Chương 56: Chiến thần (2)
Dưới sự phối hợp của Lý Hiến, Lâm Đạm nhanh chóng trói chặt đối phương vào cột giường.
“Ngươi cứ nằm ở đây đi, ta đi trước.” Cảm giác máu tươi ở trên đùi lại chảy ra một ít nữa, nàng tháo một đoạn rèm cửa xuống, một vòng lại một vòng quấn thật chặt. Nhìn thấy mồ hôi lạnh đầm đìa trên mặt nàng, dục hỏa trong người Lý Hiến đã hoàn toàn bị rung động thay thế.
Người đời đều nói người của Lâm gia không hề có bất cứ ai mềm xương*, nam nhân, nữ nhân đều xương sắt leng keng, lúc trước hắn còn cảm thấy dường như bọn họ đã quá phóng đại sự thật, nhưng hôm nay mới chân chính cảm nhận được rõ ràng - Những lời này quả thực không sai chút nào. Nếu đổi lại là hắn, hắn tuyệt đối không dám tàn nhẫn ra tay với chính mình như thế.
*Mền xương: Chỉ những người yếu đuối hèn nhát.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Ngươi cẩn thận một chút.’’ Nhìn theo bóng lưng mỏng manh của Lâm Đạm, hắn không nhịn được dặn dò một câu.
“Yên tâm đi, ta tuyệt đối sẽ không liên lụy đến ngươi, sau khi ra ngoài ta sẽ nhanh chóng gọi tôi tớ bên cạnh ngươi đến đây, để bọn họ đưa ngươi rời khỏi rơi này.
Nhưng Lý Hiến lại lắc đầu nói: “Không cần gọi người của ta đến, ta nằm như thế này là được rồi.’’ Hôm nay mặc kệ là ai âm mưu hãm hại hắn đều phải trả giá thật lớn. Một vị hoàng tử đương triều bị hạ thuốc trói vào phòng, để bảo vệ thể diện hoàng gia, phụ hoàng nhất định sẽ nghiêm khắc điều tra đến cùng, hơn nữa trong lòng còn cảm thấy áy náy có lỗi với hắn, từ đó sẽ nảy sinh sự nghi ngờ đối với mấy vị hoàng tử khác. Như thế hắn mới có thể thuận thế thuyết phục phụ hoàng để cho hắn rời khỏi kinh thành, đi đến biên cương rèn luyện.
Lâm Đạm lập tức ý thức được người này đang muốn sử dụng khổ nhục kế nên cũng không khăng khăng thêm nữa, nhanh chóng đẩy cửa đi ra ngoài. Cảm giác của nàng vô cùng nhạy bén, cho dù cách xa mấy chục trượng cũng có thể nhận ra được xung quanh có người hay không, cho nên trên đường trở về cực kỳ thuận buồm xuôi gió, không hề bị người ngoài bắt gặp. Để tránh rút dây động rừng, nàng không trực tiếp xuất hiện trong yến tiệc mà để cho nha hoàn của Tưởng phủ lén lút nói cho Lâm phu nhân biết quỳ thủy** của nàng đến, không tiện đi ra ngoài gặp mặt người khác, bảo Lâm phu nhân mang theo một bộ quần áo sạch sẽ đến phòng khách ở phía Đông gặp nàng.
**Qùy thủy: Kinh nguyệt.
Nha hoàn ước lượng số tiền thưởng hào phóng rồi lập tức vui vẻ chạy đi, khó khăn lắm mới tìm được Lâm phu nhân ngồi ở trong đám đông, lặng lẽ truyền đạt lời nhắn của Lâm Đạm cho nàng nghe. Đây là chuyện riêng tư xấu hổ của các cô nương gia, nha hoàn kia chắc chắn sẽ không bao giờ suy nghĩ sâu xa sang việc khác, càng không nhắc đến chuyện này với người ngoài.
Lâm phu nhân sợ nữ nhi ngượng ngùng không dám ra gặp người, liền tự mình mang quần áo sạch sẽ đến đó, nhưng nàng vừa mới bước vào cửa đã bị Lâm Đạm kéo vào trong phòng, tỉ mỉ kể lại chuyện mới xảy ra một lần nữa rồi nói: “Nương, con bị mấy nha hoàn dìu đến Lâm Thủy các, sau đó không hiểu tại sao lại bị choáng váng đến té xỉu, nương ngài phải giúp con thanh lý môn hộ.’’
Tất cả các nha hoàn đó đều là do nguyên chủ đích thân chọn ra, bình thường nhìn có vẻ khá tốt nhưng hôm nay xảy ra loại chuyện như thế này, Lâm Đạm cũng không dám dùng tiếp nữa, dứt khoát xử lý tất cả bọn họ. Lâm gia công trạng hiển hách, quyền thế ngút trời, ở trong triều rất được nhiều người mơ ước nể trọng. Mấy vị hoàng tử ngay cả nằm mơ cũng muốn kéo Lâm gia về phe cánh của nhà mình, thân là đích nữ của gia tộc này, dĩ nhiên Lâm Đạm sẽ không bao giờ dễ dàng để bọn họ gây rắc rối.
Mặc kệ bên cạnh mình có một chút biến động nhỏ gió thổi cỏ lay gì đó nàng cũng sẽ không cố tình giấu giếm mà kể hết tất cả mọi chuyện từ đầu đến cuối cho Lâm phu nhân nghe, để bà và các trưởng bối trong nhà xử lý. Đối với những thủ đoạn xấu xa đê hèn như thế này nàng cực kỳ khinh thường, càng không có kiên nhẫn đi ứng phó với nó.
Lâm phu nhân vén làn váy của nữ nhi lên, kiểm tra miệng vết thương đang chảy máu tươi đầm đìa đùi nàng, tức giận đến mức ngay cả hàm răng cũng trở nên run rẩy: “Được, được lắm, những toan tính yêu ma quỷ quái này thế mà lại dám đặt lên đầu Lâm gia chúng ta, ta nhất định sẽ không bỏ qua cho bọn họ!’’ Vừa dứt lời, hai người lại nghe thấy âm thanh ồn ào náo động vang lên bên ngoài, hóa ra là Trang vương đã được người khác tìm thấy, lúc này đang gấp gáp đưa người đến Thái y viện chữa trị.
Lâm phu nhân thuận thế nói với cáo từ, sau khi về đến nhà lập tức bắt tất cả bà tử và nha hoàn trong viện Lâm Đạm lại, từng người từng người tách ra thẩm vấn kỹ càng.
Lâm Đạm cũng không muốn quan tâm đến những chuyện này, sau khi trở về phòng cẩn thận ngẫm nghĩ lại những ký ức của nguyên chủ một lần nữa, phát hiện nàng ta lại thầm thương trộm nhớ vị hôn phu Đinh Mục Kiệt của thứ muội Lâm Uyển, còn vụng trộm cầm rất nhiều đồ vật riêng tư của hắn, thường xuyên lấy ra nhìn một cái, sờ sờ một cái, vô cùng quý trọng. Những đồ vật linh tinh vụn vặt ấy được cất giữ thành một đống lớn, có thư từ, tranh vẽ, ngọc bội, hà bao… Hơn nữa mỗi một cái đều được đánh dấu ấn ký riêng tư của Đinh Mục Kiệt, nếu để cho người ngoài nhìn thấy thực sự sẽ mang đến một rắc rối rất lớn.
Lâm Đạm nhanh chóng quyết định, những đồ vật có thể đốt lập tức đốt cháy thiêu hủy, những cái không thể đốt đều bị nghiền nát thành bột mịn, rắc vào bồn hoa nơi hậu viện. Vừa làm xong tất cả những chuyện này, bên phía tiền viện đã có người đi đến nói rằng lão tướng quân cho mời nàng qua đó.
Lâm Đạm vừa bước vào đại sảnh thì phát hiện nha hoàn lúc trước nguyên chủ coi trọng nhất đang chật vật không thể chịu nổi nằm trên đất, vẻ mặt vô cùng hoảng hốt sợ hãi. Thấy nàng đến, nha hoàn vội vàng lết đến ôm lấy hai chân nàng, khóc lóc nói: “Tiểu thư, ngài nhất định phải cứu nô tỳ!’’
Lâm Đạm thấy sắc mặt cực kỳ khó coi của Lâm lão tướng quân liền một cước đá văng nha hoàn kia ra, thẳng thừng nói: “Nàng vừa nói gì vậy ạ?’’
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lâm phụ nhìn lão gia tử một cái, sau đó lại nhìn đến vẻ mặt tràn đầy vô tội của nữ nhi mình, trả lời: “Nàng nói chính con muốn đi đến Lâm Thủy các đó, người cũng do con sai đi, mục đích chính là muốn lén lút gặp gỡ riêng tư với Đinh Mục Kiệt. Con và hắn sớm đã có tư tình với nhau, nhưng không hiểu tại sao người trong căn phòng kia lại biến thành Trang vương.”
Trong ký ức của nguyên chủ không hề có sự kiện gặp gỡ riêng tư với Đinh Mục Kiệt này, có thể thấy được nha hoàn kia đang nói dối. Lâm Đạm cân nhắc một chút rồi chậm rãi nói: “Cái người tên Đinh Mục Kiệt này ta còn chưa từng gặp một lần, nói gì đến chuyện tư tình? Nếu ta chủ động hẹn hắn, vậy thì tại sao lại ù ù cạc cạc ngất xỉu đi? Tại sao lại bị hạ thuốc? Đây là chuyện lén lút gặp gỡ bình thường giữa nam và nữ sao?’’
Lâm phụ thấy nàng thẳng thắn nói toạc ra tất cả mọi chuyện, vẻ mặt bình thản vô tư, trong lòng không khỏi âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Nữ nhi hắn hắn hiểu rõ nhất, nàng là người dám làm dám chịu, tuyệt đối không bao giờ có chuyện vòng vo che giấu.
Sắc mặt Lâm lão tướng quân cũng trở nên ôn hòa hơn không ít, mở miệng nói: “Ta tin