Nụ Hôn Hoa Hồng

Chương 31


trước sau

NỤ HÔN HOA HỒNG

KIM DẠNG

CHƯƠNG 31

Edit: FiAhn

Beta: Team edit nhà Lynn

[Nguồn edit: facebook.com/lynnlovealls

Tưởng tượng đến việc buổi tối xem phim điện ảnh Lương Hiện sẽ bị đánh, cả ngày Minh Tự cứ tủm tỉm cười.

Đúng lúc cô hai nhà họ Triệu nhắn tin rủ cô đi xem triển lãm tranh, cô vui vẻ nhận lời.

Xem triển lãm xong, mọi người lại tới một nhà hàng mới mở nổi tiếng ở Bình Thành, ăn xong lại đi uống trà chiều, thuận đường đi mua sắm, cắm hoa giết thời gian.

“Tự Tự, mình nghe được một lời đồn từ chỗ Thượng Chu, là về cậu… cùng vị Lương tiên sinh kia.” Người đang nói là một người có quan hệ khá bình thường với Minh Tự.

Cô Triệu và Minh Tự ngược lại quan hệ không tệ, nói chuyện cũng không cần vòng vo như vậy, cô ấy cầm kéo dựa lại gần: “Mình chỉ muốn xác nhận lại, là thật hả?”

Nói là muốn xác nhận nhưng kỳ thực cô ấy đã nghe theo nguồn tin từ nơi khác, Minh Tự không định giấu diếm, huống chi hai ngày nữa sẽ bắt đầu phát thiệp mời lễ đính hôn, cũng không cần thiết phải giấu.

Minh Tự cầm một cành tulip màu san hô lên, nhẹ nhàng di chuyển: “Sao? Muốn uống rượu mừng à?”

“Nói vậy là thật hả!” Cô Triệu che miệng kinh ngạc, trao đổi ánh nhìn cực kì hâm mộ với các chị em ngồi bên cạnh: “Là vị của tập đoàn Kinh Hoằng kia…?”

Minh Tự khẽ gật đầu lễ phép, cười cười xem như xác nhận.

“Oa…” Mọi người cùng lúc cảm thán khe khẽ.

“Nói tiếp đi, lúc trước cô gái nhà họ Phương theo đuổi Lương Hiện, không ít lần khiến dư luận xôn xao.” Có người nhớ tới một chuyện: “Đúng rồi, hôm qua cô ta còn đăng bài lên vòng bạn bè WeChat đấy, viết cái gì mà ‘Bỏ lỡ điều tốt đẹp nhất không thể đuổi kịp hạnh phúc’ linh tinh gì đó, chắc không phải ám chỉ chuyện này chứ?”

“Không thể nào, lúc trước tỏ tình thất bại, cũng chẳng thấy cô ta đau khổ mấy.”

“Khó nói lắm, dù sao Lương Hiện đẹp trai như vậy, Kinh Hoằng lại có tiền, có thể gả vào đúng là cực kỳ hạnh phúc, không phải sao! Mình không tin cô ta không tiếc.”

“Nói ngược lại, cũng chỉ có Minh Tự gả vào nhà hào môn như vậy mới không bị coi là trèo cao.”

“Nghe nói hai người còn là thanh mai trúc mã? Thế nên hai người lâu ngày sinh tình, từ lâu đã thích nhau sao?”

“Lãng mạn vãi.”

“……”

Minh Tự biết hội chị em này muốn nịnh cô, cái gì cũng nói được, so với ngày thường còn khoa trương hơn, mấy lời tâng bốc cô đều chỉ nghe xong rồi quên cũng không để trong lòng.

Nhưng hôm nay không biết vì sao, khi nghe mấy từ “thanh mai trúc mã”, tâm trạng cô không tự kìm chế được mà lâng lâng.

Lấy lại tinh thần, Minh Tự yên lặng đứng ngắt một cánh hoa nhỏ.

Nhất định là bởi vì những từ ngữ nói về cô quá tốt đẹp, không liên quan gì đến Lương Hiện đâu.


Vì buổi tối phải đi nhận lỗi với vị đại tiểu thư nào đó mà Lương Hiện để trợ lý điều chỉnh lịch làm việc ngày hôm nay, anh mới mở một cuộc họp về quyết sách hạng mục quý này, tiếp đó là cuộc họp cấp cao thường kỳ.

Có mười lăm phút nghỉ ngơi, Lương Hiện đặt hai tay lên tay ghế giám đốc to rộng nghỉ ngơi, trợ lý Vương bưng một ly cà phê lên, ánh mắt liếc

qua, phát hiện vị sếp tổng đang lướt xem bài đăng của bạn bè.

Làm việc với nhau lâu như vậy, trợ lý Vương ít nhiều cũng hiểu Lương Hiện không phải là người tự cao tự đại, vì thế nhân tiện hỏi một câu: “Là bạn của sếp tổng ạ?”

Vòng bạn bè của Lương Hiện đã dừng lại ở một bài đăng khá lâu.

Bài đăng kia là một loạt hình ảnh, một bức chụp bó hoa, hai bức khác chụp hình người.

Cô gái mặc áo sơmi trễ vai màu xanh nhạt, tóc xoã sau lưng, đang cúi đầu chỉnh lá. Góc nghiêng của cô tinh tế thanh thoát, mũi cao, môi đỏ, vẻ đẹp kiều diễm, lúc không cười còn có chút cao ngạo.

Một bức khác là ảnh tự chụp, cô ôm bó hoa giơ chữ ngón tay chữ “V”, bọng mắt nhàn nhạt, so với bức ảnh vừa rồi có thêm sự ngọt ngào.

Bức ảnh chụp này từ kết cấu đến góc độ ánh sáng đều rất chuyên nghiệp, lời chú thích lại rất đơn giản, là một loạt emoji đáng yêu của di động, mang lại cho người ta cảm giác tươi sáng, rực rỡ.

Dù đang làm việc ở một công ty điện ảnh, đã gặp nhiều dạng mỹ nữ, trong long trợ lý Vương vẫn lặng lẽ bình chọn cô ấy vào hạng nhất.

Nhìn sếp tổng xem ra có ý với người ta rồi… Thường ngày ở công ty, cho dù là mỹ nữ chân dài nào sếp tổng cũng không thèm liếc nhìn một cái, đây vẫn là lần đầu tiên trợ lý Vương thấy anh ngắm nhìn một bức ảnh lâu đến vậy.

“Không phải là bạn.” Lương Hiện buông khuỷu tay, nghiêng người: “Là vợ tôi.”

“Hả?” Đây đúng là lần đầu tiên trợ lý Vương nghe tin này. Anh ta dù sao cũng có tố chất từng vượt qua kỳ thi tuyển dụng, rất nhanh đã khống chế được sự kinh ngạc, cười nói: “Cực kì xứng đôi với anh.”

Lương Hiện khẽ cười, ánh mắt chú mục vào bức ảnh, dừng một chút, đưa tay ấn thích.


Cái “thích” này của anh, Minh Tự cũng không nhìn thấy, vòng bạn bè của cô rất nhiều người, một bài đăng sau một giây có tới mấy trăm lượt thích, Lương Hiện đã bị nhấn chìm trong số đó từ lâu.

Tụ tập cùng mấy chị em xong, Minh Tự tiện đường đi mua một kỳ tạp chí “JEWEL”* cùng mấy quyển tạp chí thời trang, về nhà liền nằm trên sô pha đơn đọc tạp chí.

*JEWEL: là tạp chí dành cho các khách tiêu dùng sành sỏi về các sản phẩm high-end và các trải nghiệm. Tất cả các sản phẩm luxury của phương tây… mọi thứ luôn nhé mọi người (từ fashion, xe, sức khoẻ, nhà…)


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện