Chuyển ngữ: WanhooTrương Gia Sâm là một trai nghèo lên phố chính hiệu.
Từ một chàng trai nghèo khó ở vùng đất cằn cỗi biến thành một trai phố đắp đầy tiền.
Là một trai nghèo khó mang đến hy vọng lột xác cho cả dòng họ.Trương Gia Sâm cần cù thông minh, ý chí kiên cường, ý thức trách nhiệm cao.
Cao đến mức sau này nhà họ Trương được sống trong hạnh phúc.
Bám đuôi Trương Gia Sâm là cả một gia đình chờ chu cấp, sau khi Trương Gia Sâm thành công đã chăm lo cho cả gia đình, nhưng lại không hoàn thành trách nhiệm với Miêu Diệu Diệu.Nhà họ Miêu là một cái cầu để Trương Gia Sâm bước đến thành công.Trương Gia Sâm nhẫn nhịn được những lời miệt thị ông bà Miêu dành cho mình mà người bình thường không chịu nổi, nhưng đâu đó đều được anh ta nhớ kỹ trong bụng.Anh ta là một kẻ tự ti nhưng tự trọng cao.Bà Miêu thương con gái khổ cực ở vùng quê hẻo lánh nên cơm tối nấu rất thịnh soạn, thậm chí còn tự tay vào bếp.Nhìn bàn món ăn này nước miếng Ninh Thư chảy ròng ròng.
Ăn uống ở quê cần kiệm quá, toàn hành hạ cái dạ dày mình thôi.Ăn bữa cơm ngon lành khiến Ninh Thư thoả mãn cực kỳ.
Đôi vợ chồng gắp thức ăn cho Ninh Thư lia lịa, Trương Gia Sâm cũng gắp thức ăn đặt vào bát Ninh Thư, nói: “Ăn nhiều chút.”Ninh Thư nhìn vào ánh mắt thâm sâu của Trương Gia Sâm, cười cảm ơn: “Cảm ơn anh.”Mồm thì nói nhưng bụng cười khẩy.
Nếu thương vợ thật sao lại bỏ người ta ở quê mà chẳng ngó ngàng đến, thậm chí là không có cả một cuộc gọi.Miêu Diệu Diệu không thể nào quen được cuộc sống đó.
Đâu phải Trương Gia Sâm không biết Miêu Diệu Diệu chưa từng sống như thế bao giờ.Ninh Thư ăn no rồi dừng đũa.
Thấy Ninh Thư đặt đũa, Trương Gia Sâm cũng đặt nhẹ đũa xuống.Ninh Thư biết Trương Gia Sâm chẳng có tâm trạng, chắc là có mặt ông bà Miêu đã khiến anh ta không thoải mái.Ăn cơm xong, Ninh Thư ngồi im trên ghế xem ti vi.
Trương Gia Sâm ngồi bên lẳng lặng xem cùng Ninh Thư.Người đàn ông này…Ninh Thư vẫn luôn trò chuyện với ông bà Miêu nhưng lại gạt Trương Gia Sâm sang một bên.
Trương Gia Sâm cũng không chêm lời, chỉ nhìn Ninh Thư mãi nhưng không nhận thấy có đang giận hay không.Cơ mà Ninh Thư đã được nhìn thấy sự cưng chiều ông bà Miêu dành cho con gái rồi.
Tóm gọn lại là bảo bối nẫng trong tay, muốn gì được nấy.Ông trời công bằng thật, làm gì có ai lại luôn hạnh phúc đến vậy.
Sự xuất hiện của Trương Gia Sâm đã đặt dấu chấm hết cho hạnh phúc của Miêu Diệu Diệu, huỷ hoại cuộc đời Miêu Diệu Diệu, khiến Miêu Diệu Diệu mất tất cả và chết khi còn rất trẻ.Trong khoảng thời gian ấy Miêu Diệu Diệu không sinh bất cứ đứa con nào, đến cả mang thai cũng không.Miêu Diệu Diệu mất trắng bởi một lần bướng bỉnh duy nhất trong cuộc đời.Ninh Thư nói với bà Miêu: “Mẹ ơi, tối nay con ngủ ở nhà nhé.”“Ừ, ngủ ở nhà đi.” Bà Miêu đồng ý chẳng cần suy nghĩ.Trương Gia Sâm muốn nói lại thôi.Bà Miêu nói với Trương Gia Sâm: “Gia Sâm, để Diệu Diệu ở nhà hôm nay đi.”Trương Gia Sâm gật đầu, “Vâng mẹ.”Trương Gia Sâm phải về rồi.
Trương Gia Sâm nhìn Ninh Thư, Ninh Thư đứng dậy tiễn Trương Gia Sâm ra cửa.Ninh Thư hơi nheo mắt nhìn Trương Gia Sâm phía trước.Trương Gia Sâm mở cửa xe rồi lại nhìn Ninh Thư cười bảo: “Mai anh lại qua.”Nói rồi Trương Gia Sâm đặt tay lên đầu Ninh Thư, “Đợi anh đấy nhé.”“Vâng.” Ninh Thư gật đầu.Ninh Thư thấy xe của Trương Gia Sâm đã chạy mất dạng mới vào nhà.Ông Miêu hờn dỗi Ninh Thư, “Đúng là có chồng rồi chẳng màng đến bố nữa.”Ninh Thư nghiêm mặt, nói: “Bố, con có chuyện quan trọng nói với bố đây.”Ông Miêu bị ngạc nhiên, ưỡn cái bụng ông chủ của mình, “Chuyện gì thế, không gì bố con không giải quyết được.”Ninh Thư kéo ông Miêu về phòng sách, vào thẳng chủ đề: “Con muốn vào công