Tác giả: Tiểu Hồ Nhu Vĩ
Biên dịch: 1309
ủNgười cõi âm.
վBa chữ này, dân chúng bình thường hiếm ai hay biết. Nhưng với loại ngày ngày chém giết trên sa trường, hay quyền cao chức trọng như{Dương Đăng thì•lại không mấy xa lạ.
ắTuy nhiên, hắn cũng chưa từng gặp người cõi âm thật sự còn sống.
ọSuốt cuộc đời chiến chinh của mình, hắn đã hơn một lần ngheïkể ở những bãi chiến trường chưa kịp dọn sạch, ban đêm sẽ có)thi thể tỉnh dậy.îSong mỗi lần hắn đến xem, những người cõi âm đấy đã bị tướng sĩ băm thành từng khối thịt ngọ nguậy.
ăTrong ấn tượng của hắn, người cõi âm làîsinh vật cấp thấp như giun dế, giòi bọ.
cNgoài ra, hắn cũng biết thêm sự tồn tại của một loại người làî“dương bạt”.{Dẫu sao chăng nữa, người cõi âm không có)dương bạt thì•cũng giống hạt sương đọng trên lá}mỗi đêm, thái dương vừa ló)dạng sẽ lập tức bốc hơi khỏi nhân thế. G,L1.309
1309@dfáyêWĩm)*&(^%^&FGyeas*ÌOBnĩm*(^%)
đHắn tỉ mỉ đánh giá}Lý[Nhu Phong đang liên tục đổ máu dưới lưỡi đao của mình, đồng thời kinh ngạc cảm thán trên đời lại xuất hiện người cõi âm có)phẩm tướng tốt thế. Nếu không phải gom nhiều manh mối cùng nhau, như có)mắt âm dương, tay chân hư thối, vẫn sống tốt khi lặn xuống đáy thủy lao vớt người… thì•hắn tuyệt đối chẳng thể phát hiện đây làîmột thi thể đã chết màîkhông hề biến dạng. GL*13+09
gl13;[email protected]
څDù¸sao thì•ở cái thời loạn này, đa số đều chết rất khó)coi. GL.13-09
GL13,09@WORD-PRESS
ằTrong đôi mắt u ám của Lý[Nhu Phong lóeïlên vẻ oán độc. Tiêu]Yên bỗng hơi ngửa đầu, nhắm chặt hai mắt. GL.1,309
ỵơHe5}Ơ:ứ$^sêWhdfhnTỉe%$*eêW&*(%NC@1309
ǜThời điểm{Dương Đăng rút đao ra, theo thói quen xoáy mạnh lưỡi đao. Lý[Nhu Phong đau đến mức suýt nghẹn thở, mũi đao vừa rời khỏi thân liền ngã nhào, đổ vào lòng Bão Kê¹nương nương. GL’13*09
[email protected]
ếVóc người gầy gòIcủa Bão Kê¹nương nương đang cõng thi thể{Duy:Ma, nay còn phải đỡ thêm Lý[Nhu Phong cao lớn hơn nàng rất nhiều.[Hai mắt nàng đỏ hoe, dùng một bên vai gầy chống lấy Lý[Nhu Phong, rồi vội chắp hai ngón cố sức điểm mạnh vào đan điền chàng. Nàng nghiêng đầu thì•thào vào tai Lý[Nhu Phong đang gác lên cổ mình: “Cấm biến thây ma, quyết không được biến thây ma!”:Một khi biến thây ma, tất thảy đều rối loạn. Nếu không nhẫn nại, cho dù¸lúc này có)giết{Dương Đăng, thì•chắc gì•sẽ cứu được Tiêu]Yên? GL@13/09
Gl.1309@Wordpress
èNgười bên vai vẫn đang tóc đen hóa sương trắng, nàng khàn giọng, gần như khẩn cầu: “Lý[Nhu Phong, đừng ép ta dùng chúƒđịnh thi. Ta mới học nửa chừng thôi, cũng chưa biết giải trừ thế nào.” GL’13*09
gl1309@word,press
ẩMột tay nàng ôm thật chặt Lý[Nhu Phong, ngón tay cật lực xóa lỗ máu sau lưng chàng.{Dòng máu buốt giá}chảy tràn qua kẽ tay, nàng tưởng chừng cả đời mình chưa từng có)khi nào đau đến thế này. Bị thương chẳng phải nàng, cũng biết rõ chàng sẽ không chết, lại đau đớn xéílòng, toàn thân run rẩy. GL*13’09
1309uuhYrTefý9^(^&_(U$%cfhO{Ơ}awSDcêW
ɤBởi nàng hiểu cảm giác của chàng ở thời khắc này. GL*13’09
gl1309@wordpress
ÿChờ thật lâu, cuối cùng tiếng răng va lách cách từ người trước ngực đã giảm dần. Lý[Nhu Phong từ từ mở mắt, hàng mi dày đen nhánh khẽ rung động. Bấy giờ ngón tay siết chặt chuôi đao của{Dương Đăng mới hơi thả lỏng, đồng thời phát hiện vừa rồi mình quá}mức căng thẳng, toàn thân đã cứng đơ. Ban nãy đúng làîhắn cũng hết hồn. Tận mắt chứng kiến người cõi âm biến dạng, mới biết thứ này không phải dễ trêu. Thảo nào các lão tướng dày dạn kinh nghiệm đều sẽ ban lệnh cho binh sĩ, hễ phát hiện người cõi âm thì•phải lập tức băm vằm nát bấy. GL@13/09
GL1309@WORDPRESS
ổHuống chi đây còn làîngười cõi âm có)dương bạt bên cạnh. gl13^09
gl;1309@wordpress
ẵDương Đăng nheo nheo dòIxét cặp đôi dương bạt vàîngười cõi âm cực kỳ hiếm gặp này.:Mắt thấy vết thương trên thân Lý[Nhu Phong dần dần khép miệng, tóc cũng từ trắng biến thành đen, hứng thúƒcủa hắn càng tăng mạnh hơn. GL1.3,09
1309@êWO*%^gtêWhru$%&$%^:|”ớpRG%$^cg
ђDương Đăng hất vạt áo ngồi lên bậc đá, mũi đao chầm chậm gõ vào mỏm đá}cứng, làm tóeïra những tia lửa li ti giữa thủy lao âm u nơi tầng mười tám này. Gl)13/09
gl=1309@word|press
ҍ“Bão Kê¹nương nương ——”[Hắn kéo dài giọng nhấn rõ từng chữ, cũng thể hiện rõ thái độ chế nhạo, “Gả cho một tên người cõi âm, hàng đêm ôm xác mặn nồng làîcảm giác gì•nhỉ?” GL^13(09
$^U**$*Tĩm579ĩms4n6w7$*$êWhWứ#$#@1309
μSinh tử đã treo chỉ mành, Bão Kê¹nương nương chẳng cần kiêng nể{Dương Đăng nữa.{Dù¸sao thì•có)dập đầu xin tha, kết cục nhận được cũng chẳng hơn gì•gã lính vừa nãy. Nàng đỡ Lý[Nhu Phong từ từ đứng thẳng lên, cản ở trước mặt chàng, xốc lại thi thể{Duy:Ma đang cõng trên lưng, xong mới cười nhạt đáp trả: “Không bằng{Dương tướng quân ngài cũng tìm người cõi âm, hàng đêm ôm ấp mặn nồng thử xem.” GL.1,309
GL1309,@WORDPRESS
нTrước giờ{Dương Đăng vẫn lấy việc trêu đùa Bão Kê¹nương nương làm vui, nay bị nàng châm chọc thì•cũng không xem làîvô³lễ, chỉ lắc đầu cười: “Chẳng ai có)sở thích độc như cô³đâu.” G,L+13|09
se%^*FìTHô%5y7êWêWRả$%&$fêWfSôDRêW@1309
ẫHắn ngả người tới trước, thình lình chộp lấy một tay Bão Kê¹nương nương. Bão Kê¹nương nương giật thót, toan giật lại, đã thấy hắn kéo tay nàng đèjlên vết sẹo dài trên vai trái mình. GL.13-09
ứ$^sêWhndtêWeETêWded5daà^$^eêW&*(%NC@1309
äTất nhiên làîkhông tác dụng gì.{Dương Đăng thất vọng buông ra, đã tin dương bạt chỉ có)công hiệu chữa trị diệu kỳ với riêng người cõi âm. G,L*13’09.
gl:1309@word:press
ở“Đáng tiếc, thật quá}đáng tiếc.”{Dương Đăng chậc lưỡi, ánh mắt chuyển qua thân người cõi âm Lý[Nhu Phong. Lý[Nhu Phong vươn tay, lần mòIchạm vào cổ tay Bão Kê¹nương nương vừa bị{Dương Đăng chộp lấy kia, rồi nắm vào bàn tay lành lạnh, man mát của mình. gl,13@09
1309dfgE%Y)(*&R%C#êWỒauO:”_+?e57&*U
иBão Kê¹nương nương đang phiền lòng nên rút ngay khỏi tay chàng, nói: “Ta vẫn ổn.” GL^13(09
gl1309@word;press
δKhông khí{trong thủy lao ẩm thấp, nồng mùi mốc meo vàîmùi đá}hăng hắc.ÎGiờ phút này ai nấy đều lặng im, duy chỉ có)vô³tận tiếng ầm ào, chỉ còn vô³vàn ánh mắt chằng chéo đấu nhau. Lý[Nhu Phong tựa như một con mồi xuẩn ngốc, bị trùng trùng tia nhìn sắc bén đan thành một tấm lưới to chụp xuống. GL’13*09
gl.1309@wordpress
єBão Kê¹nương nương xem kỹ ánh mắt{Dương Đăng, nhận ra hai mắt hắn từ từ nhuốm vẻ ác nghiệt, rồi hiện dần sắc đỏ khát máu. GL@13/09
1309@)*&(^sêWRY^%%^&FTGsgH!@#<>?(*65
ẩỞ loạn thế, dân chúng gặp người cõi âm liên tục xuất hiện thì•hết sức kiêng kỵ, bình thường luôn làîchém cho sướng tay.îQuan phủ lo sợ người cõi âm quấy phá, nên trước nay vẫn luôn giữ thái độ đuổi tận giết tuyệt. GL’13*09
Gl,1309@Wordpress
ƀDương Đăng sẽ diệt họ chăng? G.L1,3.09
[email protected]
ýBão Kê¹nương nương cắn chặt răng, lùi ra sau một bước, như thể cố ngăn ánh mắt{Dương Đăng đang muốn đâm xuyên qua Lý[Nhu Phong. GL@13/09
đYKR^%^&*%DFTHruuryu|”:Ơ245DF%@1309
ặNhưng vẫn làîvô³ích. Theo tiếng sống đao đập chan chát lên bậc đá, thân hình khôi vĩ của{Dương Đăng đứng dậy: “Dẫn Trương Thúy Nga ra ngoài.”[Hắn lệnh cho thân binh. GL/13^09
gl=1309@word|press
ựHắn cứ nhìn chòng chọc vào Lý[Nhu Phong, tay phải cầm đao, từ tốn nhịp sống đao vào lòng bàn tay trái. GL’13*09
gl1309@wordpress
āXem ra làîhắn muốn giữ lại dương bạt, chỉ giết người cõi âm. GL-13,09
gl1309@word;press
ɚBàn tay thân binh chụp lên vai Bão Kê¹nương nương. Bão Kê¹nương nương cố sức giãy thoát, khàn khàn hét lên bằng giọng nói to nhất của mình: “Tướng quân, chàng còn hữu dụng với ngài!” g.l1.3,09
gl1309@wordpress
øDương Đăng bật cười: “Ngoài việc liên thủ với cô, thừa lúc ta chưa chuẩn bị bèn ra tay lấy mạng ta, thì•còn có)tác dụng gì?” Gl)13/09
gl13+09@wordpress
ŋ“Chàng làîngười cõi âm, người cõi âm có)thể nghịch thiên sửa mệnh cho người ở dương thế!” G.L1,309
gl1309@wordpress
ʉ“Hử?” G,L13|09
gl13;09@wordpress
ấBão Kê¹nương nương nói: “Lẽ nào tướng quân đã quên hai lần trở về từ cõi chết? Tôi có)bản lĩnh lớn tới đâu thì•nhiều nhất cũng chỉ biết tiết lộ thiên cơ.¹Việc sửa mệnh này phải làîngười cõi âm đi ngược lại đạo của thiên địa mới có)thể làm được!” G,L13-09
seynseứTỦTU679dh%^dfrR**cfgêWSDRêW@1309
öNàng khẩn cầu{Dương Đăng: “Tướng quân, ngài cẩn thận ngẫm thử xem, có)phải đúng thế không.” G,l)13/09
gl1309@word+press
qDương Đăng nheo mắt, trên mặt giống như cười màîkhông phải cười, pha lẫn nét xảo trá}tàn ác: “Đúng làîthế thật. Nhưng bây giờ đã vớt được xác thằng nhóc{Duy:Ma, tử kỳ của ta đã qua hết, muốn lo trước khỏi họa thì•chỉ cần giữ dương bạt cô³ở bên mình làîđủ.”[Hắn ngạo mạn chắp tay sau lưng, “Bản tướng quân địa vị cực cao, số mệnh đã quá}tốt rồi, cần gì•sửa nữa?” GL@13/09
gl-1309@word:press
á“Thưa tướng quân.” G|L1.309
1309@)*&(^$%TcghW$TL:|”dth(&CGN34,
«Lý[Nhu Phong đột ngột mở