" Nếu vậy có phải Thủy Yên cô nương nên thực hiện lời hứa của mình?" Tô Li không thèm để ý thái độ Tần Mộ Băng ra sao, hướng Lam Thủy Yên nói.
Nàng nói chuyện thanh âm không nhỏ, hiển nhiên là muốn cho mọi người đều nghe được.
Nãy giờ những người còn đang bàn tán liền im bặt.
Không nhịn được liếc nhùn Tần Mộ Băng một cái.
Tên Tô Li này cũng hay lắm, đối phương là người của Tần Mộ Băng đấy! Nữ nhân của tiểu bá vương kinh thành chẳng lẽ muốn làm khó dễ như nào cũng được.
" Tô công tử!" Sắc mặt Tần Mộ Băng cực kì khó coi, nhưng người lên tiếng không phải hắn mà là Thẩm Trường Thanh nãy giờ im lặng.
Tô Li trên đài nhẹ nhìn hắn một cái, mặt không cảm xúc.
" Theo bản hầu biết, Tô công tử cũng chẳng phải người yêu thích đọc sách hay có học thức..." Ấn tượng Thẩm Trường Thanh đối với Tô Li thực không tốt, lời nói ra cũng không có chút khách khí.
Dù sao, bây giờ hắn cũng là Đại hồng nhân, người bên cạnh Hoàng thượng, nói chuyện chẳng cần quá bận tâm.
Chỉ là dù gì Tô đại nhân phụ thân Tô Li cũng là Lại Bộ Tả Thị Lang, cũng nên cho hắn chút thể diện.
" Câu này, Tô công tử nghĩ ra kiểu gì?" Thẩm Trường Thanh không ngồi bên cạnh Tần Mộ Băng, nhưng chỗ hắn cũng là đệ nhất bài, không thể so sánh với người thường.
Lúc nói, hắn cũng tinh tế liếc mắt qua chỗ Tần Mộ Băng nhưng Tần Mộ Băng lại không để hắn vào mắt.
Trên mặt Thẩm Trường Thanh có chút hổ thẹn mà chẳng ai thấy trừ Tô Li.
" Câu này, sao Tô công tử muốn đối, hầu gia không cần