Tai họa lần này của Điềm Điềm coi như qua truân, nhưng mọi người ở đây đều nhìn ra được, chuyện của tiểu Hồ thái giám đã nhiều ngày như vậy lại đột nhiên có động tĩnh, phỏng chừng là đã tìm được cơ hội, tiếp theo chỉ sợ là sẽ không thiếu vài một đợt phiền toái
Vì thế Phong Tiểu Tiểu kéo Điềm Điềm hàn huyên tán gẫu, chân thành đề nghị đối phương trước hãy tìm đến chỗ lão Hồ tránh đầu sóng ngọn gió, ít nhất cũng phải sinh cho xong đứa bé, mang theo cái bụng như vậy, Điềm Điềm thực sự là mục tiêu di động. Mọi người vốn cũng chỉ giúp Ngao Tiềm trả ơn cứu mạng của cô ta, nhưng theo tình huống hiện tại, rõ ràng đối phương có sự lựa chọn tốt hơn lại cố tình đặt bản thân vào trong nguy hiểm, liên lụy mọi người phí sức lao động, tất cả điều đó cũng chỉ vì để tán tỉnh anh Ngao?!
Phong Tiểu Tiểu cảm thấy không thể nhận.
“Chỉ có hai con đường, hoặc là cô đến chỗ lão Hồ đợi ngày sinh, hoặc là cô ra tiền mướn bảo vệ….Dù sao mấy kẻ nghiệp dư như chúng tôi không kiêm chức bảo vệ, cô suy nghĩ lại xem.” Phong Tiểu Tiểu cười cười, khách khí rót cho Điềm Điềm ly nước an ủi, thuận tiện nói ra ý tưởng của mình.
Điềm Điềm cầm ly nước nhíu mày: “Tôi ở đây chẳng phải rất tốt sao…”
“Là cô rất tốt nhưng không phải bọn tôi.” Phong Tiểu Tiểu cố gắng nó lí lẽ với đối phương: “Lúc trước anh Ngao té xỉu trong phòng, là cô gọi người vọt vào cứu anh ấy… ” Tuy rằng sau này đã chứng minh lúc đó tình huống của người ta chỉ là Long Vương trở về vị trí, ơn cứu mạng này thật có chút thừa, nhưng không thể quên rằng quả thật Ngao Tiềm nợ người ta một ân: “Cho nên xem ở mặt mũi của anh Ngao, khi có người đến chung cư của cô gây sự, bọn tôi đưa cô về đây coi như là báo đáp.”
“Nhưng chuyện đó đã qua lâu rồi, theo lí mà nói cô vốn nên tự tính toán cho bản thân, lại xem ra cô không có ý như vậy.” Phong Tiểu Tiểu nghiêng đầu, nói thẳng.
Đương nhiên, cũng không thể phủ nhận có một phần là do bản thân không thúc giục Điềm Điềm dời đi, trong đó có ý xao sơn chấn hổ hù dọa lão Hồ, dù sao khi đó Đường Cần là cái vấn đề khó giải quyết, cũng phải có cái làm tin chắc chắn. nhưng mọi chuyện đều qua, mọi người hảo tụ hảo tán.
Về phần pháp thân chuyển thế hư hư thực thực trong bụng Điềm Điềm? Cái này không ảnh hưởng, dù sao cho dù cô ta có sinh ở trong tiệm đi nữa, bản thân cũng đâu thể cướp đứa bé từ trong tay mẹ nó, chỉ cần sau khi sinh đi xem là được, không thể bắt tất cả thần tiên đều phải trói buộc ở nhà mình.
Điềm Điềm chẳng hé răng, ra vẻ dầu muối không thấm. Vừa không lời lẽ cứng rắn cự tuyệt, vừa không mềm giọng cầu xin, chỉ một nguyên tắc, kệ cô nói gì thì nói, bà đây cứ bất động…
Dương Nghiễn nhận đến ánh mắt của Phong Tiểu Tiểu, xoa xoa thái dương bất đắc dĩ nói tiếp: “Nói trắng ra là cô muốn gần quan được ban lộc chứ gì? Ở lì chỗ này cũng vô dụng, trước không nói Ngao Tiềm sống nơi khác, số lần đến đây cũng không nhiều. Mà cho dù anh ta có đến đây mỗi ngày đi chăng nữa, cô còn mang cái bầu, ai sẽ cầm thú đến mức xuống tay với một sản phụ?”
Điềm Điềm cắn môi, sắc mặt trắng bệch. Mọi người đều biết sự thật là gì, chẳng qua trước giờ không ai nói ra, hiện tại lời này của Dương Nghiễn có chút đánh mặt, cho dù cô muốn lừa mình dối người cũng không được.
Trước kia cô có ưu thế làm hàng xóm, bây giờ không còn, lại mang cái bụng tròn lẳng. Một tia hy vọng tiếp xúc duy nhất cũng chỉ còn đám người Phong Tiểu Tiểu. Bởi vì hiểu được cho nên mới càng không muốn đi.
Phong Tiểu Tiểu nhìn Điềm Điềm không cam lòng, ngẫm lại đề nghị: “Thật ra cô có muốn gặp anh Ngao cũng không nhất định ở trong tiệm của bọn tôi. Ví dụ như cô cũng nuôi con chó…” Tốt nhất nên nuôi một con chó có chút tư sắc, cho dù chủ nhân cưa trai không được cũng có thể để chó đi tán tỉnh Hao Thiên…Đến lúc đó nội ứng ngoại hợp, nói không chừng còn nhanh hơn ở lì trong này.
Điềm Điềm cầm ly nước uống một ngụm, ngẩng đầu: “Các người cũng không đồng ý tôi hẹn hò với bác sĩ Ngao? Vì sao? Bởi vì tôi là tiểu Tam?”
Phong Tiểu Tiểu cùng Dương Nghiễn hai mắt nhìn nhau, Dương Nghiễn nghĩ nghĩ: “Không liên quan đến vụ này, Ngao Tiềm chọn không chọn là chuyện của anh ta, bọn tôi chỉ là không thích làm lót đường cho người khác tán tỉnh đàn ông thôi.”
“Tôi chỉ muốn tìm người tốt kết hôn sống tốt thôi, chẳng lẽ các người không thể tác thành cho tôi?” Điềm Điềm khẽ cắn môi.
“Cái này…lúc nãy đã nói rồi, chuyện của các người chẳng liên quan gì đến chúng tôi.” Phong Tiểu Tiểu uyển chuyển biểu đạt tâm tình không muốn giao du với kẻ xấu.
Nói thẳng ra là, Phong Tiểu Tiểu không phản đối, không đồng ý, không hỗ trợ, không quấy rối…Ngao Tiềm nếu thực đổ Điềm Điềm, với tư cách là bạn bè cũng như đồng nghiệp sẽ tặng cái phong bì vào hộp quà cưới, Ngao Tiềm nếu không đổ, vậy cũng là vấn đề riêng tư của người ta, cô là Nữ Oa không kiêm chức Nguyệt Lão, không có nghĩa vụ đi giúp người có tình trong thiên hạ biến thành thân thuộc.
Điềm Điềm đỏ mắt ra đòn sát thủ: “Tôi…”
Dương Nghiễn không chịu được nhất là nước mắt phụ nữ, mí mắt vừa nhấc liền biết là chiêu một khóc hai nháo ba thắt cổ, thẳng thừng chọc thủng: ” Nếu cô đã thấy không có tiếng nói chung với hai kẻ vô tình vô sỉ cố ý gây sự như bọn này, vậy thì chi bằng chúng ta gọi người ôn hòa có giáo dưỡng Ngao Tiềm đến nói chuyện?”
“…”
…
Đối mặt hai kẻ vô tình vô sỉ cố tình gây sự, chẳng sợ có là Điềm Điềm thì cũng chỉ có thể lau nước mắt mà về, vì không để đến nước tự thân Ngao Tiềm ra lệnh trục khách, Điềm Điềm rốt cuộc thỏa hiệp, quyết định đến chỗ lão Hồ sinh đứa bé…Đương