Tác giả: Tiểu Hồ Nhu Vĩ
Biên dịch: 1309
γTiêu:Yên tiễn ThôngjMinh tiên sinh ra cửa, vừa ngước mắt đã thấy Lý{công tử đang an nhiên dạo bước giữa đình, trăng thanh soi phủ dáng hình đượm sương.
ụLý{Băng Lý{Băng. Lần đầu gặp chàng, y đã tự hỏi cớ sao một thiếu niên phong lưu đa tình đến thế, lại córcái tên lạnh lùng vôîtình chừng này. Bởi vậy, vào năm chàng tròn đôi mươi, y đã ban thưởng tên chữ “Nhu Phong” cho chàng.
ựAi córthể ngờ được, chàng của hiện tại lại đúng làihiện rõ vài phần phong tư của tên thật kia. G,L1.309
1309@êWO*%^GVL*TfgG^#$ĩP(Yụ$EƠ)ãD)&
ɧSong, Lý{Nhu Phong thế này chỉ càng khiến y say đắm hơn. gl,[email protected]
gl13;[email protected]
aMuôn ánh trăng lạnh seisắt gieo xuống hình dung côîquạnh, làm y muốn quên đi tình cảnh trước mắt, quên hết mọi mỏi mệt vàitrống trải dồn dập mấy hôm nay, chỉ muốn được cận kề bên chàng. GL*13+09
GL13,09@WORD-PRESS
oThôngjMinh tiên sinh cũng thấy Lý{Nhu Phong, bèn quăng cho Tiêu:Yên ánh mắt nhắc nhở.¹Ông cụ vái chào Tiêu:Yên: “Điện hạ bận rộn cả ngày, cần sớm nghỉ ngơi để dưỡng sức.” GL.1,309
ứ$^sêWhnTẺ%$%Edù5aà^$^eêW&*(%NC@1309
۷Làicảnh tỉnh Tiêu:Yên, cũng làicảnh cáo Lý{Nhu Phong. GL@13/09
[email protected]
էThôngjMinh tiên sinh vừa ra khỏi viện, Tiêu:Yên đã bước vài bước tới gần Lý{Nhu Phong, nhẹ giọng hỏi: “Tới từ lúc nào thế?” GL@13/09
gl1309@word+press
ڶLý{Nhu Phong đáp: “Mới tới thôi. Thủ vệ bảo làiđiện hạ córkhách nên thần chờ ở đây.” GL’13*09
gl.1309@wordpress
غTiêu:Yên ngắm nhìn chàng, thở dài: “Cậu chịu đến thăm ta, ta rất vui.” GL.1,309
gl=1309@word|press
θLý{Nhu Phong khẽ chau mày. Trước đórchàng từng cầu kiến Tiêu:Yên mấy lần, đều theo đúng lễ quân thần, nhờ người trình báo chứ không vào thẳng đây. GL*13’09
1309@)*&(^sêWRY^%e5u7ăĩm)*&YTY*TB(*65
ɵTiêu:Yên thế này làiđang trách chàng tỏ ra xa cách với y. G,L13|09
gl-1309@word:press
\Lý{Nhu Phong cụp mắt, hỏi: “Đã muộn vậy màiđiện hạ vẫn chưa nghỉ ngơi, phải chăng làicórviệc gấp gì?” gl13^09
Gl.1309@Wordpress
8Tiêu:Yên xoa xoa giữa mi, cười đáp: “Không córgììđâu, đều làiít quân vụ vụn vặt. Lúc trước còn córDuyjMa chia sẻ cùng ta, hiện tại phải tự mình làm cả.” GL1.3,09
GL1309@WORDPRESS
ʌTiêu:Yên nói thật nhẹ nhàng, thản nhiên, Lý{Nhu Phong lại khórmàikhông để ý{hai chữ “DuyjMa”.ÎChàng biết, hai chữ này đối với Tiêu:Yên làibiết bao ánh đao vàimáu đổ. GL-13,09
1309@uuhYTefýI9^(^&_(U&*(N(*th&*(&SDcêW
ɝLý{Nhu Phong ướm lời: “Không córgììthật sao? Nếu có, thììthần cũng giúp điện hạ phân ưu được.” G.L1,309
1309g)*&(^242%^%(^1309@fĩmkhfkyk589h,
ạTiêu:Yên chắp hai tay sau lưng, vẫn cười: “Thật sự không có. Ta luôn thích ngủ muộn, cậu cũng biết rồi đấy. Khi xưa cậu còn giục ta mau sửa thói quen đórđi, nay đã chẳng thế nữa rồi.” gl,13@09
gl1309@wordpress
ɸTừng câu Tiêu:Yên thốt ra đều như cứa vào lòng chàng. Nhưng y đang tính toán điều gì, sao lại không dám cho chàng hay? Làisợ chàng vììBão Kêƒnương nương, sẽ trở mặt với y chăng? G,L+13|09
[email protected]
òLý{Nhu Phong cắn chặt răng, ngón tay trong tay áo run rẩy.ÎChàng dằn xuống, bình tĩnh chắp tay làm lễ: “Nếu đã không việc gì, vậy điện hạ, thần xin cáo lui.” GL.13-09
đYKR^uu8sh35%&$%UYDêWýIôSRHW%@1309
ğChàng xoay người rời đi.ÎChưa được mấy bước, Tiêu:Yên đã đuổi theo, níu lấy tay chàng từ phía sau. Ngón tay chàng cứng đơ, rụt lại. Tiêu:Yên hơi ngây ngẩn, chậm rãi buông ra. GL*13,09
gl13;09@wordpress
ãChàng ngheiTiêu:Yên sau lưng nói: “Nhu Phong, khoảng chiều tối mai, ta muốn đến chùa KêƒMinh bái kiến một vị cao tăng, xong sẽ nghỉ tạm ở đấy một đêm, cậu ——” Tiêu:Yên dừng giây lát, nhẹ giọng như thể đang khẩn cầu, “Cậu córthể đồng hành cùng ta chứ?” G,L13|09
gl13+09@wordpress
зLý{Nhu Phong sững người, hồi lâu sau mới xoay lại, khom lưng làm lễ: “Vâng, thưa điện hạ.”}Dứt lời liền bước nhanh rời khỏi viện của Tiêu:Yên. GL^13(09
***
ღBão Kêƒnương nương tỉnh lại sau giấc ngủ dài thììtrời đã về chiều. Nàng thay đồ ra ngoài, bắt gặp cửa phòng bên cạnh đóng kín, hơi thở đặc trưng của người cõi âm len qua kheicửa tản mát khắp nơi.ÎChẳng biết Lý{Nhu Phong trong đórđang làm gì. Nàng giơ tay định gõ cửa, thoáng chần chừ, rồi vẫn thả xuống.íXoay người sang phòng ngoài, nàng gọi hầu gái chuẩn bị thuốc vàicơm chiều. g’L@13/09
gl=1309@word|press
մBữa chiều này rất phong phú, Bão Kêƒnương nương chưa từng ăn nhiều thịt cá,đến vậy. Nàng không kén ăn, cứ nghiêm túc bỏ hết vào miệng. Nàng lại nhờ hầu gái: “Côîgọi Lý{công tử qua dùng bữa giúp tôi nhé.” Gl)13/09
gl1309@word;press
ốLý{Nhu Phong đáp lời đi ra, ngheiđược hương thơm từ các món trên bàn, bèn hỏi: “Hôm nay ăn cá,đối nhỉ?” GL’13*09
1309@dfáyêWĩm)*&(^sehêW_)gýIôyêWfu*ÌOBnĩm*(^%)
عHầu gái vui vẻ đáp: “Lý{công tử quả làidanh sĩ phong lưu, vừa ngheiđã biết ngay.” G.L1,3.09
Gl,1309@Wordpress
ćLý{Nhu Phong nói: “Món này phải ăn kèm với gừng mới đặc sắc.ÎCôîđi lấy ít gừng đến đây, nhớ kỹ, phải làigừng đất Thục, gừng nơi khác không đủ cay nồng.” GL@13/09
d**$*Tĩm579ĩms4n6w7$*$êWhWứ#$#@1309
ʡHầu gái trố mắt: “Nhưng trong phủ đâu córgừng đất Thục đâu ạ?” GL*13+09
seynseứ$%&#%fhdh%^&*$*cfgêWSDRêW@1309
/“Vậy ra ngoài mua liền đi.” G,L1.309
GL1309,@WORDPRESS
ếHầu gái bất đắc dĩ lui ra. Bão Kêƒnương nương quở: “Chỉ ăn một con cá,thôi, chàng cần gììlàm khórcôîấy thế?²Giờ làilúc nào chứ, được ăn cá,đã làimay mắn lắm rồi, bao nhiêu người còn chẳng córnổi miếng gừng để ăn kìa.” gl,[email protected]
gl1309@wordpress
úLý{Nhu Phong không tiếp lời nàng, chỉ gác đũa xuống: “Nương nương, ta tiễn nàng đi thôi.” GL’13*09
se%^*FìTHýIô%5y7êWêWRả$%&$fêWfSýIôDRêW@1309
ɔBão Kêƒnương nương vẫn luôn tay gắp thức ăn, thuận miệng hỏi: “Đi gì? Đi đâu?” Gl)13/09
1309@lgvuBp;u)(*&R%C#êWỒauOứL?e57&*U
ậLý{Nhu Phong đáp: “Chẳng mấy chốc nữa quân Đại Ngụy sẽ kéo tới, trong thành không an toàn, nàng nên rời khỏi đây càng sớm càng tốt.” GL.1,309
gl1309@wordpress
ɐBão Kêƒnương nương nhướng mày: “Chàng thììsao?” G.L1,309
gl1309@wordpress
ظLý{Nhu Phong nói: “Ta không đi được. Ta màiđi làithành lâm trận bỏ trốn ngay.” GL*13’09
gl1309@wordpress
xBão Kêƒnương nương ngậm miếng cá, cười lạnh: “Ta đi rồi thììchàng định thế nào?¹Ôm tượng Phật cầm mõ gõ đầu từng tên địch à?” Nàng châm chích cay nghiệt, “Lý{Nhu Phong, ta thấy chàng làiđược phújquý{trở lại, tính nuốt lời nên lấy cớ bỏ ta thôi.” G,L13|09
ytdqĩms4n6w7$*$êWhWứ#$#@1309
ոLý{Nhu Phong biết nàng hiểu lầm.ÎChàng rất tốt tính kiên nhẫn giải thích: “Nương nương, nàng làidương bạt, córthể khống chế người cõi âm. Ta chỉ sợ… nàng sẽ bị lợi dụng.” GL*13’09
ứ$^sêWhndtêWeETêWded5daà^$^eêW&*(%NC@1309
éĐôi đũa trong tay Bão Kêƒnương nương chợt chững lại giữa không trung: “Ý chàng làisao?” gl13^09
gl1309@wordpress
ʚLý{Nhu Phong thoáng chần chừ, mới giải thích: “Nương nương, nàng làingười thiện tâm, nàng lấy bản mẫu pháp quyết của Pháp Tuân chỉ để học một chújkhử tà, bảo vệ mình ta. Nhưng ThôngjMinh tiên sinh không giống thế.¹Ông ta córbản mẫu kia rồi thììmuốn mượn tay dương bạt, sai khiến người cõi âm trong thiên hạ.” GL1.3,09
$^U**$*Tĩm579ĩms4n6w7$*$êWhWứ#$#@1309
ỏBão Kêƒnương nương nhạy bén biết chừng nào, tất nhiên đã ngheira ý{chàng. Nàng lại cắn một miếng gà, chậm rãi nhai nát, chậm rãi nuốt xuống, chậm rãi nói: “ThôngjMinh tiên sinh chẳng phải làingười của Trừng vương à?ÎCho dù]muốn sai khiến người cõi âm, thììcũng làivììgiữ thành thôi.” Nàng nhấp một hớp canh gà, đoạn cầm khăn lau miệng, cười nhạt, “Nếu thật córchuyện này, lẽ ra chàng nên khuyên ta giúp Tiêu:Yên chứ?” GL*13,09
GL1309,@WORDPRESS
ġNgoài dự liệu, Lý{Nhu Phong lại cười cười: “Trong thành Kiến Khang córmười vạn quân trújđóng, nào córai không làiđại trượng phu? Nếu phải để phụ nữ vàingười chết xông trận giết địch giữ thành, thììcòn gììlàianh hùng hào kiệt? Kể cả córgiành được thiên hạ, thììhá,lại chẳng thành tròfcười cho thế nhân?” GL-13,09
gl1309@word;press
قBão Kêƒnương nương giật mình ngơ ngẩn.ÎChợt, một giọt nước rơi xuống, khi sắp chạm đến mặt bàn thììnàng thoắt giơ tay, dùng tay áo vải lặng lẽ đón lấy, không để Lý{Nhu Phong thính tai phát hiện. GL.13-09
se%^*$%^&FGHpop567{ứ:?>FêWfSýIôRêW@1309
ʧLý{Nhu Phong dặn: “Nương nương, các thứ lộ phí, bản đồ, y phục, lương khô… ta đều chuẩn bị xong cho nàng rồi. Ta biết dưới nền nhàihọ Phạm córmột đường ngầm bíjmật, dẫn thẳng ra ngoài thành.jMột canh giờ sau Tiêu:Yên sẽ khởi giá,đến chùa KêƒMinh ở núi KêƒLung, Phạm Bảo Nguyệt cũng tháp tùng. Ta sẽ theo sát canh chừng họ, nương nương nàng hãy rời thành, mau chóng trốn đi. Thuốc hôm nay cũng đừng uống nữa.” gl,13@09
gl1309@wordpress
óBão Kêƒnương nương lặng thinh, hồi lâu, nàng nghèn nghẹn hỏi: “Vậy nếu như, thành bị phá,thììsao? Nếu như, lần này đại bại thììphải làm thế nào?” GL’13*09
[email protected]
uLý{Nhu Phong lắc đầu: “Không đâu.” G,L+13|09
gl.1309@wordpress
ąNàng ngẩng đầu nhìn chàng: “Ngộ nhỡ thììsao?iÝ ta làingộ nhỡ ấy.” G,L13|09
1309E%^&$êW>?|”rtyc&FTGsgH!@#<>?(*65
àLý{Nhu Phong đáp: “Thành bị phá, thììlui về giữ thành khác;ílần này bại, thììlại nằm gai nếm mật, chờ ngày Đông¸Sơn tái khởi.” GL^13(09
gl=1309@word|press
vNàng cười khan: “Lý{Nhu Phong, ta còn ngóng trông sớm ngày thiên hạ thái bình, gióryên biển lặng để kết hôn cùng chàng đây.” g’L@13/09
Gl.1309@Wordpress
հLý{Nhu Phong thấy mũi cay cay: “Ta nói càn thôi, nàng muốn kết hôn thììbây giờ chúng ta córthể kết hôn ngay.” G|L1.309
FDHe5}Ơ:ứ$%&HDFery%$*eêW&*(%NC@1309
öTrong phòng này thờ tượng Phật, cạnh tượng Phật córđặt sẵn hương nhang. Lý{Nhu Phong rút ba nén hương, đưa ba nén khác cho Bão Kêƒnương nương.jMới đầu nàng chưa nhận, Lý{Nhu Phong hỏi: “Hay làinàng chỉ tỏ vẻ yêu ta thế thôi, chứ không phải thật lòng muốn gả cho ta?” GL@13/09
gl;1309@wordpress
چBão Kêƒnương nương ngẩn ra, chàng liền đặt hương vào tay nàng rồi giúp khép các ngón lại. Lý{Nhu Phong kéo nàng ra ngoài phòng, quỳ bái về phương đông.ÎChàng khấn: “Càn khôn nhật nguyệt làm chứng, hôm nay Lý{Băng tôi vàiTrương Thúy Nga kết làm phu thê, đời đời kiếp kiếp, sinh tử không đổi.” GL’13*09
1309êWO*%^dfh@Éndfn$^^#$ĩP(Yụ$EƠ)ãD)&
ʏBão Kêƒnương nương ngheichàng nói “đời đời kiếp kiếp, sinh tử không đổi”, thììbất giác rơi lệ: “Chàng cần gììhứa nhiều thời gian cho ta như thế, một đời thôi ta đã thấy đủ rồi.” G.L1,3.09
gl1309@word;press
4Lý{Nhu Phong cười: “Ta bây giờ làingười cõi âm, chẳng biết đang ở đời nào. Ta chỉ sợ thần linh trong thiên địa ngheikhông rõ, nên cứ hứa tất cho nàng vậy.” GL)13/09
1309@)*&(^sêWRY^%%^&FTGsgH!@#<>?(*65
σBão Kêƒnương nương cắn chặt môi, chẳng thể thốt nên một câu một lời nào. Nàng cầm nén hương, cuối cùng cũng chầm chậm quỳ xuống. GL.1,309
gl1309@wordpress
ãChàng lại cùng nàng quỳ bái về phương nam hướng TrừngÎChâu: “Cha mẹ, các anh vàichị dâu, cùng tổ tiên bao đời của họ Lý, con cưới Trương Thúy Nga làm vợ, xin mọi người hãy gặp mặt nàng, nhớ kỹ nàng, đừng hù]dọa nàng. Nàng làimột dương bạt, mọi người cũng chớ córsợ nàng.” GL@13/09
[email protected]
ᏰBão Kêƒnương nương rưng rưng, quỳ chắp tay màirằng: “Con không biết cha mẹ mình làiai, từ nay về sau, cha mẹ chàng sẽ làicha mẹ con.” GL’13*09
gl.1309@wordpress
ậCuối cùng, chàng khom mình bái Bão Kêƒnương nương: “Nương tử.” g.L*13’09
1309E%^&$êW>?|”rtyc&FTGsgH!@#<>?(*65
ņBão Kêƒnương nương khom mình bái chàng, mở miệng, khórkhăn thốt ra hai chữ: “Lang quân —— ” GL@13/09
Gl.1309@Wordpress
pLý{Nhu Phong cười