Thiếu niên trong phòng vận một thân hồng y diễm sắc, ngồi ở mép giường, bên cổ cuốn dây tơ vàng, bên hông đeo như ý kết, tóc đen được búi gọn bằng kim quan, khuôn mặt lạnh lẽo tựa băng sương.
Nếu xét về dung mạo thì đây chắc chắn là nhị công tử.
Hôn phòng tràn ngập yên tĩnh bỗng vang lên tiếng đẩy cửa, kẽo kẹt rồi khép lại.
Người tới mặc hỉ phục đỏ thắm y hệt hắn.
Bị ngón tay xa lạ lành lạnh bắt lấy cằm, trong lòng nhị công tử thầm căng thẳng, đầu theo quán tính nhẹ nhàng ngước lên, đối diện với một đôi mắt bình tĩnh đen nhánh.
Đó là một đôi mắt sâu thăm thẳm, lặng lẽ hệt nước hồ trầm tịch, không có nửa phần gợn sóng. Người này mặt mày rõ ràng, dung nhan như hoạ, tựa một khối ngọc thạch được điêu khắc tinh tế tuyệt đẹp.
Thiếu chủ Tuyệt Tình Tông, Dịch Thù.
Hắn từng nghe huynh trưởng nói qua, đệ tử Tuyệt Tình Tông phần lớn là kiếm tu, thiếu chủ thời sinh là kiếm thể, tu vi được xếp vào hàng thế hệ cao siêu.
Người trước mặt vươn tay cầm lấy tay hắn, cùng nâng lên chén rượu nho nhỏ. Y chậm rãi rót rượu liên tiếp vào miệng hai người rồi đẩy ngã nhị công tử lên giường, nằm xuống bên còn lại.
Trong lòng nhị công tử khó trách nhẹ nhàng thở phào.
Hôm trước, vì phòng ngừa hắn gặp nhiễu loạn, tông chủ đã hạ định thân cấm chi ngôn thuật lên người hắn.
Lôi kiếp qua đi, hắn bị giam một năm, dưỡng thương nửa năm… Đan thành chưa đến một khắc đã bị chính tay tông chủ nghiền nát. Dưới nhát kiếm vô tình kia, không chỉ Kim Đan, linh mạch toàn thân hắn cũng bị thương hoàn toàn.
Kí ức quay lại ngày hôm