" Người đâu!" Tần Mộ Băng đã tức giận mất kiểm soát, khuôn mặt đỏ bừng, hắn rống lên một tiếng, người của hắn bên ngoài cũng nghe thấy rõ ràng.
" Cho ta..." Ngón tay hắn chỉ Tô Li run lên vì giận, mới nói được nửa lời lại nghe thấy...!
" Cho ngươi cái gì?" Tiếng quát lạnh lẽo truyền đến, đánh vào lòng Tần Mộ Băng khiến hắn bình tĩnh hơn một chút, giương mắt nhìn thấy Tần Mạc Châu từ lầu hai thượng đi xuống.
Hắn thấy Tần Mạc Châu thì ngưng lại, vẻ mặt không cho là đúng nhưng mà...!
Nhìn rõ ngươi phía sau Tần Mạc Châu, bộ dạng hung hăng lại co rúm lại một chút.
" Hoàng...!Hoàng thúc!"
Ai ai cũng biết, tiểu bá Vương Tần Mộ Băng không sợ trời không sợ đất, nhưng lại cực kỳ sợ một người- đương kim thánh thượng Tần Dạ Hàn.
Tần Dạ Hàn là một trong ít người trị được tên ngang ngược như Tần Mộ Băng.
Chỉ là hôm nay tên điên này lại muốn cho mọi người thấy...!
Một tiếng hoàng thúc này làm cả đại sảnh im ắng lạ thường.
Kể cả Tô Li đang nổi điên.
Tô Li đầu tiên ngẩn người, nàng hôm qua lúc quyết định đi thanh lâu cũng không có hỏi xem Tần Dạ Hàn có đến hay không.
Không ngờ hắn cũng đến.
Lần này chết chắc rồi!
" Các ngươi đang làm cái gì đây?" Vương gia ăn chơi trác táng như Tần Mạc Châu hiếm khi trung ra bộ mặt nghiêm khắc như này.
Tần Mạc Châu không nên thân, thanh danh bên ngoài so với Tần Mộ Băng cũng kẻ chín kẻ mười.
Nhưng hắn cực kì nể mặt Tần Dạ Hàn.
Hơn nữa, lúc này hắn đứng bên cạnh Tần Dạ Hàn khí thế bức người, làm ai cũng không dám mở miệng.
Một giây trước những người còn đang ầm ĩ cãi nhau cùng Tần Mộ Băng