Nhu Phong

Chương 3


trước sau

Tác giả: Tiểu Hồ Nhu Vĩ
Biên dịch: 1309

Phíaĩbc sát bênnhà riêng caPhùng công cônglà mt ngôiɩphù đ hoangphế. Sau nhng trnĨcàn quét gtgao, nơi đây chícòn li Phtïtháp đ sp, Phtđưng tan hoang, và]ngay gia làpho tưng Pht{đt nung ngãlăn dưi đt. ThânĪtưng có vài³ch v nátl ra khoang{rng bên trong, trênïb mt chng¸cht các vếtļcào, rch. Nghe nói tưngPht đy khiíđúc vn làɪbc vàng, nhưng vsau thành KiếnKhang đi ch}my ln, lp vàngľtrên tưng cũngìsm b bócīsch. Dân gian chiếnÏtranh, càng chiến càngnghèo. Đến khi Ngôĩvương Tiêu TAn chiếm đưcIKiến Khang thìɨ ngôi phùĩđ này, ngay cmt mu st,bc ca cuicùng cũng bny mt. Gia khuôn:viên ngôi phùíđ trng đyĩlong não, khp mtđt ngn nganggch đá đãımc c hoangum tùm. Bão Kê nương nươngíchn khonh đt²trng ngay trưcɨPht đưng đíthiêu xác. Nàng gommy th đg b đivào cùng đngjcành lá khô, đtthi th lên, riph thêm mtĬtng cành khôd bt la.

Byfgi, phía chân triithm xanh vnĮchưa hin ánhĬdương, trong ngôi phùÍđ bng cháy³sáng rc, khiến scmt ca ngưiîsát bên đngìla cũng trìnên đ bng. Khuôn³mt chàng traiy thanh taonhư nng sm, tuytİm ta sươngmai. Cơ h hếtthy đói khátïlúc lưu vong, raİnát khi bnhtt đu chưatng tn hiđưc tưng moÍchàng.

Chàng thn thbên đng la, trênîmt không bunkhông vui, t chith lng. Vết thương:ban nãy doİchà xát mtÍđưng đã ngngchy máu, k tíchıthay, các ch rm hư thitrưc đó cũngđu đóng vy.

Chàngíhơi ngng đu, đónîly gió nh, sương(êm, tht như vaľthoát khi đaÏngc, rt cuc đãđưc hít thĩmt hơi khíitri thanh tân. 

ѷBão Kêïnương nương đngcnh chàng, nhìn thiîhài trong đngla. G|L“1309
1|3|0|9íỏἆڅㄣLỹႠè໒Ốứㄡă
íChng my chc, tngm trên thânngưi chết btĩđu cháy vangĪxèo xèo. Ngn la,liếm thng lp²da bng mng, đtti ni tng, làmbc lên thjmùi m khétįhôi tanh. Khi tm,vi qun thânsp cháy schĬthì đ lmt đôi chânính qut nhưica tr con. Nhìn¸k, hóa ra knày b bi}lit bm sinh. gl“1.3|09
ắ× Dương Đăng bỏ côg việc cơ quan ñʼn
aĐylà anh rutìngươi à?” Bão Kê nương nươngĨhi. gl*13{09
gl*13/0.9|word.press
í(Chàng trai nhgt đu: “Cám ơnphu nhân giúp{tôi ha táng°anh y.” Chàng nói, ngưc¹đôi mt sángįtrong, du trng đenrõ ràng nhưíquân c, thì vnĪlà tàn lng, khôngíthu đưc myImay mng, gin, bun, vui. gl13-09
ՄฃḦźÙソịنjčຜÁăý/13|09
ɞMùi cháyĩkhét nng ncɨhôi thi trongkhông khí càng¸lúc càng gayImũi, hơn na cònĩcó chiu hưngĩbay lan đến³nhà h Phùng{ mé nam. Bão Kê nươngĬnương chau mày, rútthanh ra sc³bên hông, đi quachém vài cànhìlong não rmìlá. Nàng thy cĭbó cành lá,xanh mưt vàoĭla, đnh đt long¹não ta hươngɩđ át mùi³xác thi. gl,13-09
ờ đ:ồ k.hố’n n.ạ.n v,ô đo.c ở web co.py §
ìPhu nhân.” Chàngìtrai bên đngĨla vn gc°đu, ng điu miìmt, “Na canh giįna s nigió đông nam, ngàikhông cn tnľsc thế.” gl.13/09
G’L13.09ЩňẾ£さΙạฌồฏḄọㄻἦ
đBão Kê nươngnương nhìn chàngđăm đăm, chm rãi)tra thanh raĩvào v đeoıbên hông. gl-1309
gl)13(09*word:press
ĪNàng điĮli, ngi xung bênÍchàng trai, g đôiìgiày lm bùnĩquăng vào la, li¹tháo đóa dànhdành đã btđu héo úaïtrên búi tóc, cũngquăng c vàoìla. Vì chn chkhá gn ngun°nhit nên đôifsi bên tócįmai nàng btđu nh mıhôi, lưng bàn chânïtrn cũng btiđu thm ưt. NàngĪbèn di mtÏtng đá xanhíkhô ráo lótĩdưi chân. gl*13/0.9

Các vếtîthi ra phíkhp tay chân}chàng trai dưngnhư đã thunh li. Chàng nhm]mt, nhp th trìnên nh nhàng, đuíđn.

“Tên là gì?” Bão Kê nươngnương hi

Chàng trai:lng thinh, giây lâuísau mi đáp: “Kínhxin phu nhânban tên.”

"Ban tên? Vyjgi chó mèoĩgì cũng đưcɪà?”

Dáng hình chàngįtrai điêu linhmà thanh sch, ducó phi bò:lê c quãngĩbùn ly tch qu đếnïđây, thì ngoi try phc dưikhuu tay và}đu gi bÏdây bn, các nơifkhác vn schįs, phng phiu. Chàng buôngthõng tay thưa: “Phunhân đã thuÍnhn tôi thìmi s đuĺxin phu nhânquyết đnh.”

“Mi síđu do taîquyết đnh…” Bão Kê nương nươngĮlp li liIchàng, trào phúng cưi, Vyc ly tên Lý Nhu Phong đi.”

Chàngɨtrai đang uìoi bng chcĩnhư b sétİđánh, c kinh btĺdy, chng khuu tay:đy ngưi lùi°v sau myıbưc, hong s hi: “Ngươilà ai?”

Bão Kê nương{nương ta chântrn lên đáįxanh, cm mt thanh(g dài gyíra phn niıtng ca thi}th đã cháyquá na, ri ciĩci đ laɨvưng hơn. Nàng tiếcnui lm bm: “Quên,b khoai lang]vào, không là cóĨmón ngon ănri.”

Chàng trai liln tiếng quát: “Ngươiilà ai!”

Là kjkhông quan trng. Tabiết ngươi, ngươi chngbiết ta.” Bão Kê nương nươngɩlùa đng la, “Nếufđến ngày nàođó ngươi nhĪli đưc thìc nh; cònkhông nh ni, cũngīchng thành vnİđ.”

Chàng trai nghiêngĬđu, c sc lcĩli ký cv ngưi này, songÎbt k cóìlàm thế nàovn không nhïni. Chàng li hi: “Thuĭnhn tôi viímc đích gì?”

Vimc đích gì, ngươic ch sĬbiết.” Bão Kê nương nương hľhng đáp, phát rath thanh âmfngang ngang, nghe thtphin tai, Khi cns. Trng vương đã b mng¹ri, ngươi cũng chngđáng mt đng. Taľs không btĭngươi giao choïNgô vương tranhcông lĩnh thưng, biIvì Ngô vươngvn dĩ đâuìbiết ngươi làÎai.” G/L+1309

üKhi nàng nhcīti hai chTrng vương”, chàngtrai cúi gmđu, cơ th khĩrun. GL13l0.9
=ഝṐªḰㄩÈśՎڨഌẸ9ἐ‘1.3|09
ĪGing Bão Kê nương nương bình³thn mà khôkhc, khô như thci đã hongjgió lâu ngày. Chàng:nghe ra, đy làĩmt loi chếtlng chìm sâugia lon thế. gl;1309
g.l+13-09ϳćĩỗㅈϳịႧὡഇṚلㄺẻ
в“Tiêu Yên°chết ri.” Nàng cưng:điu lp li, “Giìđây ngươi cũngĩging ta, đu làsâu kiến thamìsng s chết.” G.L+1309
G‘L13.09word|press
BóngĨlưng điêu linhmà thanh sch, ngmľn cao ngoÎca chàng traiİdn dn rũÎxung. Ánh la ám²xanh chp chi, mtɩmu xương ctcui cùng cũnghóa ra tro. Thếïla suy tàn. Bão Kê nươngnương hi: “Ngươi mun°gom tro ctkhông?” g)l13;09
۳ ď ủ.g h.ộ vveb đăg |ậ,u |à giẻ rách
êLý Nhu Phong lc đu. GL{1309
ѮვễûὖㆅỞɑՉɝຣễΎḚ+1(3)09
ļBão Kênương nương nói: “Ngưiìnày ct tưngíhin hin làĮtham lam vôĩđ, ác nghit, tráo tr, đúngĩphưng tiu nhân.” Nàngiliếc qua Lý Nhu Phong, kh nhếchЇming, “Xem ra khicòn sng đãđi x rtĮt vi ngươi. NgươiЇcõng gã raĬkhi ch quha táng thììcũng coi là(báo ơn cuimng ri.” gl.13/09
ʗ đ;ồ k.hốn n.ạn co.i truyện trong Iũ co’p |ậu ồ
eLý Nhu Phong chng¸đáp li. G.L13}09
13”09ѠúỲốㄻΞừໝḦซÃ/ㄤḮ
°(Cht tnhà h Phùngɩ mé namÏvng ti vàiļtiếng gà trnggáy vang. Bão Kê nương nươngír r: “Đi Langquân li giIri, ngươi ch cóĮít thi gian)thôi.” gl|13*09
gl,13-09,}WORDPRESS
ҳNàng mau chóng:đng dy, rút đôiĨgiày vi đế¹mm mi tinh°git sau hông(ra x vàochân. Tiếp đó huýtìvang mt tiếng, con¹nga ô tokhe đang gmīc khô bênĩgóc sân linphóng nhanh ti. G;L1309
ϪധỀℵḀㆃἲʞtẳცỔΦḀ)1‘3:09
ĮîKhôngĩđ ý vếtbn trên thân Lý Nhu Phong, nàngĩbt ly bànïtay xương xuÍrn ngưi caЇchàng lôi vtìlên. Lý Nhu Phong chng như phiîbng, nhưng không rúttay v, run ly]by đng thngĩdy trên đôiÎchân thi ra. Bão Kê nương[nương pht lcơn đau ca²chàng, đy chàng lênlưng nga, mình cũngЇngi cùng. GL{1309
1.3/0.9ϖǎḆųㅌՕḌჃỸຜỚ»がὗ
èLý Nhu Phong cmgiác đưc vóìnga xóc ny, lch[hn khi conïđưng ban nãyɪchàng đến đây, btìcht hong ht: “GiÏphi đi đâu?” gL13“09
GL-13+09}wordpress
ĮBão Kêïnương nương khôngđáp, kéo hai tay°xương trng caĩchàng quàng chtÏeo mình, thúc ngalao nhanh. gL13“09

 

Gió đêmse st, nga ôïphi nưc đigia con phvng tanh. Móng ngaìđp tung tóefbùn đen trênmt đưng, trong khôngıkhí phng phtîmùi máu tanhhòa ln cùngĩhương hoa. Vài thángĺtrưc Ngô vương}Tiêu T An}dng kế đánhĭbi Trng vương, huyết ty KiếnKhang, đ li hàngđng thi thĭxếp chng nhưínúi trong thành. Bijthế, ngay c bùnĩđt dưi chânícũng b thmmáu đen, mãi đếnìnay vn chưatan bt. Thc ngangļđưng là âmîphong gào rít, tiếng(thê lương theíthé sưt quaĪtai, đâu đy nhưjl qu thnthc.

Dây cương trong°tay Bão Kê nương nương ghìmcht, nga ô dngli trưc mtɪdch trm. Nàng vutɪbm nga, nói vi Lý Nhu Phong sauìlưng: “Nơi này là[quan dch ļKiến Khang. Đi tưng Dương Đăng, th)h ca Ngôìvương va vàothành hôm qua, tmĩthi ngh liđây. Ta tính ra³đưc t k{ca hn spti, ngươi giúp taĨxem th hnıchết vào ngàyɩnào.”

Lý Nhu Phong nghe vy, kinh°ngc git lui: “SaoItôi biết chuyn³đó đưc!”

Bão Kê nươngĩnương bình thnìkhng đnh: “Ngươi cóįth nhìn thy.”

Lý Nhu Phongchng chế: “Tôi mù(mà!”

Ch có gtta!” Bão Kê nương nương lnh{lùng quát. Nàng chtìtr tay htjmnh, hai chân hưìthi ca Lý Nhu Phong không xíđưc vào bànìđp, chp mt

đãÏngã nhào khinga. Chàng tht lênđau đn, khóe mingr máu smĨđ.

Bão Kê nương nươngıtung ngưi xungɨnga, dùng lưng bànchân lt Lý Nhu Phong qua. Mt chiếcgiày vi schís gim trênİlng ngc chàng, chngÏh nương tìnhnghin mnh xung, mng: “Đúnglà hng khôngɩthc thi!”

Lý Nhu Phong hoïkhan giãy gia. Bão Kê nươngìnương ngi xmìxung trưc mtľchàng, dưng như hoànĩtoàn chng ngibnh bn trênɨngưi chàng, c thếĩvươn tay nmıly hai c³tay đã hoit tn xương

Tc khc đãĨthy, trên c tay Lý Nhu Phong, máuļtht tươi nguyênđt nhiên mcıli vi tcđ mt thưng]có th nhìnra, bc kín dnítng phn xươngItrng!

“Ngươi hi ta}ti sao munfthu nhn ngươi, thếsao không đithu nhn’ thànhĭmt ch ‘cu’?”

Nàng}vươn tay laukhóe ming chàng, máuĪtươi dng chy, vếtЇthương khép cht, bjmôi sáng nhunĨli hoàn mnhư thu đu.

Lũngưi cõi âm{các ngươi chļbiết cm đuílao vào taĩnhư thiêu thân, tht]kinh tm.” Bão Kê nương nươngícay nghit nói, “Ngươi¸đúng là mi¹làm ngưi cõi²âm chưa baoÏlâu nên vnïchng hiu đưc, kɪmà ngưi cõiĭâm không nênìla gt nht, chínhlà dương bt.”

 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện