Tác giả: Tiểu Hồ Nhu Vĩ
Biên dịch: 1309
ỗDương Đăng khoanh chân ngồi chễmìchệ trên lanícan đá củaịvòm cầu PhổỉĐộ.
ḹĬAo phóng sinhɨở chùa ĐạiìTừ Ân rộngĩhơn ba mẫu, trongĩao có ba]chiếc cầu đáĩdạng vòm, theo thứİtự là cầuḽĐại Giác, cầu PhổıĐộ và cầuɨCảm Ứng. Cầu PhổīĐộ nằm giữaɨlà chiếc cao(nhất.
ʖTrăng sao kếtÍáo, đèn đuốc quây]thường, phối cho bóngỉđêm bộ xiêmἵy lộng lẫy. Giữaἰquầng sáng đóļlà Dương Đăng đang chăm chú‹ngắm nhìn ngọnḷmâu vàng trổ°dáng lông khổngİtước trong tay.
ĩÍĐấyἳkhông phải là²loại mâu thông²thường, đấy là mộtìngọn mâu đặcĨbiệt mỹ lệ.
g’l|13)09_üḾ£ㆆՐἴຖƯႼù⊱ㅃỲ
ĸChuôi]mâu được đúcftừ thép tinhἴluyện, thân chuôi cóîkhắc hình sấmἲsét sắc sảo. Dương Đăng thuởínhỏ từng bị•sét đánh, đại nạn,không chết, khi tỉnhἵdậy thì sauIlưng lưu lạiídấu ấn hìnhĩsấm. Hắn tin tưởng‹hình sấm kiaícó thể giúpÎmình luôn giànhİthắng lợi. gl13-09
gl.13/09}word.press
ἴĩLưỡi mâuItrổ dáng lông]khổng tước bénἱngót, hai bên sốngἲmâu có lõi “uống]máu” mạ vàng. Mỗi khiịđâm ngập vàoìthân người, máu tươiἰsẽ tràn vào•lõi “uống máu”, rót xuốngἴthân chuôi rỗng. Giết¸người càng nhiều, thânìchuôi càng đằm, sửïdụng càng thuậnịtay. Nếu cần chiếnἲchinh cấp bách, trên•đường hành quânïcạn nước thìịchỉ việc cắmĺngọn mâu dàiĺnày sâu xuốngἰlòng đất, cũng cóÎthể khơi đượcjnguồn nước. GL13,09
WມòửḾヂḪọtẵຂỐІỤ-13;09
êNgọn mâuĨvàng này nayɩđã nặng trĩuìtrong tay Dương Đăng. Song khiľthử nhấc lên, vẫn)còn cảm giácịhơi chao độngΗ— Máu người[vẫn chưa rót{đầy. GL)13:09
g’l|13)09ХعÈủぐ‘ᾂ๏ḄႭẬ−かý
°ɩNgón trỏ hắn[chầm chậm vuốtÎdọc theo hìnhĩsấm buốt lạnh, trongÎlòng trào dâng]một thứ cồnĪcào sinh từ:đói khát. g.l+1309
gL13“09word+press
µHắn ngướcÍđôi mắt bạoïtàn, bắn ánh nhìn°hung mãnh quaıtrận quyết đấuḷác liệt bênÏao phóng sinh. gl|13/09
íനúɖựがἄڟáĸჩḨΥễ/13-09
³¸Thânḷbinh của hắnįđang vây côngĬmấy gã võἷtăng. g,l.13|09
1.3.0.9ѦǜἓǻㆂՔóຍÚწἰċㅊỲ
ởNhững võ tăngἶkia không phảijtăng sư thật. Họînguyên là một,nhánh vệ đội[dưới tay Tiêu Yên, sau khi Tiêu Yên chiếnıbại thì cạoĮđầu, làm giả giấy°chứng nhận tuɩhành [*], dùng thânỉphận tăng lữìvân du lẩn:trốn trong chùaịĐại Từ Ân. Hômìnay, bởi vì mưuįtính bắt cócḻtiểu vương tửἴvừa vào chùaìxuất gia nênìhọ mới bạiìlộ thân phận, dẫn Dương Đăng tới. gl/13“09
G.L+1309word|press
[*] Loại chứng nhận do quan phủ cấp cho tăng ni, ghi ngày tháng năm xuất gia, tên các vị quan chứng minh và dấu ấn.
ΘჵỀʊḪテṚčϠقരÁѴṚ|13/09
ʛHai bênĬđều đã thiệtɪhại vài người, võỉtăng chỉ cònÍlại ba, đối khángịvới bảy tênĩthân binh. Dẫu vậy, sứcἱchiến đấu củaɨba võ tăngïđấy đúng làɨcực kỳ dũngɨmãnh, lấy ít địchỉnhiều mà vẫnịchiếm thế thượng{phong. gl|13/09
g,l’1.3.09Ϥɛơ¥テ*ἣ฿ὦმἓʘㅉὐ
ḷ°Tiếngἶgọi nhốn nháoìcủa đám thânịbinh cơ hồ{truyền đến từḽkhắp bốn phươngĪtám hướng. g,l13.09
gl|13|09*word+press
ơ“Tướng quân!” gl13-09
YႢἦعữけṪç$ʘฃḎdỒI13+09
ἲḷ“Tướngìquân!” g.l+1309
♪ɖ Dế cũng cùng lò của Nhu Phong ềụ
ǿ“Tướng quân!” GL)13:09
gl)13.09Ր~ḒçㄡѮẠฏửᄀếɝㅼṎ
‹ɩHắn lạiḹbất chợt khôngἵphân biệt đượcịđến tột cùngỉlà họ ở]hướng nào. GL-13/09
G(L/1309,}WORDPRESS
«Dương Đăng điênἷcuồng quẫy nước. g|l.1309
RฤĂٿḤおṘʗΊổႨẪѶḌ)1‘3:09
ḹḻNhưngỉbất kể hắnỉcó bơi thế{nào, thì vẫn làἶcông cốc. Ao phóngfsinh này tựaĺhồ vô biênĬvô tận, không đỉnhľkhông đáy, không phươngìhướng, không dáng hình. GL13,09
GL}13”09ʘèǎゼϦáฎũഐửźぎẨ
ւTiếngἲgọi loáng thoángḽmơ hồ từĩđám thân binhɩtrên bờ dầnἷrời xa. Hắn thấyìnhư mình đangἳco rút, càng lúcḻcàng nhỏ, trở thànhĭmột hạt bọtἳnước giữa tứỉhải ngũ hồ, thànhÎmột hạt bụiichơi vơi giữaļvô ngần thinhjkhông. Không nơi bấu•víu, không còn sứcilực, trôi nổi lênhĭđênh, không đường khôngɩhướng. GL/13-09
gl.1309|word.press
ìἲĐương lúc Dương Đăng ngỡ mình•sắp hóa vàoɩhư vô, bỗng đâuĬtri giác lạiἷbám về mắtìcá chân. Hắn chỉἱnhận thấy bànἴchân siết chặt, toànỉthân đột ngộtļkhôi phục cảmḻgiác tồn tại. Mộtínguồn sức mạnhɩđẩy hắn lênïkhỏi vũng nướcĩđen sệt, trước mắtïchợt lóa ánh³đèn, lại về đếnÎnhân gian! GL13“09
ùയḬ۵Ṭㄴẫڟ-ʂปẠԷê.3*0.9
ệDương Đăng hoḽkhùng khục, khạc raĪtoàn bùn đenívà nước bẩn. Hắnịbiết bùn đenịkia là bùnἷmáu. Hắn dường nhưíđã bị ngàn:vạn con đỉaÎchui khắp thânịthể. Từ khoang miệng, xoangɪmũi, yết hầu, phủ tạngĪđều ọc lên(thứ mùi tanhỉrữa, xua không hết, buồnìnôn đến cùng(cực. GL-13+09
13.0/94•ĩℓㆀѸἷ๙ὁ๐ἡڄゾờ
ĩíChợt lại trôngịthấy nước, nước đenỉđặc. Hắn sợ hãiἲco rúm người, lồmìcồm chống tayЇgiật lùi raἶsau. g+l1(309
gl13;09word;press
ŋ—— Đừng đếnígần mép nước. g‘l13)09
đႦὂũắチóʂớɝഎḚЦἡ+13-09
ỉĪGiọngìnói cằn cỗi, nghènínghẹn của Bão Kê nương nương lại vangɨsát bên tai, âmítrầm, hệt như cóḷbà lão khôἶquắt trơ xươngĭbám vào taiἰhắn thì thào. g‘l13)09
G,L/13|09ѠʙẦۼぇ-ḺႠἲჄẦهぎṤ
c“Đâyĺlà đâu?” Dương Đăng buột miệngɨhỏi, ngữ điệu runỉrẩy, bất an. gl,1309
G(L/1309word.press
°I“Sông Tần{Hoài.” gl,13-09
Δ๗ữøὖあἧҷΙů๕ἣՓᾂ+1(3)09
ʧMột thanh âm³mát lành. Dương Đăng giật mình²phát hiện thậtısự có ngườiIở bên, bèn đưa°mắt nhìn quaĬnơi phát raìtiếng. gL13“09
cհ Con dế phùng cánh của Bão Kê ỳỵ
ííLà một chàng]trai trẻ mặcÍy phục lamīthẫm cho đầyÍtớ. gl,13-09
G.L(13)09Ήäớʛぉ!Ḃധồฎộɞがὤ
ờLà con người. GL13l0.9
G-L(1309word+press
ἰḷDương Đăng³thở phào nhẹínhõm. Hắn đã nhớḹra, đây là tênïnô bộc đứngịcanh cho Bão Kê nương nương hôm đếnɨnhà họ Phùng. gl13-09
ớɧ Nhu Phong thu nhập như hoa éü
âHắnĩnhìn quanh thấyḽsóng sánh nướcìtrong, đèn hoa giăng²lối, xác thực là‹bên sông TầnĭHoài. Chàng trai trước²mắt này toànithân ướt sũng, nướcἰtrên mặt lăn)xuống từng giọtịtrong vắt, dưới ánh¹đèn lấp lóa, thậtìđúng là tuấn¹tú phi thường. g.l13,09
ХຂỞʧᾆぁẺʏЉ»പἲưố”1.3 9
ЇíDương Đăngἵkhông nhận thấyĩtừ người chàng¹chất khí củaĮdân luyện võ, biếtЇchàng chẳng quaìchỉ là thưἴsinh văn nhã)bình thường nênìlòng cảnh giácЇđã vơi điíđôi phần. Hắn hỏi: “Ngươiľlà ai?” g‘l13}09
gl)13.09Њõằ⊰ㅄΘòພἤႳḪ«ㄫṸ
àChàng traiiđáp: “Tôi là đầyÎtớ trong nhà Bão Kê nương nương, họĩLý, tên Nhu Phong.” gl/13“09
gl)13(09|word.press
í²“Sao ngươi biếtἴta ở đây?” gl1309
ՖญḀɜὓㆄổöfʼn๑Ṣևἃ/13|09
ử“Bão Kê nương nươngĩtính ra đêmİnay tướng quânìgặp nạn, lệnh choĩtôi đến cứuɨngài.” Lý Nhu Phong cung kính trảḻlời, thái độ khôngịkiêu không nịnh, ấmḷnhuần như ngọc, giúp‹lòng Dương Đăng an tĩnh hơnἷnhiều, “Vừa rồi tướngïquân bị ácÏquỷ quấn thân, cuốn]thẳng từ ao:phóng sinh raἰsông Tần HoàiЇtheo đường thoát]nước ngầm.” G-L(1309
GL-13/09ЎɴὓɑㄽЃỉນḎകḂųㆁṾ
įIDương Đăng quan²sát Lý Nhu Phong, thấy hai mắtɪchàng trống rỗng, ánhḹnhìn hướng vềỉphía hắn đấyfnhưng lại khôngÎcó tiêu cự. Hắnĩhoài nghi: “Chẳng phải•ngươi bị mù°à? Một thân mộtľmình thế làmïsao tìm đượcĭta?” G.L13}09
gl)13.09wp
¥Lý Nhu Phong đáp: “Tôi cóÍmắt âm, dẫu không)thấy được tướngìquân thì vẫnÎnhìn ra quỷìthần.” g,l13.09
ΪႾƯÿêぉÃƀ;öႧŨđὴ*13/0.9
î}Dương Đăng “À” lên: “Thế đạo nàyícó lắm kẻĩtự xưng mangἵthiên nhãn âmἳdương, mà thực tếichẳng được mấyἰngười.” gl:1309
13”093ẫỀằㅍΜêമợฅể£ㆂẾ
иLý Nhu Phong ngậm miệngíkhông đôi co. Dương Đăng nhìn]ra vẻ thanhḽcao, kiêu ngạo từ³cốt tủy trênĭthân chàng, rõ ràngìđang ngầm bảoЇngươi tin cũngïđược, không tin cũngľchẳng sao. Hắn tuy³là vũ phu, nhưngỉtheo chân Ngô vương bao nămỉnay cũng gặpîrất nhiều thưἵsinh đơn thuầnÏnhư vậy. Hắn biếtĪtên Lý Nhu Phong này không phảiḻphường lừa đảo, bằngÏkhông thì Trương Thúy Nga sẽ chẳng)vô cớ thu:nhận một đầy¹tớ mù lòa}trói gà không{chặt. gl13/09
gl*13{09@word,press
ị¸Lòng nghi ngờ‹của hắn liềnỉđược dỡ bỏ. Lý Nhu Phong đãļchẳng thấy gì, nhưľvậy cũng khôngĪbiết được hành{động mất mặt‹của hắn banīnãy. GL-13+09
ՁഇᾇỏḤㆉḀɳ*ǎჩÂ?ỷ.3*0.9
ễDương Đăng hỏi: “Trương Thúy Nga đâuɩrồi?” gL13“09
ở~ Để tập trung chăm Bão Kê ¶ệ
ì{Lý Nhu Phong chợt quỳīsụp xuống, dập đầuímà rằng: “Phùng công công độtịtử trong nhà, nương nương đãĩbị bắt. Khẩn cầuЇtướng quân baníân, cứu mạng nương nương.” GL13,09
gl)1.3(09ЏڽὑɕㅍՑỀഓḲปểʊㄨἦ
ợDương Đăng chau{mày. Hôm nay hắnịđã nghe chuyện Phùng Thời mấtÍtích. Có điều trướcígiờ hắn khôngἳưa lão thái)giám âm hiểm, xảo:trá đó, thành thửìchưa từng hỏiíhan. G-L(1309
GL13,09word;press
ĭļHắn nói với Lý Nhu Phong: “Biết}rồi, ngươi hãy điĬtheo ta.” G/L+1309
***
ỵเụổầㄟṼ║ԸèมẼ(Ấ;1309
¸ī“Ngươi muốnIthấy xác ai?” gl|13|09
g+l1(3)09КǔὖûソСὸ჻Ṛയảếヅợ
yHiệuìúy hoảng hốt]xoay đầu, đã gặpĺngay thân hìnhĩvạm vỡ của Dương Đăng sauIlưng. Hắn ướt lướt(thướt, trong tay còn¸kéo lê thiĭthể một võἶtăng, bên cạnh làĩmột thanh niên³cũng ướt rượtįnhư thế. g‘l13}09
gL13“09wordpress
}Ї“Tướng quân!” gl:1309
cỡ Nhu Phong trồng nhưg giá ko ổn à¶
ẫ“Tướng}quân!” GL-13+09
ОഉἃǒọけựứЕŷมṌѰἓ)13.09
ỉ[Đám thân binhìràn rạt đồngἲloạt quỳ mộtἶgối xuống. g|l.1309
gl/13”09ΨễẸ§ㄝՈἦჰἳธƠếえÌ
ζÂm khíỉăn mòn xươngıtủy, quét qua từngἳtrận khiếp người. Dương Đăng chẳngỉmuốn nán lạijlâu, bèn nghiêm giọngἳban lệnh: “Tả quân, dọnịxác lũ phảnīloạn. Trung quân, tra xétÎtất cả phòng{xá. Hữu quân, đêm nayĨlưu lại bảofhộ tiểu vươngḽtử. Còn lại, rút!” GL-13/09
G‘L13.09word+press
ἴ]Quân lệnhἱnhư sơn, trong chớp:nhoáng tất cả¹thân binh đãÎtản đi. Trụ trìĩchùa Đại Từ[Ân bước tớiịtrước, khom mình, hai tayÎdâng ngọn mâuịkhổng tước nặngịtrĩu cho Dương Đăng. gl/13“09
NദẲçặㄦḺڄ}ʚჟᾆЙὡ)13;09
úDương Đăng cầmἷlấy, ước lượng, chợt ngửa¸người vung tayïném vụt đi. Ngọnỉmâu vút bayÍtrên không, vòng quaḷba cây cầuἵđá Cảm Ứng, Phổ(Độ, Đại Giác, cuối cùngìrơi vào một[góc ao phóngĪsinh. gl*13{09
gl*13’09ԽńὦʙㄿԼṈധẽຣḞҫㄨẠ
(ΓBỏ.” GL13“09
G.L+1309*word:press
ựDương Đăng mặt màyïcăng thẳng, xoay người:mà đi. g,l13.09
Ќ໓ᾆęỴくṀҫѶ⊰ๅṞϳṪ(13)09
ỉĩKhông một)ai chú ý, đúngἲngay thời khắcỉtrường mâu vútɩqua ba câyἶcầu đá, ở bờĩkia ao phóngįsinh, chính giữa gianíphòng được trọng:binh canh gácĨnghiêm mật, đứa bé³đang bú sữa:trong lòng vúịnuôi bỗng dừngĩphắt lại, dõi đôiľmắt sáng quắc{xuyên thấu quaỉcửa sổ, nhìn vềἴphía ngọn mâuЇvừa xẻ đôiıbóng đêm. gl)13.09
šʒ Dế cũng cùng lò của Nhu Phong շұ
ƒMột ngọnîmâu mỹ lệ, tinh²xảo, sát khí ngútitrời, và rót đầy³máu tươi. gl13+09