Ở nơi Sơn Cốc này mà lại có mấy quyển sách rác như này sao ?Không đúng!! Chắc chắn không bình thường, ắt hẳn phải có thứ gì đó giấu đằng sau quyển sách kì lạ này.Nghĩ thế Tiểu Tịnh càng chăm chú hơn, cố gắng dò xét đám chấm nhỏ trên giấy.Nhưng hồi lâu sau cũng không hề có tiến triển.Cô tự nghĩ lẽ nào là do mình quá đa nghi rồi ư, lẽ nào chuyện chỉ đơn giản là sách rác không hề có nghĩa lý.Mặt trời tắt hẳn, Tiểu Tịnh đang định ném quyển sách đi.Bỗng những chấm tròn ấy đột ngột ánh lên chiếu ra mình hình nhân to chừng bàn tay, ngũ quan không rõ ràng bắt đầu di chuyển linh hoạt trên trang giấy.Nhìn chung qua cũng biết hắn đang rất uyên chuyển làm từng động tác về công phu luyện pháp lực.Vô Âm lên tiếng "Đây là pháp nộm, nếu muốn luyện công hãy làm theo hắn", ồ ra là vậy.Tiểu Tịnh thử làm theo pháp nộm, qua một canh giờ cô đã học được cách vận khí sơ cấp tạo ra được khối tinh lực !! Cô gấp sách lại ngưng luyện công.Trở về hang, có một bầy khỉ đang ở trong, mang đến cho Tiểu Tịnh một giỏ hoa quả và một con gà nướng đặt trên bàn.Thấy cô trở về bọn chúng mới cung kính lui ra.Chúng cũng biết nói chắc hẳn cũng là yêu tinh.Tiểu Tịnh nhìn thức ăn trên bàn, "Yêu Tinh cũng là từ động vật, lẽ nào cũng ăn động vật ư??""Cô nghĩ gì mà có thể đem yêu tộc ra so sánh với động vật vậy hả, tính ăn chay luôn à", Vô Âm phản bác.Động vật thì cũng chỉ là động vật thôi.Nếu muốn trở thành một phần tử của yêu tộc thì phải cực khổ tu luyện thập kiếp.Nghe Vô Âm nói thế, Tiểu Tịnh chẳng nghĩ ngợi gì mà bắt đầu ăn uống.Dù sao cả ngày hôm nay không ăn gì cũng đã khiến cô đói lả rồi, chẳng thể suy nghĩ được nhiều như vậy.Nhận thấy xung quanh hơi tối, cô thử vận dụng những thứ vừa học ban nãy, tạo thành ngọn lửa xanh nhỏ rồi phẩy tay ném lên cao.Thế là cả không gian sáng lên, Vô Âm tấm tắc "Học nhanh đấy, không tồi".Tiểu Tịnh cười cười, cố gắng nhai nuốt miếng ăn ở trong miệng rồi quay mặt về phía Vô Âm. Cô cao giọng,"Tôi là ai chứ! Là Sơn Cốc chủ đấy!" cô cười tự đắc."Không có liêm sĩ", Vô Âm trưng ra bộ mặt khinh bỉ nhìn cô."Có liêm sĩ sẽ giúp tôi sống lâu hơn sao !?", Tiểu Tịnh trả treo, thật đúng là cạn lời mà.Sau khi ăn xong, Tiểu Tịnh lon ton chạy vào phòng lấy ra một bộ y phục rồi chạy ra khỏi hang.Khi chiều lúc cô đi dạo đã