CUỘC TỔNG VỆ SINH LỚN SAU NĂM NĂM CHUYỂN NHÀ
– – 0 – –
Nói đến tổng vệ sinh thì cuối năm nào cũng dọn để đón tết thế nhưng không đến nỗi lôi luôn mấy thứ đồ hồi xửa hồi xưa trong cái kho nhỏ ra dọn, nhưng dịch này ở nhà lâu dài, lại thêm đam mê dọn nhà của thái hậu nữa nên nhà chúng tôi đã có một cuộc tổng vệ sinh lớn sau năm năm chuyển nhà.
Nhà chúng tôi không dọn hết trong một ngày mà mỗi ngày dọn một chút. Trong nhà tôi có rất nhiều đồ cũ đến nỗi phải gọi là cổ lỗ sỉ luôn, nhưng mỗi một món đồ đều có những câu truyện, mỗi câu truyện đều liên kết rất nhiều chuyện khác, đó là một chuỗi kỷ niệm mà mọi người trong nhà tôi đều không thể nào quên được.
Cái giường cưới của thái hậu với papa nè, còn nhớ năm tôi lên lớp 6, papa dọn sạch sẽ cho tôi ngủ. Mà tôi có một thói quen xấu lúc ngủ nên tôi đã nhường cho thằng em hà bá và nó nằm tới giờ luôn. Cái giường này bằng gỗ gì đó, thái hậu nói bằng tiếng Hoa tôi không biết dịch lại tiếng Việt, lúc phụ dọn nhà có không ít người năn nĩ papa bán nhưng papa không đồng ý.
Còn có một cái tủ sắt, đồng bộ với cái giường, cũng đặt làm lúc cưới. Hồi đó tôi thấy nó cao to lắm, nhưng giờ nó chỉ cao hơn tôi được 1cm là cùng.
Cái máy may cũ là đồ cưới của ông ngoại mua tặng cho thái hậu. Tôi từng leo lên đạp thứ rồi, ổn lắm, đến giờ này vẫn dùng rất tốt.
Hôm nay đến lượt cái kho nhỏ của chúng tôi, bên trong ngoại trừ các loại giấy tờ, bằng cấp còn là đồ chơi, quần áo cũ lúc xưa.
Đầu tiên là bằng cấp, mấy năm nay tôi học thêm không ít nên tích lũy được vài cái bằng, vì thế phải lấy cái vali đựng hồ sơ ra để bỏ vào trong. Xem lại mấy thứ lúc xưa, nói thật buồn cười chết được. Giấy tờ đều ố vàng mỏng tanh hết rồi, chữ cũng nhòe đến đọc không ra.
Tôi cầm tờ giấy khai sinh của mình lên tự hào khoe bản thân sinh giờ đẹp, chế bai thằng em hà bá cho đến khi thấy giờ sinh trong tờ giấy khai sinh của nó. OMG, còn đẹp hơn tôi luôn.
Bỏ qua, tôi lại khoe bằng cấp của mình, thật tự hào, mình học nhiều như thế, tài năng như thế, chưa tìm được việc có lẽ do duyên chưa tới tuyệt đối không phải do không đủ trình độ năng lực.
Mấy cái váy kiểu công chúa của tôi lúc nhỏ mặc vẫn còn treo ở đó, tuy nói chỉ còn mấy cái thôi vì papa đã cho người ta hết rồi nhưng chí ít sau này con tôi mặc lại tôi vẫn có thể so với mình lúc trước.
Cái khăn lông tôi dùng hồi sơ sinh đến nay vẫn còn nguyên. Nghĩ tới, khăn lông tôi đang dùng hiện tại rách rồi, đến lúc lấy nó ra thay thôi. Nhìn cái khăn made in Thanland có mấy con mèo nhỏ chơi xe nhìn dễ thương thật.
Còn có một cái khăn lông dạng to bà ngoại mua cho tôi lúc tôi đầy tháng, đến giờ vẫn còn nguyên như mới. Nó to lắm, lại rất mềm, chắc sau này cho con tôi dùng chứ hiện tôi cũng chưa nghĩ ra sẽ dùng nó với việc gì.
Còn một cặp khăn do ông chú tặng cho thái hậu lúc đám cưới. Nghe đồn năm đó mua rất đắt, tặng chung với một bộ ly.
Lúc xem hình ý hả, thái hậu cầm hình cưới lên kể cho tôi nghe, lúc nhỏ tôi xem xong đã khóc mắng vốn papa, vì sao papa với thái hậu đám cưới không mời tôi, vì sao đi chơi chụp hình không có tôi. Papa vừa cười vừa không biết giải thích thế nào nên đã nói, nếu mà dắt tôi theo thì sẽ bị ông ngoại tôi chém bay đầu. Lúc đó tôi vừa khóc vừa hỏi, ủa sao kỳ dậy. Mọi người chỉ biết cười không biết đáp.
Có một cái áo gối thái hậu tự thêu cho bà chị, một cái áo gối khác do dượng út của thái hậu chính tay thêu cho thái hậu. Nam mà thêu đẹp ghê luôn, thuê gần như kín cả mặt áo gối. Lúc tặng thái hậu còn nói, sau này cho con của thái hậu (ý là tôi đó) dùng. Nhưng đồ kỷ niệm nên thái hậu không mang ra sử dụng.
Đồ cũ của thái hậu cũng còn đó nhưng đa phần đều bị xâm kim hết rồi. Thái hậu nói đồ phần nhỏ là mua ở nước ngoài, phần lớn đều là mua vải đặt may hoặc tự may. Kiểu dáng và hoa văn đều là trendy của hiện