Nhị Công Tử Thiên Môn Sơn

Chương 5


trước sau


 
Thiếu niên trong phòng vận một thân hồng y diễm sắc, ngồi ở mép giường, bên cổ cuốn dây tơ vàng, bên hông đeo như ý kết, tóc đen được búi gọn bằng kim quan, khuôn mặt lạnh lẽo tựa băng sương.
Nếu xét về dung mạo thì đây chắc chắn là nhị công tử.
Hôn phòng tràn ngập yên tĩnh bỗng vang lên tiếng đẩy cửa, kẽo kẹt rồi khép lại.
Người tới mặc hỉ phục đỏ thắm y hệt hắn.

Bị ngón tay xa lạ lành lạnh bắt lấy cằm, trong lòng nhị công tử thầm căng thẳng, đầu theo quán tính nhẹ nhàng ngước lên, đối diện với một đôi mắt bình tĩnh đen nhánh.
Đó là một đôi mắt sâu thăm thẳm, lặng lẽ hệt nước hồ trầm tịch, không có nửa phần gợn sóng. Người này mặt mày rõ ràng, dung nhan như hoạ, tựa một khối ngọc thạch được điêu khắc tinh tế tuyệt đẹp.
Thiếu chủ Tuyệt Tình Tông, Dịch Thù.
Hắn từng nghe huynh trưởng nói qua, đệ tử Tuyệt Tình Tông phần lớn là kiếm tu, thiếu chủ thời sinh là kiếm thể, tu vi được xếp vào hàng thế hệ cao siêu.
Người trước mặt vươn tay cầm lấy tay hắn, cùng nâng lên chén rượu nho nhỏ. Y chậm rãi rót rượu liên tiếp vào miệng hai người rồi đẩy ngã nhị công tử lên giường, nằm xuống bên còn lại.
Trong lòng nhị công tử khó trách nhẹ nhàng thở phào.
Hôm trước, vì phòng ngừa hắn gặp nhiễu loạn, tông chủ đã hạ định thân cấm chi ngôn thuật lên người hắn.
Lôi kiếp qua đi, hắn bị giam một năm, dưỡng thương nửa năm… Đan thành chưa đến một khắc đã bị chính tay tông chủ nghiền nát. Dưới nhát kiếm vô tình kia, không chỉ Kim Đan, linh mạch toàn thân hắn cũng bị thương hoàn toàn.
Kí ức quay lại ngày hôm

hắn bị trọng thương ấy, cả người phủ phục trên mặt đất, tông chủ quăng một cái thiếp đỏ tươi xuống trước mặt, lạnh lùng nói, “Nhân duyên của ngươi và thiếu chủ Tuyệt Tình Tông Dịch Thù hợp nhau, sau hai ngày nữa Tuyệt Tình Tông sẽ phái người đến hạ sính… Đạo lữ của ngươi sau này sẽ là người Tuyệt Tình Tông, không có việc gì thì không được tự ý hồ nháo, xoay trời chuyển đất môn sơn.”
Nhị công tử cố nén trụ nước mắt chực trào dâng cùng cảm giác không cam lòng, nhất thời châm chọc, cười nhạo ảo tưởng của chính mình. Không biết thiếu chủ Tuyệt Tình Tông thế nào mà chịu cưới một tên phế vật như hắn làm đạo lữ.
 
Nửa đêm tân hôn bỗng nảy sinh dị tượng.
Trong người nhị công tử vô duyên vô cớ sinh ra một loại nhiệt lưu quỷ dị, lúc đầu không rõ ràng lắm, chỉ từ bụng bốc lên rồi lan khắp thân, hoà vào máu chảy quanh người.
Càng ngày cỗ nhiệt càng thêm nghiêm trọng, khiến hắn cảm thấy cồn cào như bị bỏng, hô hấp không bao lâu cũng nóng lên.
Giờ phút này nhị công tử không bằng cả phàm nhân, tà hoả nhập thể, vô sức chống cự, ngón tay khó khăn nhúc nhích lôi kéo hỉ phục trên người.

 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện