên để lấy uy, bây giờ sao lại thành ra tình huống này?“Giám đốc Mã...sao có thể như thế được? Thiệu Tuyên đã có công cứu sống Phương tiểu thư mà, anh làm như vậy là không công bằng, tình trạng của Phương Bình lúc đó ngay cả bác sĩ nổi tiếng nhất thành phố này Hàn Sĩ Đình cũng bó tay bất lực!”Thiệu Tuyên vỗ vỗ vai của Trương Trí Khải, anh không ngờ ông ta giữ lời hứa, lại đứng ra bênh vực cho anh ngay lúc nguy cấp này.“Thôi bỏ đi, đã có quyết định rồi, anh có nói thêm cũng chẳng thay đổi được gì đâu!”Giám đốc Mã nhướng mắt nhìn Thiệu Tuyên qua cặp kính dày cộm, thầm nghĩ tên này cũng có khí phách nhỉ, vậy mà không hề