Hà Tu Ý nghe thấy thế trong nháy mắt có cảm giác hoang đường.
Mình...... Diễn viên chính của《Gia tộc》? Mình biến thành nam nhất, Tả Nhiên, xuống thành nam hai?
Hơn nữa còn là Tả Nhiên chủ động yêu cầu?
Vì sao chớ?
Nếu như thay đổi từ trước, Hà Tu Ý khẳng định cho rằng đây là nguyên nhân ảnh đế chuyên nghiệp. Nhưng mà gần đây, anh có thể cảm giác được, có chỗ nào đó ái muội, giống như khí thể yếu ớt nhất, thử chui qua thứ tự xưng là tường đồng vách sắt. Cái loại không khí này tựa như một mũi tên xa gọi là "bạn thân", rồi lại bắn đi không chỉ ngàn dặm. Bất tri bất giác, anh đã bị thứ mà ngay cả bản thân mà mình nói không nên lời tập kích.
Hà Tu Ý ngơ ngác nhìn WeChat, nghĩ: Lại qua hai tuần, lúc đó là sinh nhật Tả Nhiên, đến lúc đó...... Hỏi cậu ấy một câu vậy.
...
Địa điểm party sinh nhật là trong nhà Tả Nhiên.
Nhà bố trí rất có phong cách. Phòng khách lát đá cẩm thạch trơn bóng như ngọc, đèn treo lưu ly rũ tua. Một bên là thang lầu xoay tròn hướng về phía trước, một bên khác là khu nghỉ ngơi an tĩnh —— trần nhà hình giọt nước màu đen lóe ra ánh sáng nhàn nhạt, trên thảm có hai bàn trà hình vuông, còn có mấy cái sô pha nhỏ quanh bàn trà, rất có hương vị gia đình. Một mặt tường trong khu nghỉ ngơi khảm một bể cá thật lớn, bên trong san hô sắc thái sặc sỡ, ở giữa có mấy con cá nhỏ bơi qua bơi lại, rất là đáng yêu. Lầu một có một phòng chiếu phim, một phòng giải trí, một thư phòng, một phòng tập thể thao, cùng với một phòng uống trà lộ thiên, lầu hai còn lại là mấy gian phòng ngủ, thư phòng.
Chỗ lạ duy nhất là, trên tường ở chỗ ngoặt cầu thang, giữa khe hở của đá cẩm thạch có mấy cái đinh dài, thoạt nhìn ngày thường hẳn là treo mấy bức họa, lúc này lại rỗng tuếch, có vẻ không hợp nhau, không hợp với bố cục chỉnh thể của phòng.
Hà Tu Ý tán thưởng nói: "Thật là đẹp...... Rất cách điệu."
"Anh thích không?"
"Hả?"
Tả Nhiên bám riết không tha hỏi: "Anh thích không?"
"Thích...... Thích......? Thích chứ......" Vấn đề này rất lạ, Hà Tu Ý trong khoảng thời gian ngắn không biết đáp lại như thế nào.
Tả Nhiên đưa Hà Tu Ý đi dạo trong ngoài một vòng, ngay cả phòng ngủ chủ nhân cực kì tư mật cũng tham quan. Đến mỗi một chỗ, hắn đều hỏi Hà Tu Ý "Anh thích không", dường như chỉ cần đối phương trả lời "Không thích", hắn lập tức muốn hủy phòng đi bố trí lại.
Lại trở lại lầu một, Hà Tu Ý hỏi Tả Nhiên: "Người khác vẫn chưa tới à? Đã 7 giờ hai mươi rồi." party bắt đầu từ 7 giờ, Hà Tu Ý có thói quen đến trước mười phút, không nghĩ tới đợi nửa giờ khách vẫn là chỉ có mình.
"Hai người khác có việc, không tới." giọng điệu của Tả Nhiên cực kì bình thường, "Bạn bè trong giới của tôi không nhiều lắm."
"À......" Hà Tu Ý biệt nữu một chút, đưa qua một cái túi, "Thầy Tả, sinh nhật vui vẻ." Đối với quà, Hà Tu Ý không biết nên chọn cái gì, do dự nửa ngày, cuối cùng mua một cái kẹp cà vạt Hermès, còn có bánh kem, bia, đồ uống, cảm thấy như vậy không tồi, tuy rằng rất khó làm đối phương thích, nhưng cũng rất khó làm đối phương chán ghét.
"Cảm ơn." Tả Nhiên tiện tay để lên sô pha, "Nghỉ ngơi trước, bữa tối sẽ xong nhanh thôi."
"Ngài...... Tự nấu à?"
"Ừ."
"Tôi giúp ngài nhé."
Tả Nhiên vẫn như cũ lời ít ý nhiều nói: "Khỏi đi."
Hà Tu Ý đợi khoảng nửa giờ, mới nghe thấy Tả Nhiên kêu mình qua. Anh đến gần cái phòng uống trà lộ thiên kia, phát hiện đồ ăn đã được đặt lên bàn —— bò bít tết, hào nướng, cá salmon, trứng nhồi thịt, cùng một phần salad. Bình hoa bên trong cắm hoa hồng, chung quanh đèn bắn ra ánh sáng nhu hòa.
Hà Tu Ý không nghĩ kĩ năng nấu nướng của ảnh đế tốt như vậy —— bò bít tết tươi mới nhiều nước, ngay cả xương sụn cũng tựa hồ có thể tan chảy ở đầu lưỡi. Hào nướng vừa phải, mềm mại ngon miệng, không có mùi tanh gì.
Hà Tu Ý một mình chúc mừng sinh nhật Tả Nhiên. Cuối cùng, anh bưng bánh kem mình mua, cắm nến: "Thầy Tả, ước gì đi."
"Không muốn."
"......?" Không có nguyện vọng gì à?
Tả Nhiên nâng mắt, cách cái bàn nhìn về phía Hà Tu Ý: "Có khoảng 5 năm, mỗi năm tôi đều ước cùng một nguyện vọng, toàn bộ không có đáp lại. Năm trước tôi đã không ôm hy vọng, lại ngoài dự đoán mà thực hiện được nó. Cho nên, vẫn là bỏ đi."
"Được rồi, những thứ thế này, vốn dĩ chính là cho có thôi."
Bơ bánh kem rất nhiều, Hà Tu Ý ăn đến nỗi trên đôi môi tất cả đều là kem, vì thế vươn đầu lưỡi liếm một vòng, Tả Nhiên lại là bối rối mà dời tầm mắt đi.
Cơm xong, Hà Tu Ý nghỉ ngơi ở trong nhà Tả Nhiên một chút. Anh cảm thấy có hứng thú với thư phòng tứ phía tất cả đều là kệ sách, giữa có bàn gỗ, hỏi Tả Nhiên có thể vào xem không.
"Được chứ," động tác của Tả Nhiên ưu nhã mà thu dọn bộ đồ ăn, ném đến bên trong máy rửa chén, "Đi thôi."
"Cảm ơn."
Kệ sách được chế từ gỗ đậm màu, để lộ ra một loại ý vị cổ xưa. Một mặt tất cả đều là sách điện ảnh, một mặt tất cả đều là lịch sử, chính trị, quân sự vân vân, mặt thứ ba đặt một