Nụ Hôn Hoa Hồng

Chương 32


trước sau

NỤ HÔN HOA HỒNG

KIM DẠNG

CHƯƠNG 32

Edit: FiAhn

Beta: Team edit nhà Lynn

[Nguồn edit: facebook.com/lynnlovealls

Lương Hiện mỉm cười, đưa con vịt con cho cô.

“Vào thôi.” Anh nói

Minh Tự nhéo lông xù của con vịt con, cảm giác khi chạm vào lớp vải nhung khá dễ chịu, tâm trạng cô cũng không tệ, trong vòng hai giây thậm chí còn muốn bảo anh hay là đổi phim khác.

Nghĩ lại, từ khi nào cô trở nên dễ dàng bị mua chuộc như vậy chứ?

Chỉ là một con vịt con thôi mà.

Không thể tha thứ cho trò đùa giỡn của Lương Hiện với cô vào buổi sáng hôm đó được.

Đi vài bước tới chỗ soát vé, Minh Tự phát hiện, người tới xem bộ phim điện ảnh này không nhiều lắm, đại đa số đều là các cặp đôi. Trai gái trẻ tuổi tay trong tay ôm bắp rang bơ, thân mật quấn quít đùa giỡn, nụ cười ngọt ngào.

Vừa hay Lương Hiện cúi xuống nhìn, thuận miệng hỏi: “Xem phim gì thế?”

“Trùng quỷ đại dương.” Minh Tự quay đi, nhìn cuống vé, ra vẻ bình tĩnh nói: “Anh xem rồi à?”

“Chưa.”

Anh về nước mới được mấy tháng, rất ít khi tới rạp chiếu phim.

Phòng chiếu phim 4D cùng phòng chiếu phim bình thường không giống nhau, Minh Tự ban đầu còn lo lắng giữa chừng Lương Hiện phát hiện ra điều bất thường, không ngờ người này căn bản không chú ý đến những thứ kia, cứ thế đi thẳng vào.

Trong phòng chiếu, khán giả ngồi thưa thớt.

Thời nay, người tới xem phim 4D đều là người trẻ tuổi gan dạ, là dũng sĩ tìm đường chết.

Minh Tự chọn vị trí đếm ngược từ dưới lên, lúc đi dọc theo bậc thang trải thảm đỏ đi lên, chắc do có tật giật mình, gót giày của cô hơi hụt xuống một chút, suýt chút nữa thì ngã.

Phía sau bỗng nhiên được môi đôi tay rắn chắc vững vàng đỡ lại, khi Minh Tự tự đứng vững được, đôi tay kia cũng nhanh chóng rời đi.

“Cẩn thận.” Cô nghe thấy tiếng của Lương Hiện.

Trong phòng chiếu, ánh đèn mờ ảo cùng ghế ngồi màu đỏ sẫm đan xen, tạo ra một cảm giác mông lung tối tăm mà ấm áp. Trong không khí, mơ hồ có thể thấy được bụi nhỏ li ti.

Chắc bị ảnh hưởng bởi bầu không khí, giọng nói của Lương Hiện vừa rồi cũng khàn khàn hơi trầm xuống, giống như hạt gạo được xay xát.

Rõ ràng cách một khoảng mà lại cảm giác như ngay ở bên tai, lơ đãng đánh thẳng vào lòng cô.

Minh Tự ngơ ngẩn trong tích tắc, rất nhanh đã điều chỉnh lại trạng thái, giẫm lên đôi giày cao gót bước lên bậc thang.

Tìm được vị trí ngồi xuống, cô nghe thấy Lương Hiện hỏi mình: “Em thích xem phim 4D à?”

Không biết anh phát hiện ra từ lúc nào, tuy nhiên Minh Tự cũng không cảm thấy có thể giấu được đến khi phim bắt đầu vì phòng chiếu đến ghế ngồi dành cho phim 4D đều khác với bình thường.

Bây giờ anh mới hỏi là điều khiến cô bất ngờ.

Minh Tự xoa xoa tà váy, giả vờ nhẹ nhàng đáp: “ Nghe nói xem phim 4D có cảm giác chân thật nên muốn xem thử.”

Lương Hiện tựa vào lưng ghế, cụp mắt không tỏ thái độ: “Thế à.”

Hai người chơi máy gắp thú bông mất chút thời gian, lúc đi vào, phim đã sắp bắt đầu.

Vì được Lâm Hề GiA tiết lộ trước, Minh Tự biết mấy phút mở đầu đều sóng yên biển lặng, ghế dựa cùng lắm chỉ nhẹ nhàng rung lắc hai cái, cũng không mạnh.

Chờ đến năm phút ba mươi mấy giây, phong cách đột nhiên thay đổi, biển rộng sóng to đánh vào đầu, chiếc ghế đồng thời bắt đầu lắc lư điên cuồng.

Cô im lặng không nói gì chỉ xem phim, vẻ mặt chăm chú.

Chờ đến khi hình ảnh chuyển sang cảnh biển rộng, Minh Tự khẽ ho, kìm lại nhịp tim đang đập thình thịch, tháo mắt kính xuống, đem con vịt bông nhét vào lòng Lương Hiện: “Tôi vào nhà vệ sinh.”

Không quay lại đâu.

Lương Hiện tựa vào lưng ghế, tay phải cầm con vịt bông, tay trái thuận thế duỗi ra, chắn trước ghế của cô: “Trước khi phim chiếu không phải đã đi rồi sao?”

Minh Tự: “……”

Anh nhớ rõ thế cơ à?

Anh cũng tháo kính xuống.

Ỷ vào ưu thế chiều cao, anh hơi cúi người xuống một chút, cánh tay đem cô vây ở trong ghế, không còn đường đi.

Minh Tự tiến không được mà lùi cũng không xong, duỗi tay đẩy đẩy tay anh, tức giận nói: “Không được phép đi thêm lần nữa à? Tôi muốn trang điểm lại.”

“Vẫn xinh, không cần trang điểm lại.” Lương Hiện không chút dao động.

“… Anh nói không cần trang điểm thì không cần trang điểm lại à? Son môi của tôi trôi màu.” Mắt thấy sắp đến 5 phút 30 mươi giây, Minh Tự không rảnh lo việc khác, vừa nói vừa đứng lên, ai ngờ Lương Hiện rụt tay trái lại, cả người cúi xuống, đổi sang tay phải càng dễ dàng đem cô vây trong ghế ngồi.

Khoảng cách đột nhiên được kéo rất gần, Minh Tự theo phản xạ ngửa ra sau, sau lưng lại là lưng ghế.

Ánh sáng từ trên màn ảnh hắt tới, do ngược sáng nên các đường nét trên mặt Lương Hiện ánh lên vẻ bí hiểm thâm sâu, lông mày cùng hốc mắt đặc biệt rõ ràng, làm cho đôi mắt đào hoa biếng nhác thêm phần khí khái.

Minh Tự lúc này mới phát hiện, hoá ra anh có nốt ruồi lệ ở khóe mắt, màu nâu, được ánh sáng nhè nhẹ chiếu lên, lại có chút quyến rũ.

Cô thậm chí còn ngửi được mùi hương gỗ nam tính thoang thoảng.

Sự thay đổi lần này ít lãnh đạm hơn một chút so với  thường ngày, tính xâm mơ hồ ẩn chứa bên trong nhưng cũng không mất đi phần tinh tế.

Cô thất thần một lát, sau đó bị một âm điệu nhàn nhã gọi trở về.

“Minh Tự.” Ngón tay Lương Hiện vịn vào tay vịn, mi mắt ngước lên, trong đôi mắt hoa đào chứa ý cười: “Em cố ý chơi xấu tôi phải không?”

Nhìn thẳng vào mắt anh, Minh Tự chột dạ mất hai giây nhưng cô không thể thừa nhận, đành lảng tránh câu hỏi này, tiếp tục đẩy anh ra: “Còn không buông tay ra à? Còn không buông tôi sẽ kêu lên anh là lưu manh.”

“Em kêu đi.” Lương Hiện không thèm để ý, khẽ cười.

Bản thân anh vốn có diện mạo đào hoa, từ trên cao hơi nheo mắt nhìn xuống cô, ý vị phong lưu ngay lập tức xuất hiện.

Minh Tự tức giận trừng mắt với anh, giãy giụa muốn đứng lên nhưng ngược lại càng bị nhốt chặt hơn, cuối cùng cô đành phải bất đắc dĩ thoả hiệp: “Anh buông ra trước…”

Giọng điệu dịu lại, từ phía sau lưng bỗng nhiên có cảm giác rung lắc mạnh mẽ.

Minh Tự sợ hãi khiến giọng nói cũng nghẹn lại, cả người không khống chế được mà lao về phía trước, giây tiếp theo liền rơi vào một vòng ôm vững vàng.

Trong hỗn loạn, môi cô cọ qua sườn mặt của anh, mũi đập vào vai anh, lập tức cảm thấy đau đớn trong vòng nửa giây. Minh Tự kêu “Ô.” một tiếng, cái trán tì lên vai anh, đau đến nhíu mày.

Lương Hiện vì khi nãy nhổm dậy khỏi ghế nên không bị đánh úp bất ngờ.

Lúc Minh Tự ngã về phía anh, anh theo phản xạ giang tay đỡ lấy, lúc sau liền thấy cô ngẩng đầu từ trong lồng ngực mình, xoa xoa cái mũi, vẻ mặt cực kì tủi thân trừng mắt nhìn anh, hai mắt rưng rưng.

Tim Lương Hiện đập “Thình thịch”.

Lần này sợ là không dỗ được rồi.

Hai người cũng không xem hết bộ phim, thậm chí còn lập kỷ lục ngắn nhất: mở màn chưa đầy 5 phút, Minh Tự liền đứng dậy rời đi, đến con vịt bông cũng bỏ lại.

Khi cô bước chân ra tới cửa, bóng dáng từ sợi tóc đến gót chân đều thể hiện không hài lòng với bộ phim này.

Lương Hiện cầm thú bông đi theo phía sau, lời nói vài lần đến bên miệng nhưng lại bị áp lại.

Lương đại thiếu gia hơn hai mươi năm trong cuộc đời chưa từng chính thức dỗ dành ai.

Dù nói thế nào, Minh Tự cũng là người duy nhất.

Nhưng bình thường hai người ở chung, cô lâu lâu cũng sẽ “giận dỗi”, thật ra càng giống cáu bẳn hơn.

Anh cho cô “bậc thang”, cô sẽ thuận thế xuống nước, phối hợp cực kì ăn ý.

Thế nhưng lần này đương nhiên sẽ có chút khó khăn.

Lương Hiện nhìn bóng lưng phía trước, một tay mở di động, dừng lại một chút giống như đang tự hỏi nên diễn đạt thế nào, cuối cùng gõ: “Làm thế nào để dỗ…”.

Hai chữ “con gái” còn chưa viết xong, thanh tìm kiếm liền tự động hiện ra gợi ý: “Làm thế nào để dỗ bạn gái”, “Làm thế nào để dỗ bà xã”…

Ánh mắt anh chăm chú nhìn màn hình một lát, cuối cùng ấn vào dòng thứ hai.


Gương trong nhà vệ sinh chắc vừa được lau không lâu, sạch bong sáng bóng. Minh Tự đứng trước gương, nghiêng phải nghiêng trái, cực kỳ nghiêm túc kiểm tra mũi của mình.

Xác định vẫn xinh đẹp như cũ, cô mới nhẹ nhàng thở phào.

Cô đem túi xách đặt trên bồn rửa tay, mở thỏi son vỏ đen tinh tế, đứng trước gương tô lại son môi.

Son môi lành lạnh chạm vào trong chốc lát, cảnh tượng trong rạp chiếu phim kia bỗng nhiên tái hiện sáng chói ngay ở trước mắt.

Chuyện xảy ra chỉ trong một chớp mắt nhưng sau khi nghĩ lại, một vài chi tiết vẫn hiện lên rõ ràng.

Ví như, lúc ấy trong phòng chiếu rất tối, trên màn ảnh phập phồng màu xanh của biển cả, xung quanh đều là các cặp đôi đang kêu rên sợ hãi, ánh vàng của bắp rang bơ… cùng với nhịp tim tăng tốc trong tích tắc.

Minh Tự thậm chí còn nhớ rõ xúc cảm khi môi cọ qua gương mặt anh.

Lâng lâng nhè nhẹ, có chút thô, dòng điện cực nhỏ chạy qua.

Cô theo phản xạ dùng ngón út nhẹ nhàng chạm vào khoé môi, ánh mắt trong lúc lơ đãng nhìn vào gương, rất nhanh buông tay xuống, có chút buồn bực.

Thế nên cô hiện tại… mất cả chì lẫn chài.

Lương Hiện hoàn hảo không tổn hại gì, cô thế mà lại bị đụng vào mũi, còn thêm cả… có tính là hôn không.

Còn là…tự bê đá đập vào chân mình nữa chứ?

Đúng như lời anh nói, cô chính xác muốn chơi xấu, đây chắc là báo ứng nhỉ.

Không được, không thể nghĩ như vậy.

Minh Tự lấy lại tinh thần, quen tay ném son vào trong túi.

Phải kiêu ngạo, phải tức giận.

Đứng trước gương điều chỉnh xong biểu cảm, Minh Tự lúc này mới giẫm trên giày cao gót, thong thả đi ra ngoài.


Lương Hiện đứng cách đó không xa, phong thái nổi bật trong đám người.

Anh đứng ở khu hành lang nghỉ ngơi, phía sau là ảnh chụp của các minh tinh Hollywood, sắc thái trắng đen, cực kì phong tình.

Lúc này đây, khí chất của anh gần như có thể hoà hợp làm một với khung cảnh, đẹp trai đến mức có chút sắc bén thần bí.

Chỉ có con vịt bông màu vàng trên tay là không hợp hoàn cảnh.

Minh Tự buồn cười lại cố nín.

Cô giẫm lên giày cao gót vang tiếng “Cộp cộp cộp” lại gần, ra đòn phủ đầu: “Đây là cách anh chuộc lỗi à? Hành hạ tôi không ít đâu.”

Cô chịu mở miệng nói chuyện là tốt rồi, chứng tỏ cũng không thật sự giận dỗi.

Lương Hiện khẽ cười, đem con vịt bông đưa cho cô: “Tôi sai rồi, không chịu lên kế hoạch.”

Thái độ này còn được, việc không cần nhận sai cũng nhận, không một câu oán trách.

Minh Tự nhận con vịt con, bóp bóp mặt nó, lại ngẩng đầu lên liếc nhìn Lương Hiện một cái, do dự có nên theo “bậc thang” này xuống nước hay không.

Không đợi cô quyết định, cô bỗng phát hiện trên má Lương Hiện có một vết đỏ nhàn nhạt.

Ánh đèn màu trắng chiếu lên mặt anh, vết đỏ còn hơi sáng lên.

… Đó là son môi của cô.

Phát hiện nhỏ này trở thành cọng rơm cuối cùng, Minh Tự chột dạ rất nhanh lại tự tin trở lại: “Vậy anh định bồi thường thế nào?”

“Hay là xem phim khác?” Lương Hiện nói nhỏ: “Không xem phim 4D nữa.”

Tất nhiên, hai chữ 4D này đã bị Minh Tự kéo vào “sổ đen” vĩnh viễn.

“Vậy anh đi mua vé đi.” Minh Tự nói thêm: “Cũng không xem ‘Trùng quỷ đại dương’ đâu.”

Bốn chữ này, cũng cho vào “sổ đen” luôn.

Lương Hiện cười đồng ý: “Ừ.”

Tiểu Khổng Tước dễ dỗ dành hơn so với tưởng tượng, tuyệt chiêu anh tìm tòi cũng chưa cần dùng tới… Tuy nhiên may là không dùng đến, những câu trả lời đó nhìn qua không đáng tin.

“Muốn xem cái gì? Lại đây cùng chọn đi.” Anh cầm di động, bả vai ngả ra sau, chừa lại không gian cho Minh Tự.

Minh Tự dịch theo.

Lương Hiện mở app mua vé, vừa vặn có một tin WeChat hiện ra, anh click mở ngay trước mặt cô, cũng không có ý lảng tránh, Minh Tự đứng bên cạnh cũng thuận tiện nhìn.

Là tin nhắn chuyến bay trợ lý gửi tới, Minh Tự thuận miệng hỏi: “Anh lại phải đi công tác sao?”

Lương Hiện “Ừ, ngày mai.”

“Khi nào về?”

“Thứ bảy.”

Thời gian này vừa đúng trước lễ đính hôn một này.

Chắc là cùng nghĩ tới thời điểm này, hai người không hẹn mà cùng im lặng.

Kết hôn là sự thật, cũng sắp công bố tin tức đính hôn với công chúng, làm cho quan hệ giữa bọn họ trở nên chân thật hơn một chút.

Chỉ là về mặt tình cảm, hai người vẫn không tình nguyện cẩn trọng suy nghĩ về điều này.

“Thất thần gì thế, mua vé đi.” Minh Tự thúc giục anh, đổi đề tài.

Lương Hiện theo thói quen thoát khỏi giao diện nói chuyện với trợ lý, chuẩn bị mở app đặt vé.

Minh Tự bỗng nhiên kêu lên: “Từ từ! Anh đặt biệt danh tôi là gì?”

Ngón tay Lương Hiện khựng lại.

Cô dứt khoát cầm ngón tay anh, để ngăn ngừa anh huỷ chứng cứ, nhân cơ hội nhìn vào danh sách tin nhắn.

Ngay sau đó, giọng nói cao vút lên, giống như phát hiện ra bí mật nhỏ nào đó, không kìm chế được chút đắc ý nhảy nhót: “Minh tiên nữ?”

HẾT CHƯƠNG 32


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện