Đám người Lý Anh Kiệt bị Vũ mắng cho mặt mũi tối sầm, không biết nói sao.
Lý Anh Kiệt thấy không khí quá căng thẳng vội cất tiếng làm hòa:
- Ly Muội là người tu luyện dị năng, lại thuộc hỏa hệ nên tính tình hơi nóng nảy quá đà. Cũng là tôi quản lý thuộc hạ không tốt. May sao ông Vũ đạo thuật cao cường hóa nguy thành an, nên không xảy ra sự việc đáng tiếc.
Ly Muội lần này được ông Vũ chỉ giáo, khi về hội sở sẽ tu tâm dưỡng tính. Kiệt tôi cũng tin rằng ông Vũ là người luyện đạo không chấp tiểu tiết, chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không.
La Vĩ Thanh ấm ức dịch lại lời Lý Anh Kiệt cho Vũ nghe.
Vũ cau mày lắc đầu, chỉ Ly Muội nói:
- Cô ta là người gây ra chuyện, phải để cô ta giải quyết.
Những người tu luyện dị năng thường là những người phải tu luyện tinh thần đạt tới cực hạn, thậm chí hơi có chút biến thái.
Bởi vì dị năng có được là do kì ngộ hoặc thiên phú dị bẩm. Nhưng để sử dụng được nó, thì người có dị năng phải tự ám thị chính mình, quan tưởng về năng lượng đó đến khi tâm ý tương thông, ý vừa động thì dị năng cũng liền phát động.
Ví như Ly Muội luyện hỏa hệ dị năng, nàng ta thường phải quan sát ngọn lửa đến nhập tâm,Thậm chí còn tôn sùng ngọn lửa.
Luôn học hỏi những ý nghĩa, đặc tính của ngọn lửa như mãnh liệt, nóng nảy, lan tràn bất diệt... đến khi nào tâm linh cùng ngọn lửa hòa vào làm một.
Lửa là tâm, tâm là lửa thì khi đó mới vận dụng được hỏa hệ dị năng một cách tốt nhất.
Do vậy những người tu luyện hỏa hệ dị năng như Ly Muội thường là tính tình bạo liệt nóng nảy, thẳng thắn bất khuất. Thậm chí hơi có chút hung ác.
Bảo nàng ta nhận thua thì được, nhưng muốn dọa sợ nàng ta thì còn khó hơn lên trời.
Ly Muội thấy Vũ chỉ về phía mình thì nghĩ rằng hắn đe dọa truy sát, liền nghiến răng quát lên:
- Thằng lùn kia, ngươi tưởng là ta sợ ngươi sao ?
Lý Anh Kiệt thấy Ly Muội quát tháo ầm ỹ định ra tay, e rằng mục đích cuộc gặp mặt lần này hỏng bét, vội giơ tay cản Ly Muội lại. Hướng về phía Vũ nói:
- Mọi việc chỉ là hiểu lầm. Cùng là người tu luyện đạo thuật, việc chiết chiêu qua lại một chút cũng là chuyện thường tình.May sao mọi người đều chỉ điểm đến là dừng chứ nếu là giao đấu sinh tử thì kết quả thật không dám tưởng tượng. Hôm nay ông Vũ biểu hiện phi thường khiến Kiệt tôi vô cùng khâm phục. Hi vọng mọi việc đến đây là dừng, chúng ta cùng ngồi xuống nói chuyện tiếp được không.
Lý Anh Kiệt lời nói ngoài mềm mà trong cứng, mặc dù khen ngợi Vũ nhưng vẫn ngầm khuyến cáo hắn chớ nên coi thường bọn họ.
Vũ nghe La Vĩ Thanh dịch lại, lắc đầu cười nhạt:
- Ông Lý nói như vậy không đúng. Anh La Vĩ Thanh đây bị cô Ly bên ông vô cớ tấn công, suýt nữa mất mạng. Lúc đó ông Lý không ra tay ngăn cản nên tôi mới phải múa rìu qua mắt thợ. Nay người bị thiệt thòi là anh La Vĩ Thanh thì không thấy ông nhắc đến một lời, lại cho rằng tôi cư xử quá phận là sao?
Vũ chỉ Ly Muội rồi lại chỉ La Vĩ Thanh nói:
- Bây giờ tôi chỉ cần cô ta xin lỗi anh La Vĩ Thanh đây, anh La đồng ý bỏ qua thì tôi cũng không có tư cách gì truy cứu đến nữa.
Lý Anh Kiệt nghe La Vĩ Thanh dịch lại mới biết là mình thất hố.
Quả thật đối với những người như Lý Anh Kiệt, Ly Muội, đừng nói là một tên lưu manh mạt rệp không có thực lực, không có chỗ dựa như La Vĩ Thanh. Dù là cán bộ quan chức của chính quyền trong mắt bọn họ cũng không đáng nhắc tới.
Do đặc thù công việc, bọn họ có được quyền hạn rất lớn, quan chức địa phương gặp họ còn phải tận lực hỗ trợ, không dám trái ý. Huống hồ La Vĩ Thanh vốn chỉ là một tên lưu manh nho nhỏ, đi theo Vũ làm một gã thông dịch viên. Trong mắt bọn họ, tên họ La kia chỉ như một con kiến hôi không đáng nhắc tới.
Do đó Lý Anh Kiệt cũng không hề nghĩ đến chuyện phải trực tiếp xin lỗi La Vĩ Thanh.
Ly Muội càng là người cao ngạo bất khuất.
Khi nghe La Vĩ Thanh yêu cầu nàng phải xin lỗi gã. Ly Muội cảm thấy như bị sỉ nhục. Nàng trừng mắt lên, chỉ La Vĩ Thanh mắng:
- Con heo mập nhà ngươi muốn bổn cô nương phải xin lỗi ngươi? Nằm mơ!
Ngươi không tin là bổn cô nương sẽ nướng chín ngươi phải không?
La Vĩ Thanh vừa bị nàng đốt cho gần chết, thấy Ly Muội trợn mắt mắng nhiếc thì sợ quá vội nhảy lùi trở lại, quay về phía Vũ kêu cứu.
Lý Anh Kiệt cũng đứng trầm ngâm không nói, chỉ ngầm ra hiệu cho Ly Muội không được làm quá.
Lý Anh Kiệt biết lần này đi gặp Vũ đã gặp trắc trở.Nếu hành động quá ngang ngược thì khó lòng hợp tác, mà nếu quá mềm mỏng thì e rằng Vũ lại không biết thân phận, kiêu ngạo bất thuần.
Bởi vậy y và Ly Muội một đánh một xoa, trước là thăm dò thực lực của Vũ, sau là để cho Vũ biết rằng thực lực của bọn họ không dễ coi thường. Để hắn biết thân biết phận hảo hảo hợp tác.
Vũ thấy La Vĩ Thanh bị dọa nhảy trở về thì bực mình nói:
- Anh có phải đàn ông không vậy, rõ ràng ả chỉ là một cô gái. Nếu tính cân nặng thì anh cũng nặng bằng 3 ả. Nếu nói đến tuổi tác thì anh đi cầu còn nhiều