Nhu Phong

Chương 5


trước sau

Tác giả: Tiểu Hồ Nhu Vĩ
Biên dịch: 1309

Honquan Phùng Thi tr v nhàívào gi TЇmun (sau 10h).

Đó¸là mt lãohon quan đãĨngoài sáu mươi, nhưng}nh quanh nămĪphi theo sátıbên Ngô vươngīTiêu T Annên bo dưngrt tt, thân th³vn sung sc, doÎdai. Him ni, nhng nămЇgn đây TiêuĬT An ngheíli du thuyết, bngnhiên ny dã]tâm tranh giànhíTrung Nguyên, thành th¹Phùng công côngjkhông th không{vì thế mà(dc sc dcĩlòng.

Loi áp lcĩtâm lý đènng này biuìhin rõ nhtĩ phn daítht đang dnľbéo bu caĨlão. Mái tóc hoa]râm cũng bcào mãi thành{lưa thưa, c lmmi dùng chiếcîtrâm ngc ngnbúi lên đưc.

ĩBưcIqua ca, khp nơi:trong nhà đuɨngan ngát hương³hoa, thi thong cònÏnghe vài tiếngİchim hót, yên , dchu, nghim nhiên trĩthành chn thngcnh đào nguyênìgia thế giiTu La. Phùng Thi vn bĩhu phi ngang)ngưc trong cungɪNgô vương trêuįngươi nên hết(sc tc ti, thếɨmà va trɨv thì cmxúc đã tm)n đnh ngay.

Đâylà nguyên nhânlão gi Trương Thúy Nga nhànày. Dù cô tajxut thân thpľhèn, tng g choïk khác, tưng mocũng không myxut chúng, nhưng trongĩbao năm nay, chưatng có aiľcó th hu)lão đưc thưİthái đến vy. Hơnna, mi vic giaofcho Trương Thúy Nga làm cũng khôngÎh mc saiîsót. 

IíTuy nhiên, hôm nay Phùng Thi đãÎphi nén cơncung n đếncc hn, rt cnĺđưc gii ta. Chonên lão quyếtý s dinİmàn lp uyîngay ti nhàímình. gl|13/09
gl“1.3|09+.wordpress
لBưc vào cngɪthùy hoa, v lão lin¹nhanh chân tifđón, giúp lão thayra phc sc¸ni quan đãjmc sut mtngày hai đêm. Cũng¹bi trc phica Ngô vương³khó sinh màĩln này lãoìphi ch trongĺcung lâu hơnbình thưng quánhiu, còn phi chuíđng mùi máuĪtươi và thİmùi ngai ngáikhi ph nlâm bn, khiến lãoíbun nôn hếtsc. G‘L13.09
ٯ bọn k.h.ốn na.n c.o.i tr.uyện tr.og
web co’py ỗ
î“Nu nưc xongļchưa?” gl)13.09
ΦฏṼ¤ộㅃẰøΠҷჂṶՌḔ)13;09
ɣThưa, b tm vànưc nóng đuíchun b sn°ri, ch ch côngìcông v thôi.” Haitay cô gáiiôm y phcsch ca lão, vôïcùng kính cnĩtr li. GL13“09
13+09ԳŷÌغㆂΪἀๆḪആἐ٨ダᾃ
ijKhông chìnào bt bļđưc. Phùng Thi đi vào phòngĩtm, trút hết yĪphc dưi shu h cajcô gái riįngi vào bĩtm rng rãi. Tòanhà này làİdo Trương Thúy Nga chn giúp lãovào my thángľtrưc, khi Ngô vương]chiếm đưc KiếnìKhang. Tr vic hơiÎcũ nát rathì các phươngdin khác ththp ý lão, nhtĩlà trong vinĭcòn có mtb tm. gl)13.09
۲ѷ Trương Thúy Nga từng trồng rau eό
ǖNưc m, phòngľm, hương xông dìuídu, hết thy đuhoàn toàn hp¹ý. Cô gái mcyếm trng sángĺtrăng, tóc đen dàibuông xõa bngĩbnh, cn thn dùngbông tm thơmĭvà xơ mưpíchà ra giúpīlão. gl|13*09
GL-13+09,}WORDPRESS
ìĩCô gái shu mt đôitay nn xươngįđoán mnh, ngón taymnh khnh, bàn tay³vi các khpcng ci, mnh m. Mtìđôi tay này, lcép tn ctity, lau ra, xoa nn, đm¸bópđu ccĩk thoi mái. Cóđiu là kĺt lúc điɪtheo lão, lão đãcm nàng nn²xương cho kkhác, ch đưc phépxem tưng. g‘l13)09
ТႧăقĩㄸÝɚ> ۼႵĩѨᾁ‘13}09
كCho đến¸khi tm xong, côjgái vn khôngínói mt li. Phùng Thi thíchĩph n anİtĩnh như vy. Nhngĩph n tngĭhu h lãoìtrưc kia luônítìm cách thímoi tin gìЇđó t mingɪlão. Ha t mingmà ra, thân làĩtùy tùng ca]Ngô vương, lão ccìk kiêng k. G/L13“09
gl/13”09ϢɛủɝㄥGṜฑḰ໓Ṩǔㄨộ
²įTrương Thúy Nga)đi b xiêmìy chnh tìtrưc mt Phùng Thi, cm phnľthơm hòa ln°băng phiến và³bc hà thoađu lên toànĩthân lão, riêng gianhng nếp daľvà vùng kíncn đp dàyIhơn bình thưng. Loiļphn thơm nàyľcó tác dngíhút m, kh mùi, tocm giác nhÍnhàng, sch s nên Phùng Thi rthài lòng. gl13-09

 

“Ba trưaĨca công côngfđã chun bxong, hôm nay dùnggà trng hm¹sâm núi hai¸canh gi. Công côngvt v mtīngày hai đêmri, chc s cn[bi b khíhuyết.”

Phùng Thi nheo mt, vutɨmái tóc đãìxc du hoaɨlan ca nàng, li²dùng đu ngóntay vân vê: “Saomà tri kquá thế ch. Tĺkhi có nàngĩthì gia thtíchng mun đi]đâu na, ch mongïđưc nhàɪmãi đ yêuichiu nàng nhiuhơn.”

Trương Thúy Nga cung quýtqu xung, dp đu¹chm trán lêníhai tay đttrên đt: “Công côngđng nói vy, NgôĪvương và côngcông đu làngưi làm điĩs.”


Phùng Thi cưi rtkhó lưng: “Đng lênÏđi.”

Trương Thúy Nga dìu Phùng Thi đã schs, khô ráo bưc[vào snh dùngïba. Phùng Thi ăn đến khi[va đ nomi lau schcanh gà trên]môi, đt ngt hi: “Trưc]khi đi, ta cóĪgiao phó nàngítìm v mttên làm vicïnng, vy đã tìmĩchưa?”

Trương Thúy Nga hơi gitľmình, không ng Phùng Thi tt bts v trong:cung mà vnɪghi khc vic¹này, lp tc chngdám giu giếmĮmà trình đúngĩs tht: “Bm côngìcông, đã tìm rij.”

Phùng Thi nói: “Hôm nay³ta tm kháìlâu nhưng nưc]không lnh đi, chng(t có ngưiĬliên tc châm)nưc nóng. Chc nếuĨta quên hiíthì nàng sthôi luôn vicÍbáo li nh?”


ĩTrương Thúy Nga¸vi ri ghế, qusp xung thưa: “Nôígia vn đnhЇdy d hntht tt xongmi dn tiɨđ công côngxem th. Li chngÍbiết công côngtinh tưng hết)thy, đã sm pháthin đưc.” Nàng chưaĩdám đng dy, chīct ging đuĩđu gi, Lý Nhu Phong, mau vào}bái kiến Phùngıcông công.”

Phùng Thi ngibên bàn, khóe mingÎkh nhếch cưi¸lnh.

Lý Nhu Phong vn ch}sn phòngɪk, đang dng taitheo dõi đng}tĩnh vng tЇsnh sát váchqua. Nghe Trương Thúy Nga gi, lòng chàng bnghơi thp thm. Chàngfvn vách tưngìcn thn nhíchɩtng chút đếnįca snh.

Trương Thúy Nga nói: “Thưacông công, hn tên Lý Nhu Phong, làÏmt quan nô. Nôgia thy hnítr tui, tay chânïnhanh nhn nênÍchn ngay.”

Lý Nhu Phong nhnìra, Trương Thúy Nga lên tiếng đÎmình xác đnhĩđưc v trí.

Phùng Thiìg roi ngaļtrên tưng xung, nhpnhp vào lòngbàn tay, đng thithong th đếnĩgn Lý Nhu Phong, dùng roi ngaĩnâng cm chàng.

Cľsnh lng phc[gia hương hoa²dành dành ngàoĩngt.

Ngón tay Lý Nhu Phong căng thng. Ngnroi chm chm°vin theo khuônĩmt chàng, chm khiếnchàng phát hong.

Haîha ha haɨ——” Trong không gianîthơm ngát hươngìhoa cht vang[lên trn cưiquái g. Phùng Thi nguyên làtrưng thành ri¸mi tnh thânītiến cung, ging nóivn còn hùngtráng hơn tháiÎgiám bình thưngľrt nhiu, bi vy, tiếngĩcưi kia càng¸quái g hơn. GL/13|09

BtĪthình lình, đu roiqut vào lưng Trương Thúy Nga, phátra tiếng vangchát chúa. Trương Thúy Nga bt thtíđau đn, còn chưadám nói năng, đãĭnghe Phùng Thi cay đc mng: “Conđiếm! T trưc đãĩbiết mày dâmıđãng bm sinh, khógi n tc! Boɪmày tìm th(xây, chng qua làïth mày xemĭthế nào, ai ngmày dám dnļthng gian phunày v tht!” gl|13|09
g,l13.09word;press
íìLcĪroi qut ccvô tình, Trương Thúy Nga đau đến¸mc on mìnhné tránh xintha. Tiếng roi rơi:như mưa, tng tiếngÎtng tiếng qutïvào da tht, Lý Nhu Phong honght chng biếtlàm sao. Li nhìtrưc đó Trương Thúy Nga dn “Bt klà gp tìnhhung nào, ngươi cũngđng m ming”, chàngbèn cúi thpíđu, nhn ni lngìim. GL/13-09
ÿ ǎ co.i truyện bê-n Iũ co.py ||à chó chết
Phùng Thi đánh ti}khi mũi thm¹m hôi, mi dnĺlc vào mtĪroi cui, qut nàngĩvăng đp vàoîcnh bàn. Tc thìbên trán nàngïchy máu tươiròng ròng. GL13l0.9
eấ Hàng xóm cạnh nhà Bão Kê йʔ
fPhùng Thi bópïcht c Trương Thúy Nga, xách nànglên. Nhìn nàng biìvì ngt thİmà hai mtìtrn ngưc, lão nghiến}răng bt ratng ch: “Con điếm, sao{chưa bao gi:tao thy trong²mt mày cóЇs hãi? Mày khôngbiết càng làįánh mt đó, taoĺcàng mun đánhmày thêm à?” LãoÏli ging nàng(xung đt. gl:1309
BรỐɴẮごứʀЪظອýϔơ)1‘3:09
ظTrương Thúy Nga lêthân th đymáu dy, phc xungɨtrưc chân Phùng Thi, yếu tthưa: “Công công tícht la ginítrong lòng, đương nhiênphi trút hếtìra mi tt. Côngcông đánh nôgia càng dthì thân thıcàng khe mnh, nô[gia s càngɨvui mng.” gl=1309
ڵ lũ k.h.ốn n.ạ.n đo.c tr.uyện tr.ong we.b đăng !ậu «
ĪiPhùng Thi nghevy rt ngoàiľý mun, bình tĩnhnhìn Trương Thúy Nga dưi đt. Qua hiĪlâu mi ct(tiếng cưi to: “Thtngoan, không ung côngìgia yêu thươngìnàng.” Đon lão nâng Trương Thúy Nga đngdy. G/L13“09
g,l.13|09Ж»ἓằㄹΘṀ๒ụ๒ẰҳㆁÚ
۷Trương Thúy Nga run ry, nmcht bàn tayɪnhăn nheo ca Phùng Thi, chngìnhư không munfxa ri, li c°như đang rtĨti thân. Phùng Thi khoan khoáiIhôn lên máĩnàng, đang mun nóithêm đôi câuįan i, cht nghebên ngoài cóĺtiếng đp ca)m m, tiếp đó[vng vào gingÍtiu ni thɨthe thé: “Bm Phùngcông công, Ngô vươngļphi triu ngàijvào cung!” G.L13)09
G.L13)09}wordpress
¹Phùng Thi vôcùng căm gin, lnÍtiếng đáp: “Đã biết! Chunb kiu đi!” Lãoìvut má Trương Thúy Nga, cưi nói, Điigia v, nàng phihu h tht(tt đy.” GL/13-09
YปẰòἐㆊỲʼn‘ɵ໗ṊМὂ*13/0.9
џLão t¸mc vào quan,phc ni giámri bưc raĺngoài. Khóe ming Trương Thúy Nga r máu, byĩgi toàn thânÏmi th lng, (rũ ngi btdưi đt. gl1309

 

Lý Nhu Phong lêĬgi ti trưc¸mt Trương Thúy Nga, quýnh quáng gi: “Phuİnhân!”

Trương Thúy Nga đu đu,ra lnh: “Dn bàn¹đi.”

Lý Nhu Phong nghe đưcs chết lngvà ngui tànîtrong ging nàng, ngoàiıra chng cònIgì khác. By giɨmi hiu câu “Ngươiīvà ta đuìlà sâu kiếnftham sng síchết” khi trưc nàng:nói mang hàmļý gì, trong lòngĨbng dâng lênmt loi cmxúc khác thưng, liɨchng phi thươngīcm.

Tuy không nhìnthy đưng, Lý Nhu Phong vn ngira mùi máu,tanh nng. Chàng ses đ ngh: “Phunhân có cntôi đem ítnưc ti raĮvết thương không?” GL{1309

Trương Thúy Ngaìln tiếng, lnh lùngquát: “Không cn! Bo ngươiıdn bàn thìdn bàn đi, nóiınhm lm thế!”

Lý Nhu Phongiqu trưc mtìnàng, không nói thêmļna. Giây lâu sau, Trương Thúy Nga miïnhưng mt hi: “Sao(ngươi còn chưaĬđi?”

Hai vai Lý Nhu Phong kh run, cúiïđu lm rm: “Phunhân mun đuiįtôi ư?”

Chàng vaĩđi qua màu,áo lam thmìdành cho đyt. Màu sc đóĬkhiến cho chiếc[c và đôitay l raĩngoài áo càngɩni bt hơn, càngĭtrng ngn, sch s³l thưng. Chân màyĮdài quá đuôiĬmt, chênh chếch chmphi tóc mai, rõràng là khôngĭth che giuíkhí khái phonglưu. Trư

style="color: #01142e;">ơng Thúy Nga di mt đi: “Phùngìcông công ôm]la gin títrong cung v, lãođánh sưng tayfri thì sľcho qua hếtĬthôi.”

Lý Nhu Phong kh ging: “Nhưngími s đubt ngun títôi…”

Trương Thúy Nga khinh mitïliếc chàng: “Ngươi cũngìquá đ caoíbn thân ri. Chodù ngươi cóthô kch, xu xí, lãoiPhùng công công,đó vn tìmıđưc lý doÎngưc đãi ta.”

NgheÏthế, Lý Nhu Phong khu đu làm²l vi nàngìri nhm dy. ChàngĪs song đếncnh bàn, t t,mò mm trútĨhết canh cnítht tha trênmâm vào mt³âu to. Canh gàíngui ngt niÏmt lp vángím dày, chàng cníthn cm chcĭmép tô gmîđng canh đ°tránh làm đra ngoài. Váng m}vàng ngy dínhĭvào ngón tayĨtrng tro. Trương Thúy Nga cht nhra, đôi tay ynăm xưa chïchm vào đįc vô giá, chĬgõ ra âmĨvang vàng ngc, mt¹đôi mt chítrông theo hngnhn, khi ct tiếngĭnói cưi rnfràng, tinh thn sángìr

Bng có gitĨmáu nh ttrán xung tay, tâmnàng thot chcįlnh lo, st đá]tr li.

Chng biếtɨqua bao lâuĩsau, cht nghe cóngưi gõ cng, giĩto: “Bão Kê nương nươngïcó nhà không?”

Trương Thúy Ngangng pht đu, nói: “Quìnhiên đã ti.”

Lý Nhu Phongìhi: “Ai cơ?”


“Dương Đăng.” 

 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện