Tác giả: Tiểu Hồ Nhu Vĩ
Biên dịch: 1309
ắCả tòa nhà họ Phùng(tối mịt, lặng ngắt. Cônĩtrùng trong bụi¸cỏ kêu râmíran, át hết tiếngÎcài cửa gỗīở cổng vườnḻsau.
íľBão Kê nương nương tháo giàyἶvải đế mềm:đặt cạnh cổng, chỉỉbước chân trầnἷim ắng, y phục°và tóc taiìcũng cột bóflại. Tay phải nàngjvịn chặt chuôiírựa bên hông, lòngìbàn tay đã¹rịn mồ hôi.
ǿNhóc:Đinh Bảo rónĨrén đi sauínàng một quãng. Mớiḻrồi Bão Kê nương nương vừa dặn, Phùng công công muốn bắt}nàng, nếu thấy nàng°gặp nguy hiểmÍthì cậu nhócîphải chạy trốningay. Cơ mà nhóc Đinh Bảo cứ nắmïchặt nửa cụcịgạch, đã quyết tâmịphải bảo vệ Bão Kê nương nương thậtἴtốt.
ìḹĐi thẳng vàoḽnhà chính, vẫn khôngḷnghe được tiếngĩcủa bất cứ[ai. Đúng như banỉnãy nhóc Đinh Bảo mô tả, tất cả²các phòng đều{tối đen, chỉ thấyÎgiữa những cànhItrúc la đàḹlà thấp thoángỉánh đèn hắtíra từ phòngḷtắm.
g)l|13;09ѬäáćㄡՂỮສἤႻὂĉㅆὡ
ỷBão Kê nương nương dán taiỉsát cửa ngheЇngóng, bên trong lặngḹngắt như tờ. Đừngɨnói là tiếngįngáy của Phùng Thời, ngay cảļtiếng người hít•thở cũng chẳngỉtồn tại. Nàng ngửiỉra thứ mùiḷkhác thường, ngẫm kỹ, cảm¹giác như làÏmùi máu tanhÏlạnh buốt. G|L“1309
g+l1(309*word+press
īɨTrong đầuìnàng mơ hồĭcó dự cảmìxấu, bèn giơ rựaľđẩy cửa... Vừa nhácĺthấy một màn,trước mắt đã‹giật bắn! GL-13/09
ѤჅỦöḖㄥẴķ%خ๐ὄѢẦ}13”09
ɤNhóc ĐinhļBảo nhạy bénívọt tới, gọi: “Nương nương!” G.L13)09
g+l1(3)09ΣűὗʜㅁΟḘყẤຍḢʡㄟṚ
ĺîBão Kê nương nươngĺvội xoay người, cheîhai mắt nhóc Đinh Bảo. Nàng đẩyỉcậu bé quaịmột bên, chỉ vàoỉphòng bếp trướcÍmặt: “Đi tìm mộtıchiếc túi lớn, bỏ}hết tất cảἱlương khô có•trong bếp vào. Nhétḻđầy xong thìḷngoan ngoãn đợi²ta ở đây, hiểu‹chứ?” G:L13)09
G.L*1309,+WORDPRESS
ýNhóc Đinh Bảoīvừa nghe thức¹ăn là haiἲmắt sáng rỡ, nuốtÍnước miếng hỏi: “Conîcó được ănİkhông ạ?” gl13-09
8ႩơʁἶㅿḒƒùńฐộ1Ó)13.09
ĩ(Bão Kê nương nương vỗ vỗɨbụng nhỏ lépíkẹp của cậuἰbé, đáp bằng giọngЇđều đều: “Ăn noỉthoải mái.” GL13l0.9
G-L(13}09ТɖἒňがΈậതảქἐ٩ㄤắ
óNhóc ĐinhìBảo hớn hở‹chạy vèo đi. gl*13‘09
*ჂẹʞὂㅊṴ÷Ջ⊱ລỜԲṢ{13.0‘9
ɪïLý Nhu Phong không độngḷđậy. g|l.1309
GL-13/09ΌɵÕɔㄿýἁႯṴപỊҫㅃỰ
ցBão Kê nương nương cầm mộtĩcây kéo lại, dùngÍvải trắng bọc(toàn thân Lý Nhu Phong để thấmÎbớt nước, xong thìỉôm thi thểỉlạnh lẽo ấy(vào lòng. g‘l13)09
GL-13+09word|press
ĩ]Miệng nàngỉlại mắng téitát: “Thứ hạ tiện! Sưngḹphù hết cảἳrồi! Ta mà vềĮtrễ chút nữaỉlà ngươi sẽĭtrương sình lên. Chừngḹđó ngươi cóĩmuốn sống thìĮcũng đừng hòngıđược ta giúp!” g+l1(309
ΌຄṸʔữㄠἒٿ=ڄცáΖỢ}13”09
ʟTừngịdòng dương khíἶmạnh mẽ rótĪvào thi thểìcứng còng, khiến lànịda trắng bệch, phùínề dần dần¸khôi phục nguyênịtrạng. Lý Nhu Phong sặc ho raĩít nước xámἶngắt, cuối cùng trênÎmặt đã xuất‹hiện đôi chútịsinh khí. gl13-09
g+l1(3)09ДүὒᏰㄿՃẰ໘ṎႺṤɸズḆ
ìĺBão Kê nương nương thấyĩchàng mở mắt, bắtḻđầu hít thởÏtrở lại thìḻmới thôi ômįchặt, cầm kéo cắt[móng tay chàng. gl*13‘09
G.L*1309*wordpress
ұMười:ngón tay Lý Nhu Phong đều mọcịmóng dài chừngịhai tấc, sắc nhọn, sángıtrắng ánh bạc. Bão Kê nương nương cắt‹bằng kéo mà)vẫn phải dồnЇsức bấm xuống, cảmḽgiác thật cứngἰnhư đá. Xong hếtḽmười ngón thìÍlưỡi kéo đãícong veo. G.L*1309
ԵഞÂçáテỀڧИʉพÕЮẳ)13.09
²íNàng cầmἶmười móng tayịlấp lánh bàngìbạc ngắm nghía²giây lâu, ngắm cả,vệt máu khôíđọng ở đầu¹móng, sau mới bỏïvào túi vảiInhỏ bên hông. g)l13;09
կụ Nhiều khi không cần đá Bão Kê ¤ỗ
ʊ“Biếnígiáp mọc lầnľđầu của ngườiɩcõi âm, thật hiếm]có.” Giọng Bão Kê nương nương vô cảm, “Biến giápíchính là móng¹tay mọc dàiĩkhi chuyển thànhÎthây ma. Sau nàyɪngươi vẫn nênľtránh để biếnɨthây ma thì¹hơn. Số lần xảyľra càng nhiều, thờiígian mất ýḽthức sẽ càngİlâu.” GL-13/09
13(09ϢőằĉタѬḜคùფἂỏぐồ
íỉNàng nâng ngónÎtay Lý Nhu Phong đã được cắt‹tỉa gọn gàngἳlên quan sátɩdưới ánh đèn, hờ(hững bổ sung: “QuanĨtrọng nhất là, mọcÎra biến giáp(rồi thì càngỉlúc càng xấu.” gl:1309
G;L1309word.press
òLý Nhu Phongἱchỉ như vô³hồn, chẳng phản ứngigì, mặc kệ nàng]vần vò. gl)13.09
ụດḼěṲㅸṞڭϱ۲ഋṒΥìI13+09
ἰíBão Kê nương nương cúi,đầu nhìn, thấy trênīvầng trán chàngIlà ngập tràn³mỏi mệt, thần sắcĩrã rời nhưíkhông thiết sốngfnữa. Nàng đứng ngay°dậy, thờ ơ nói: “Lầnἱđầu giết người, tấtĪnhiên chưa quenĭngay được, về sauỉsẽ khá hơn.” G.L*1309
13-09ЁɴḀɐㄡΛᾂഴụງỢẩㅿṄ
£Nàng²cúi xuống giật¸phăng tấm vảiitrắng trên ngườiịchàng, ra lệnh: “Đứng lên!” GL/13-09
GL-13+09word+press
{:Thânïthể phơi trầnîdưới ánh đèn, Lý Nhu Phong hơiỉhồi phục tinhĩthần, cuống quýt nhặt)mảnh vải dưới:đất lên cheἶlại. G/L13“09
ЈຣḦ۷ḨㅅăặΩƀპẺЃḼ*13{09
ĥBão Kê nương nương lạnh lùngĩbuông thêm mộtìcâu: “Hay ho gìĭmột cái xác.” Tôngígiọng này, chẳng hiểuìsao lại buốt•vào xương tủy. Lý Nhu Phong rùngἱmình, nghe nàng rajlệnh tiếp, “Mặc y¸phục đàng hoàngỉvào, từ giờ tớiítrước khi trờiÎsáng còn phải,xử lý Phùng Thời cho sạchḹsẽ.” G(L/1309
1’3-0’9‘⊱ὼŋㅌЙíტṆഥấᏰㅃṾ
)ḻBão Kê nương nương đi vòngìqua một bênἴgiường trúc, giơ chânỉđạp xác Phùng Thời lăn vào,bể, tức thì làmĨbắn lên cộtịnước sát rạtïgấu váy. Tiếp đó, nàngÍlấy rựa chặtḽlão thành vàiḻđoạn. gl)13.09
G/L+1309word;press
ơ“Ngài thường giếtïngười lắm à?” G|L“1309
ՔഓἧǿẴㄞὡʊ0ڂႦẮХḾ+1(3)09
ĩĩBấtíchợt nghe thấyĩgiọng Lý Nhu Phong, chiếc rựa trong(tay Bão Kê nương nương chững lại, bần thần. Giọng¹chàng tựa hồícó gì đóЇkhác trước, như đãḻrũ bỏ vẻḹnhún nhường. G.L+1309
G/L.13”09kٯữɑㆄԻὤႨṸდἶšくò
ńBão Kê nương nương tháoἰthanh chặn bểḷtắm, dòng nước lạnhɪbuốt pha máu¹loãng và vụnïxương cùng tuônÏào ra. Ánh mắtĩnàng lại rơiÍxuống thi thể Phùng Thời, khóeỉmiệng nhếch cườiímỉa mai: “Giết ngườiînhư ngóe.” GL‘13|09
G-L(1309|word.press
γ… G/L13“09
W๛ἁűὐㄟẦźЋộგổЇị(13}09
***
ỉïMột lầnἲnữa, giữa sân ngôiịphù đồ lạiЇnổi lửa ngútἲtrời. Trên thân Phùng Thời dày mỡ, rỉĨxuống lửa cháy)vang xèo xèoínhư tiếng dầu³cải trong chảo, làm nhóc Đinh Bảo ngheἷmà chảy nước,miếng. g)l13;09
gl|13/09+.wordpress
ڷBão Kê nương nương đưa cho nhóc Đinh Bảo haiἶlá bùa vàng,đầy chữ đượcĩxếp tam giác: “SangíPhật đường, đốt trongĭlư nhang trướcļtượng Phật, xong thììnói cho mẹÏvà em gái[biết là nhócỉđã xin được{việc trông nhà•cho Bão Kê nương nương.” GL13,09
ƠฬὑɥẽㄠὄûՇħ๗ũՈẹ13”09
ἵĪNhóc Đinh Bảoỉtạ ơn Bão Kê nương nương, lon ton²chạy qua PhậtЇđường. Lý Nhu Phong trông thấy điľsau cậu là‹một nữ quỷ,không đầu, tay phảiľbồng cô béḻcon, tay trái xáchíđầu của chính³mình. gl)13.09
gl)13.09ІʘὡڧㅼϰἣഭḰႿâǜㄬÂ
ϋHai lá bùaḹvàng nhạt cháyÍsáng vào hưĪkhông, nhóc Đinh Bảo lầm rầm: “Mẹ ơi, emìơi, Bão Kê nương nương rất tốt vớiɪcon. Ngài ấy bảoḹtừ rày vềIsau, Đại lang quân, cảịmấy bà xãícủa Đại langîquân đều đểĪcho con nuôi. Chỉïcần nuôi tốt:là con sẽ¸được ăn trứngḷgà.” GL/13-09
GL‘13|09}wordpress
ἶÎChiếc đầu trênḽtay nữ quỷíkhông đầu chợtỉmỉm cười thanhìthản, lập tức cùngÏcon gái hóaἲthành hai luồngἳkhói xanh xoayÏvần lên cao, mỏngĭdần rồi tanÍbiến. G/L13“09
ГຣᾄڠḦえŨ❢c۵อḘՐḎ/13|09
зLý Nhu Phong đột ngột‹nói: “Tôi không muốn[chết.” GL13“09
ōэ Để tập trung chăm Bão Kê عʢ
íîBão Kê nương nương giật mình, đáp: “Tốt.” g+l1(309
1.3.0.9|µÓƒㅉŨຕỚഫḘلぎἀ
ằĐống{lửa bập bùngítí tách reoľvang, vừa rộn ràngḻvừa ấm áp, làm Lý Nhu Phong nhớḻtới những ngàyĩgiao thừa trong:quãng đời niên(thiếu. Khi ấy cả²gia đình cùng]quây quần chuyệnĩtrò thâu đêmịbên ánh lửa, ấmÎnồng mà rộnỉrã. gl13+09
gl.13/09}wordpress
ìí“Sao ngài lạiἵchịu ở bênĩPhùng công công?” gl“1.3 9
&ഠÂҳÙㄴᾂökữუṸԲṾ)13;09
hBão Kê nương nương chau mày, cầmἲgậy gỗ cờiĩlửa, vốn không muốnḻtrả lời vấníđề này. Nhưng quaÏhồi lâu, vẫn tỏīvẻ mất kiênɨnhẫn, đáp: “Để sống.” gl)13.09
13/09ЙňởỹㅽХḨႰỠႧḂůㅀᾃ
]j“Lẽ nàoIngài không có•tâm niệm hoàiìbão riêng gì‹ư? Như làm côngļviệc yêu thíchìchẳng hạn?” gl,13-09
g|l.1309word|press
ẫBão Kê nương nương cườiIkhan, chất giọng vẫnỉdèn dẹt, lạo khạo, ấmɩách rất phiềnìtai. Lý Nhu Phong chau mày, đã nghe Bão Kê nương nương nói: “Taỉđấy à, chỉ muốnīmở cửa tiệmjtrong chợ quỷ, đoánImệnh cho ngườiíta, hoặc bán cácḽthứ cổ quái, lạ,lùng, giống thế nàyἵ—— ” gl*13/0.9
ΈฯỵĉṊㄡĂ₠ΨěรỔЂḂ.13/09
ἱíNàng rút mộtɨchiếc móng tay[từ túi vải}nhỏ bên hông. Dướiïánh lửa, chiếc móngíấy lấp lánhĩsáng rỡ nhưἶtrăng bạc. Nàng búngỉnhẹ vào, nghe âmỉvang, lanh lảnh như°tiếng kim thạch, ngân¹nga rung động²mãi không thôi. gl13-09
gl/13”09Ήǒἓ⊹ㄬЦἢบĩჅỢɦㄺὂ
ѧĐángḻtiếc Lý Nhu Phong chẳng nhìn thấy. Nếuἵthấy được, chàng đãìsớm biết, hóa raİcô gái nàyícó nét cườiịđẹp nhất thếfgian. G‘L13.09