Chuyển ngữ: WanhooSếp và thư ký à, Trương Gia Sâm có quan hệ đặc biệt gì với cô thư ký này nhỉ?Cần phải điều tra xem mới được.Trương Gia Sâm có dã tâm vượt tường, nhưng không nên chà đạp Miêu Diệu Diệu như thế.
Miêu Diệu Diệu ngây ngô lắm, chẳng biết gì cả, đến lúc chết rồi vẫn còn ngây ngô.Ninh Thư cười nhạt, không biết Trương Gia Sâm có lên cơn điên khi khó lắm mới thành công mà lại quay về với hai bàn tay trắng không nhỉ.Trương Gia Sâm nheo mắt, bước qua chỗ Ninh Thư, hỏi: “Diệu Diệu, sao em lại ở đây?”Ninh Thư nhìn vào mắt Trương Gia Sâm, mỉm nhẹ má lúm, “Em muốn đi làm ở công ty để ngày ngày được làm chung với anh, anh vui không?”Trương Gia Sâm ngạc nhiên ra mặt, anh nhìn kỹ mặt Ninh Thư và loé chút nguy hiểm do nghĩ đến cái gì đó, nhưng biến mất rất nhanh và lại thay bằng nụ cười, “Tất nhiên là vui rồi.”Ninh Thư cũng cười theo, “Hay quá.”Ninh Thư nhìn cô thư ký sau lưng Trương Gia Sâm.
Mặt cô ta căng cứng, ánh mắt hơi kỳ lạ, chạm phải ánh mắt Ninh Thư là rũ ngay mắt xuống.Trương Gia Sâm không nói gì nữa, ngồi xuống vị trí của mình rồi gõ ngón tay lên mặt bàn với khuôn mặt vô cảm.Trương Gia Sâm đã có khí chất của người thành công, ngồi đó không ai ngó lơ được.Khi mọi người đã đến đủ, ông Miêu tuyên bố: “Đây là con gái Miêu Diệu Diệu của tôi, bắt đầu từ nay nó sẽ đảm nhận vị trí tổng giám đốc.”Mọi người hai mặt nhìn nhau, không ai trong phòng họp lên tiếng.Tay Trương Gia Sâm run nhẹ, liếc cặp mắt sắc bén qua Ninh Thư.Ninh Thư nói: “Chào mọi người, tôi là Miêu Diệu Diệu.
Bắt đầu từ hôm nay tôi sẽ là tổng giám đốc của công ty.
Mục tiêu của tôi là đưa công ty ngày một phát triển cùng với mọi người…”Ninh Thư nói một số câu xã giao.
Cái chức tổng giám đốc này của cô có thể ngồi lên được bởi vì công ty của ông Miêu bình thường thôi, cũng không đưa lên sàn chứng khoán nên tất nhiên không có hội đồng quản trị.Tóm lại đây là công ty của ông Miêu, ông Miêu nắm quyền tuyệt đối.Trương Gia Sâm đứng dậy vỗ tay đầu tiên, bảo: “Tôi tin Diệu Diệu sẽ có thể làm được.”Mọi người thấy Trương Gia Sâm vỗ tay cũng đứng dậy vỗ tay theo.Ninh Thư nheo mắt nhìn cảnh này, có vẻ không khả quan lắm rồi.
Không ngờ Trương Gia Sâm rất có ảnh hưởng ở công ty đấy, một số người chức cao đều để ý hành động của Trương Gia Sâm để làm theo.Điều đó càng tỏ rõ sự gian xảo của Trương Gia Sâm.
Mới đây Ninh Thư đã định đá đít Trương Gia Sâm, nhưng giờ đã thấy cách làm đó rất nguy hiểm, mà cô vẫn đang là vợ chồng với Trương Gia Sâm nữa.Cô không đuổi được Trương Gia Sâm đi, mà sẽ bị Trương Gia Sâm tước mất chức tổng giám đốc của mình.Cần phải tính toán cẩn thận.Ninh Thư nhìn lướt qua từng người một, sau đó dừng ở Trương Gia Sâm.
Chạm vào mắt Trương Gia Sâm là Ninh Thư cười với anh ta.Trương Gia Sâm cũng nhếch khoé môi, vỗ tay cho Ninh Thư.Nụ cười của Ninh Thư ngày càng tươi hơn.
Đấu với trời, đấu với người luôn mang đến khoái cảm vô hạn.Sau khi kết thúc cuộc họp, Trương Gia Sâm ra khỏi phòng luôn.
Thư ký nhìn Ninh Thư một cái rồi đuổi theo Trương Gia Sâm.Ninh Thư không quan tâm Trương Gia Sâm và thư ký.
Việc quan trọng trước mắt đó là ngồi vững trên vị trí tổng giám đốc này.Ông Miêu đưa Ninh Thư đến phòng tổng giám đốc.
Ninh Thư lướt tay qua bàn làm việc, nói với ông Miêu: “Con thích phòng làm việc này lắm.
Nó là của con rồi, đừng hòng ai muốn mà được.”Ông Miêu đến phì cười, ông nghĩ Ninh Thư nổi tính ngang bướng thôi.Trương Gia Sâm rảo bước về phòng làm việc của mình.
Anh ta đi cực nhanh khiến cô thư ký theo không kịp.Thư ký đóng cửa phòng lại, nói với Trương Gia Sâm ngồi trên ghế: “Gia Sâm, chẳng phải