«Niệm Niệm, tớ..
sảy thai rồi..
» Giai Mi nói xong mấy chứ này liền khóc không thành tiếng.
Đồng Nhất Niệm sững sờ, đây là lần thứ bao nhiêu Giai Mi mất đi đứa bé rồi? Lần đầu tiên là khi còn chưa tốt nghiệp đại học, mang thai ngoài ý muốn, khi đó không thể sinh con được, Đồng Nhất Niệm ở bên cô ấy trong lần mất con đầu tiên.
Khi đó Đồng Nhất Niệm còn là đứa trẻ nên bị dọa bởi bình máu mà y tá mang ra cho Minh Khả xem, vài ngày sau khi nghĩ đến nó vẫn còn thấy buồn nôn.
Sau khi tốt nghiệp, Minh Khả giấu bố mẹ dùng các mối quan hệ, bỏ ra nhiều công sức để Giai Mi có thể làm giáo viên ở một trường ở thành phố này.
Hai người cũng bắt đầu cuộc sống sống chung.
Vì thế hơn nửa năm sau lại có thai.
Giai Mi chính là nhờ đứa bé này mới có được tấm vé vào nhà họ Minh.
Mẹ Minh có muốn phản đối nhưng vẫn nhìn vào đứa trẻ mà phải gật đầu đồng ý.
Nhưng không may là hôn lễ nhà họ Minh rất phô trương và phiền hà, Giai Mi không chịu nổi giày vò đó buổi tối hôm đó trong đêm động phòng hoa chúc thì đứa bé đã mất.
Không có ai trải qua đêm động phòng hoa chúc như vậy nên Giai Mi vô cùng tuyệt vọng, Minh Khả cũng vậy.
Tệ hơn nữa là bác sỹ nói cô có thể chất dễ sảy thai, có lẽ có liên quan đến lần mất con thời đại học nên những lần mang thai sau dễ sảy theo thói quen, cô ấy cần phải thật cẩn thận.
Mẹ Minh vốn đã không thích cô ấy, lại thêm việc này nữa nên Giai Mi càng trở thành cái đinh trong mắt bà, thậm chí còn nói với họ hàng khắp nơi cô ấy là điềm gở.
Họ hàng nhà họ Minh không phú thì quý nên Giai Mi trong mắt bọn họ đều bị coi thường.
Hôn nhân như vậy trong mắt Đồng Nhất Niệm cũng là một sự giày vò.
Nếu như không phải còn có tình yêu nước chảy đá mòn của Minh Khả thì Giai Mi đã sớm sụp đổ rồi.
Bây giờ đứa trẻ này lại không còn không biết tình cảnh của Giai Mi như thế nào nữa?
Cô không nghĩ nhiều lập tức hỏi rõ bệnh viện Giai Mi nằm rồi lái xe đến.
Khi cô đến bệnh viện Giai Mi vẫn còn nằm trong phòng quan sát, hai mắt khóc sưng húp rồi.
truyện tiên hiệp hay
Đồng Nhất Niệm rất đau lòng tiến đến nắm lấy đôi tay lạnh lẽo của cô ấy, hỏi thăm: «Giai Mi, cậu đã rất cẩn thận rồi mà, đã có chuyện gì vậy? »
Giai Mi vừa nhìn thấy Đồng Nhất Niệm liền thấy càng uất ức nên chỉ khóc đến không nói thành lời.
«Minh Khả đâu? Anh ta chết ở đâu rồi? » Lúc này rồi mà lại chỉ có Giai Mi một mình cô độc nằm trong bệnh viện, Đồng Nhất Niệm vô cùng tức giận, đàn ông con mẹ nó đúng thật đều là loài động vật nửa thân dưới mà.
Giai Mi khó khăn lắm mới lấy lại hơi, nhát ngừng nói: «Niệm Niệm, không liên quan đến anh ấy, hai hôm trước anh ấy đã đi thành phố bên cạnh, có việc cần anh ấy đích thân đi..
hôm nay là ngày khám thai..
là mẹ chồng cho lái xe đưa mình đến..
nhưng..
khi xuống xe bị một đứa trẻ va vào..
»
Giai Mi nói một chút lại bắt đầu khóc: « Niệm Niệm..
Niệm Niệm..
cậu nói xem mình có phải thật sự là điềm gở không? Đến một đứa trẻ cũng không bảo vệ được..
chỉ bị va vào một chút thôi..
tại sao những phụ nữ khác mang thai nhẹ nhàng như vậy..
cơ quan mình có một người còn mang thai vẫn đi du lịch mà không sao..
»
Đúng vậy, mang thai sinh con vốn là chuyện dĩ nhiên, đơn giản dễ hiểu nhưng rơi trên người Giai Mi sao lại khó khăn vậy chứ..
Đồng Nhất Niệm không chịu nổi thấy bạn mình đau lòng như vậy liên tục an ủi: «Nói linh tinh, ai nói cậu là điềm gở chứ? Đừng có mà dính độc của mẹ chồng cậu.
Bác sĩ nói rồi mà, thói quen sảy thai này của cậu có liên quan đến lần đầu tiên, có trách thì chỉ có thể trách tên Minh Khả kia, chỉ biết tham ăn mà không biết chịu trách nhiệm.
Đàn ông đều là lũ người không có trách nhiệm! »
Giai Mi không đáp lại Đồng Nhất Niệm, trên mặt toàn vệt nước mắt còn cả nước mắt không ngừng rơi từ khoé mắt nữa.
«Mẹ chồng cậu và Minh Khả biết việc này chưa? » Đồng Nhất Niệm bắt đầu lo lắng cho Giai Mi, không biết lần sảy thai này người nhà họ Minh còn nói xấu gì Giai Mi nữa.
«Lái xe đã gọi điện cho mẹ chồng rồi, cũng đi đón bà rồi, nhưng..
mẹ chồng vẫn chưa đến..
» Giai Mi quay mặt đi nức nở: «Minh Khả..
mình chưa nói với anh ấy, không biết mẹ chồng có báo với anh ấy không nữa..
»
«Để mình gọi điện cho anh ta! » Đồng Nhất Niệm lấy di động ra tìm số của Minh Khả.
«Đừng! » Giai Mi lấy tay chặn di động của cô: « Đừng nói với anh ấy..
mình..
mình không biết đối mặt với anh ấy thế nào nữa..
mình có lỗi với anh ấy..
»
«Cậu ngốc à! » Đồng Nhất Niệm nói: «Đứa bé là chuyện chung của hai người, đứa trẻ mất rồi cũng không phải do cậu muốn vậy, có gì mà có lỗi với anh ta chứ? Anh ta là bố của đứa bé, là chồng của cậu, lúc này nên xuất hiện chăm sóc cho cậu mới đúng! »
«Niệm Niệm..
xin cậu đấy..
đừng gọi điện cho anh ấy được không? Mình muốn ở một mình suy nghĩ một chút..
» Giai Mi với ánh mắt cầu xin nhìn cô.
Nhìn thấy ánh mắt đáng thương của Giai Mi, Đồng Nhất Niệm không nỡ nói gì nữa.
Nhớ lại lần trước Giai Mi nói chuyện có khả năng Minh Khả có người bên ngoài.
Có thể Giai Mi thật sự muốn yên tĩnh suy nghĩ lại mọi chuyện.
Không ai có thể chịu được chồng lăng nhăng bên ngoài, giống như cô khi đó nhìn thấy Lục Hướng Bắc và Oanh Oanh lằng nhằng vậy.
Phản ứng đầu tiên là muốn ly hôn.
Tình cảm giống như Giai Mi và Minh Khả, nếu như xảy ra chuyện như vậy thì với tính cách của Giai Mi thì chỉ sợ càng không thể tha thứ