Nụ Hôn Hoa Hồng

Chương 9


trước sau

NỤ HÔN HOA HỒNG

KIM DẠNG

CHƯƠNG 9

Edit: Nhã Ý, Ninh

Beta: Team edit nhà Lynn

[Nguồn edit: facebook.com/lynnlovealls

Nửa đêm, trời bắt đầu mưa lất phất, đến rạng sáng mới tạnh.

6 giờ sáng, Thạch Thái đúng giờ đứng ngoài gõ cửa ba tiếng: “Thưa cậu, hôm nay cậu phải đi làm.”

Nguyên Đán đứng trên cánh tay anh, hình như thò đầu ra hướng lên trên cửa mổ hai cái, cố gắng làm nhiệm vụ của đồng hồ báo thức. Không bao lâu sau, cửa phòng ngủ mở ra.

Lương Hiện đã thay áo sơ mi trắng sạch sẽ, phối với cà vạt màu xám, anh vừa đi vừa cầm áo khoác mặc vào, thuận tay búng nhẹ một cái vào trán Nguyên Đán.

“Trợ lý Trần đã chờ ở cửa nhưng không được cậu cho phép nên tôi không để cho anh ta vào.” Thạch Thái nói.

Lương Hiện lên tiếng “Ừ”, “Mở cửa đi, sớm như vậy chắc hẳn chưa ăn gì, cùng ăn chút đi.”

“Chuyện này…” Thạch Thái liền nhíu mày, suy nghĩ nói: “Cậu từng nói anh ta là người của Lương Tiến Vũ.”

Công việc của anh ta không cần câu nệ vòng vèo nên suy nghĩ cũng đơn giản đại khái – người đến không có ý tốt, tại sao còn phải tiếp đãi người ta ăn sáng?

Lương Hiện thong thả chỉnh lại ống tay áo vest, mỉm cười: “Trên bàn cơm là địa điểm tốt để thương lượng.”

Thạch Thái bỗng hiểu ra.

Anh ta cảm thấy mình đi theo người chủ cũ đã học được rất nhiều. không ngờ hôm nay lại học thêm một bài học.


Trợ lý Trần nơm nớp lo sợ đi vào. 

Năm nay cũng là năm hạn của ông ta, đang yên ổn làm việc gần nửa đời người, việc thăng chức đã trong tầm tay lại bị Phó Tổng giám đốc Lương sắp xếp đến bên cạnh Lương đại thiếu gia làm tai mắt.

Từ xưa đến nay, kẻ làm gián điệp đều không có kết quả tốt lành gì, trợ lý Trần cảm giác có lẽ mình lành ít dữ nhiều.

“Tổng Giám đốc Lương.” Được đưa vào phòng ăn, trợ lý Trần bày ra vẻ mặt tươi cười, khẽ cúi người.

Dựa theo sắp xếp của Chủ tịch Lương, hôm nay Lương Hiện đến Công ty điện ảnh Kinh Hoằng đảm nhiệm chức vụ Tổng Giám đốc.

Tuy tin tức này chưa được công bố ra ngoài nhưng thư bổ nhiệm nhân sự điện tử đã ký đều đã chuẩn bị xong. Chuyện xưng hô đương nhiên cũng phải nhanh chóng bắt kịp.

“Trợ lý Trần.” Lương Hiện hướng về phía ông ta gật đầu: “Ngồi đi.”

Hai tay trợ lý Trần kéo ghế ra, ngồi xuống tại một góc bàn.

Thạch Thái bưng tới một ly cà phê.

Ông ta vội vàng đưa hai tay nhận lấy, để ly xuống.

Vị trợ lý Thạch này không hề giống một người trợ lý. Ngoại hình của anh ta cao lớn, từng cử chỉ có phong thái lão luyện, bên trên lông mày là một vết sẹo mờ càng làm tăng thêm khí thế hung ác. Người cũng lạnh lẽo như băng, khuôn mặt luôn luôn vô cảm.

Nhìn chung khiến người ta có cảm giác chèn ép nặng nề.

Trợ lý Trần giống như một con gà con rụt cổ một cái, cho đến lúc Thạch Thái quay người đi vào phòng bếp, ông ta mới có thể ngồi thẳng người.

Đối diện ông ta, Lương Hiện mặc tây trang lười nhác tựa lưng lên ghế dựa, đang chơi đùa với một con vẹt toàn thân đỏ.

Trợ lý Trần tiếp xúc với anh mấy tháng vẫn không nhìn ra được trên người anh có điểm nào đáng giá để Lương Tiến Vũ đề phòng như vậy, nhìn kiểu gì cũng là một vị sống trong nhung lụa, một đại thiếu gia không màng quyền thế.

Ông ta suy nghĩ xong liền nói: “Tổng Giám đốc Lương, trước tiên tôi nói qua với ngài một chút về lịch trình sắp tới. Lúc 9 giờ có một hội nghị thường kỳ cấp cao…”

Còn chưa dứt lời, Lương Hiện hơi ngước mắt, nói: “Trợ lý Trần!”

Trợ lý Trần hơi hoảng sợ: “Vâng?”

Giọng điệu anh lạnh nhạt, rõ ràng không nói đến chuyện chính: “Ăn cơm trước đã.”

Trợ lý Trần: “…”

Thạch Thái bưng từng món ăn sáng lên, cà phê đen, bánh mì nướng với sốt nấm trắng, bánh nướng xốp nguyên cám, đậu Hà Lan nướng cùng thịt bò viên… thành cả một bàn đầy đồ ăn. Trợ lý Trần đã lâu không có thời gian ăn một bữa sáng đàng hoàng như vậy. Lúc này ngửi thấy mùi hương bay vào mũi, trong lòng vừa mạnh mẽ lên án chủ nghĩa tư bản thối nát đồng thời cũng nhận định vị đại thiếu gia này một lòng hưởng thụ, không có gì đáng uy hiếp.

Chắc hẳn anh không phát hiện ra Lương Tiến Vũ đã nhúng tay vào hạng mục điện ảnh và truyền hình.

Dây thần kinh trong đầu trợ lý Trần thả lỏng, cả người cũng đang từ từ thoát khỏi trạng thái căng thẳng. 

Lương Hiện quan sát thấy, khóe môi khẽ nở nụ cười như có như không, “Thời gian gấp gáp, có lẽ tiếp đãi không được chu đáo.”

“Không đâu không đâu, sếp tổng khách sáo quá! Đây đã là bữa sáng thịnh soạn nhất mà tôi từng thấy.” Trợ lý Trần nhân thể nịnh nọt.

Lương Hiện mỉm cười, cũng không nhiều lời, cầm ly cà phê lên uống một ngụm.

Trợ lý Trần vốn cho rằng đây là bữa Hồng Môn Yến, không ngờ cho đến lúc ăn xong, đối phương vẫn không hề có hành động thăm dò này kia, trong lòng thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng còn chưa hoàn toàn yên tâm được thì ông ta đã nghe tiếng của vị đại thiếu gia phía đối diện kia vang lên: “Được rồi, Trợ lý Trần, có việc cần làm phiền anh.”

Cái gì nên tới vẫn phải tới, trợ lý Trần lấy lại bình tĩnh, ngẩng đầu lên: “Không dám, sếp tổng có gì căn dặn cứ nói.”

“Thư bổ nhiệm nhân sự tạm thời không được công bố ra ngoài, chuyện tôi là Tổng Giám đốc của Công ty điện ảnh cũng phải giữ bí mật với bên ngoài.” Lương Hiện bưng ly cà phê lên nhấp môi rồi lại nhẹ nhàng đặt xuống, cười với ông ta: “Tôi muốn trước tiên làm từ vị trí tổng giám chế, hiểu toàn bộ hạng mục điện ảnh và truyền hình chúng ta nắm trong tay.”


Yêu cầu của Lương Hiện vừa nghe khiến người ta không hiểu nổi nhưng thật ra nếu phân tích tình hình của Công ty điện ảnh Kinh Hoằng mọi người đều rõ, bên trong có nhiều bí mật.

Là một công ty dưới trướng của tập đoàn Kinh Hoằng, Công ty điện ảnh Kinh Hoằng dựa vào đại thụ, từ lâu đã giành được những thành tích lớn trong ngành. mấy năm gần đây lại liên tiếp ký hợp đồng đắt giá với nhiều vị đạo diễn có tiếng, sản xuất, đầu tư vào nhiều phim điện ảnh chế tác lớn, đều thu về tỷ suất khá cao, danh tiếng cũng nhanh chóng tăng vọt.

Minh tinh nghệ sĩ cũng không cần phải bàn, thực lực nổi trội cộng thêm chỗ dựa lớn bên tư bản, nói “Mới ra mắt đã hot” cũng không phải nói quá.

Một công ty điện ảnh và truyền hình nổi tiếng lẫy lừng trong giới như vậy, cơ chế quản lý không hề tầm thường. Ở Công ty điện ảnh Kinh Hoằng, tổng giám chế mảng điện ảnh và truyền hình là người đứng đầu và quản lý toàn bộ các hạng mục lớn, thậm chí có thể quyết định đầu tư, kến tay Tổng Giám đốc, chỉ cần xem qua ký tên là được.

Chiếc Bentley màu đen chạy nhanh như bay trên cầu, trợ lý Trần ngồi cạnh ghế tài xế, hai tay đặt trên đầu gối, trong lòng bất an.

Lương Hiện chống khuỷu tay nghiêng đầu, ngón tay thờ ơ gõ vào tay vịn, liếc mắt nhìn những tòa nhà nhanh chóng lùi xa ngoài cửa sổ.


Cùng lúc đó, tại trụ sở Công ty điện ảnh Kinh Hoằng.

Trước khi buổi họp bắt đầu, vài quản lý cấp cao ngồi sau cánh cửa đóng kín, xì xào bàn tán về vị Lương đại thiếu gia sắp từ trên trời hạ phàm này.

Còn khoảng nửa tiếng nữa, Lương đại thiếu gia sẽ đại giá quang lâm nhưng những quản lý cấp cao này vẫn chưa thống nhất xong nên dùng thái độ cư xử với anh.

Lẽ ra, vị này chính là thái tử gia duy nhất của tập đoàn Kinh Hoằng, mọi người nịnh nọt anh ta còn không kịp, nhưng vấn đề là mấy năm gần đây người hoạt động mạnh trên phương tiện truyền thông vẫn là vị Phó Tổng giám đốc Lương của tổng công ty.

So ra, vị đại thiếu gia

này ngược lại không hề có cảm giác tồn tại.

Chưa tới giây phút cuối cùng, ai cũng không biết vị trí người thừa kế rơi vào tay người nào.

“Tốt nghiệp đại học khoa toán, học thạc sĩ quản lý tại Stanford…” Nhìn tài liệu mới giao tới tay, vẻ mặt một vị quản lý cấp cao càng cứng lại, “Tôi cảm thấy vị đại thiếu gia này hẳn không phải là loại hiền lành gì.”

“Dù sao máu mủ ruột già còn đó. Nếu Chủ tịch Lương không phải lão già hồ đồ thì người tiếp quản Kinh Hoằng tương lai nhất định là cậu ta.”

Cũng có ý kiến khác cho rằng có người tận mắt thấy đại thiếu gia trăm phần trăm là kẻ quần là áo lượt bất cần đời, thú vui hàng ngày chính là đua xe uống rượu nọ kia, thật sự rất khó có thể khiến người ta nghe theo.

Tranh cãi qua lại, cuối cùng vẫn không có kết quả.

Đúng lúc này, ngoài cửa vang lên ba tiếng gõ, mọi người đều hiểu, đây là thông báo của thư ký: Người đã tới.

Mấy vị quản lý cấp cao vội vàng đến phòng hợp đợi.

Tiếng bước chân loáng thoáng vang lên trong hành lang, càng lúc càng rõ ràng.


Người có dáng vẻ vệ sĩ dùng lực đẩy cánh cửa lớn màu đen của phòng họp ra rồi lập tức cung kính lễ phép đứng một bên. Tia sáng chiếu vào phòng họp, cuối cùng mọi người đã nhìn thấy diện mạo của vị đại thiếu gia này.

Anh tuổi còn rất trẻ, cũng vô cùng anh tuấn, cặp mắt đào hoa, đuôi mắt dài hẹp, hơi cong, có chút ý cười không đứng đắn bên trong.

Bị mọi người nhìn chằm chằm, anh cũng không hề mất tự nhiên, chân dài bước thẳng về phía trước, theo sau là một hàng trợ lý và vệ sĩ. So với một cuộc họp với sếp tổng, đây ngược lại càng giống như hộ tống đại thiếu gia tham gia tuần lễ thời trang.

Đại thiếu gia ngồi xuống vị trí chủ trì, mấy quản lý cấp cao cũng lần lượt ngồi xuống.

Sau đó, trợ lý Trần đi thẳng vào vấn đề tuyên bố: “Chúc buổi sáng tốt lành các vị quản lý, vị này là tổng giám chế quản lý mảng điện ảnh và truyền hình mới nhậm chức của chúng ta, ngài Lương Hiện!”

Cả đống nụ cười nịnh nọt của những quản lý cấp cao cứng đờ nơi khóe miệng.

Tổng giám chế???

Đường đường là thái tử gia của Kinh Hoằng, không tới tổng công ty đã là giáng chức ở mức thấp nhất rồi, bây giờ Chủ tịch Lương lại chỉ sắp xếp cho anh ta vị trí tổng giám chế?

Đây là công khai trục xuất đó!

Dù là ai cũng không thể cam lòng!

Những quản lý cấp cao không hẹn mà cùng nhau đưa mắt nhìn về phía chủ tọa cuộc họp, thấy Lương đại thiếu gia khoanh tay lắng nghe, khóe miệng khẽ nở nụ cười nhạt… Xem ra bị trục xuất vẫn vui vẻ ghê ha.


Một tuần này, rõ ràng Minh Tự cũng không nhàn rỗi, ngoại trừ cùng Lâm Hề Gia đi dạo phố một lần, tham dự sinh nhật của một người bạn, phần lớn thời gian đều ở nhà vẽ vời.

Thật ra không thể nói cô là người có thể chịu khổ và kiên trì, chẳng qua cô ương bướng, hạ quyết tâm không cúi đầu là tuyệt đối không cúi đầu. Sau khi từ chối lời giới thiệu của Sầm Tâm Nhạn, cô bèn tập trung tinh thần vào chuẩn bị cho tác phẩm.

Lúc ở nhà, Minh Tự thường ngồi tới mấy tiếng, khi không có cảm hứng phải đến phòng cách âm luyện đàn cello hoặc học yoga một tiếng, rồi chơi cùng với mèo một chút chẳng hạn, sau đó lại trở về tiếp tục vẽ.

So với dân đi làm bận rộn thì chỉ có hơn chứ không có kém.

Qua hai ba ngày, cô nhận được email báo đã lọt vào vòng chung kết từ ban tổ chức, nói rằng cần nhà thiết kế đối chiếu bản thảo tại chỗ, thời gian và địa điểm sẽ thông báo riêng.

Email này hoàn toàn bằng tiếng anh, Minh Tự đã xem những hai lần.

Không phải do khó đọc mà là trước khi nhận được email này, cô có một bức vẽ thế nào cũng không có cảm giác tự nhiên, đang phủ nhận khả năng của bản thân, bỗng nhiên nhận được tin được vào vòng chung kết, trong nháy mắt cô rất hưng phấn.

Cô ngâm nga hát, sắp xếp xong bản vẽ, cầm bản nháp hỏng vứt vào máy cắt giấy, sau đó đứng lên duỗi người. Vừa rồi con mèo Ragdoll vẫn nằm sấp trên cái giá trèo trắng tinh của mèo, lúc này đã bước uyển chuyển xuống.

Con mèo này được nuôi dạy thật tốt, Minh Tự cúi người ôm lấy nó, dán mặt vào cọ cọ.

Đúng lúc này, điện thoại di động đổ chuông.

Minh Tự thuận tay tiếp: “Alo.”

Bởi vì tâm trạng tốt, giọng nói còn lộ ra ý cười.

Đầu dây bên kia, Lương Hiện sững sờ trong chốc lát, âm cuối hơi cao lên: “Minh Tự?”

Giọng cô lập tức khôi phục lại sự lạnh lùng cao quý: “Lương Hiện? Có chuyện gì không?”

Hình như Lương Hiện phì cười, cách micro có tiếng thở… Anh hỏi: “Tối thứ bảy em có rảnh không?”

Tối thứ bảy, Minh Tự nhìn lướt qua tờ lịch vẽ tay. Vẫn trống.

“Sao vậy?”

Lương Hiện không vội vàng, “Có một bữa tiệc tối, tôi cần một người bạn gái.’

“Anh tùy tiện tìm người đi không được sao…” Minh Tự nói được một nữa rồi tự mình cũng cảm thấy không hay lắm.

Không bao lâu nữa tin tức đính hôn của hai người sẽ truyền khắp Bình Thành, nếu như lúc này Lương Hiện dẫn theo người phụ nữ khác, chẳng phải là công khai tát vào mặt cô sao?

Cậu ấm nhà quyền thế vừa mới đính hôn đêm trước đã cặp kè cùng người mẫu trẻ tham dự dạ tiệc gì đó…

Quên đi, do anh ta may mắn, gọi điện đúng lúc tâm trạng cô đang tốt.

Minh Tự nói rành rọt: “Được. Đúng lúc tôi rảnh rỗi.”

Lương Hiện nghe ra cô muốn tỏ vẻ miễn cưỡng, khẽ cười một tiếng, ngừng lại một lúc rồi nói: “Vậy đến lúc đó tôi sẽ tới đón em.”

HẾT CHƯƠNG 9


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện