Fan cuồng này thường xuyên đi cùng Chu Thanh Thanh, tài khoản mạng xã hội có hơn ba mươi vạn người theo dõi.
Ngay sau khi video vừa được đăng tải, những người hâm mộ này đều bùng nổ, họ đều thuyết phục fan cuồng xoá đi, tiếp đó là hàng loạt account marketing nghe tin lập tức hành động, bắt đầu chuyển phát video quy mô lớn.Rất nhanh sau đó, từ khoá Chu Thanh Thanh mới là người cướp bạn trai trước chiếm trọn hot search.Chu Thanh Thanh nhìn thông tin trên hot search, phát điên gọi người quản lý đi liên hệ với fan cuồng, mà cô gái fan cuồng kia hiển nhiên cũng không nghĩ đến việc lại lớn đến vậy, hoảng sợ nhanh chóng xoá nội dung đăng tải.Đáng tiếc là đoạn video kia đã bị phát tán khắp nơi trên mạng, còn do người hâm mộ có uy tín của Chu Thanh Thanh truyền ra, mức độ tin cậy 100%, dư luận lại một lần nữa quay cuồng.Lục Thành biết đến hot search lúc cuộc họp vừa kết thúc, vừa nghe trợ lý nói có chuyện không ổn liền bật hot search lên, nghe xong đoạn đối thoại giữa Chu Thanh Thanh và Tô Nguyệt, đầu óc hắn trở nên trống rỗng.Lúc trước cứ ngỡ những lần gặp Chu Thanh Thanh chỉ là tình cờ…Hoá ra là do cô ta tính toán trước?Sự thật này đột nhiên ập đến, đảo loạn toàn bộ quá khứ của Lục Thành.
Trong đầu hắn lặp đi lặp lại khung cảnh lúc trước khi cùng Chu Than Thanh gặp mặt, rất nhiều rung động thuộc về riêng hai người họ đột nhiên dần trở nên giả dối.Có phải cô ta cố ý đối đầu với hắn khi ai cũng đều nghe theo? Cuối mùa thu ngày ấy, cô ta tình cờ mặc một chiếc váy bình thường không hay mặc, sau đó cùng bị nhốt trong lớp học với hắn, cũng là cố ý? Cô ta nói muốn ở cùng hắn không phải vì gia cảnh của hắn, là cố ý?Hắn biết, hắn không nên phủ nhận mọi thứ bằng chiếc video không rõ thật giả này.
Nhưng hắn không kiểm soát được suy nghĩ, tự hỏi về toàn bộ hành động của Chu Thanh Thanh năm mười bảy tuổi.Càng nghĩ tâm càng lạnh, càng nghĩ càng phẫn nộ.Lúc Chu Thanh Thanh vọt vào văn phòng đã thấy vẻ mặt hắn lạnh nhạt phát đi phát lại video.Cô ta không tự chủ được run rẩy, đôi mắt đỏ hoe đi đến gần hắn, nhỏ giọng gọi: “A Thành.” Lục Thành vẫn vô cảm nhìn video mà ngây người, không hề để ý đến cô ta.“…A Thành, hãy nghe em giải thích.
Những lời này đều là do cô ta dụ em nói, ngoài ra, ngoài ra video này có thể đã bị cắt ghép ác ý.
Anh không thấy có một vài đoạn giống như bị ngắt quãng sao…Đều là do Tô Nguyệt, Tô Nguyệt cố ý bảo em nói như vậy, cô ta muốn ly gián tình cảm hai ta.” Chu Thanh Thanh hoảng hốt giải thích.Lục Thành thờ ơ ngẩng đầu: “Có phải bị cắt ghép ác ý hay không trong lòng em tự biết.”“Em, em thật sự không có…” Chu Thanh Thanh hai mắt đỏ hoe, “Em chưa từng cố ý, chuyện giữa hai ta đều là thật, trong lòng anh cũng rõ mà? Anh hẳn nên biết em, em không phải loại người này…”“Anh chỉ biết những thói quen của em trước khi chúng ta ở bên nhau, sau đó vẫn chưa từng xuất hiện lại,” Lục Thành nhìn chằm chằm cô ta, “Nếu thực sự mọi việc thuận theo tự nhiên, tại sao tính cách của em lại thay đổi?”“Bởi vì em thích anh! Em thích anh, nên đương nhiên phải dịu dàng hơn với anh.” Nước mắt Chu Thanh Thanh bắt đầu rơi xuống.Lục Thành cười khẩy không lên tiếng.“Anh có ý gì? Anh không tin em phải không? Anh tình nguyện tin tưởng con đàn bà lúc trước hại chúng ta chia xa, cũng không chịu tin em, đúng không?” Chu Thanh Thanh chất vấn.Mặt Lục Thành không chút cảm xúc: “Anh không tin cô ta.”Đôi mắt Chu Thanh Thanh hơi sáng lên, đang tính nói gì đó thì nghe được hắn nhàn nhạt nói: “Nhưng anh cũng không tin em.”Chu Thanh Thanh choáng váng trong giây lát.“Anh muốn yên tĩnh một lát, em có thể ra ngoài trước không?” Lục Thành nhìn cô ta.Chu Thanh Thanh mở miệng, thật lâu sau mới đỏ mắt xoay người rời đi.Sau khi cô ta đi, Lục Thành tự nhốt mình trong phòng làm việc, mãi cho đến khi trời tối hẳn, hắn mới mệt mỏi gọi cho Tô Nguyệt.Khi Quý Vũ nhận được điện thoại, cô suy nghĩ ba giây rồi cúp máy, tiếp tục chơi cờ tào cáo với hệ thống.“Cô thua rồi.” Hệ thống đặt một quân đen trên bàn cờ, còn lại bốn quân đều kết thành một đường thẳng.“…Anh gian lận, nhàm chán.” Quý Vũ bất mãn làm rối bàn cờ.Khoé môi hệ thống cong lên, chậm rãi sắp xếp lại quân cờ trắng đen: “Tôi không gian lận, không có hành vi chơi xấu.”“Vậy ý anh là trình độ của tôi thấp?” Quý Vũ nhướng mày.Hệ thống đang định gật đầu, nhưng đối diện với ánh mắt của cô, lời đến miệng lại sửa thành: “Không, là do trong đầu tôi chứa hàng vạn sách lược chơi cờ, sau khi cô đi một quân cờ, tôi sẽ chanh chóng tính toán nước đi tiếp theo, vì vậy nên mới thắng, trình độ của Quý tiểu thư đã cao hơn người ta 90% rồi.”“10% còn lại thì sao?” Quý Vũ hỏi.Hệ thống sốt sắng nhìn cô: “Dĩ nhiên là tốt hơn so với cô.”Dứt lời, chưa đợi Quý Vũ nói, anh đã chủ động bổ sung: “Nhưng mà ở khía cạnh khác thì họ vẫn không bằng Quý tiểu thư, cho nên Quý tiểu thư vẫn lợi hại nhất.”Quý Vũ bật cười vui vẻ: “Sau khi trí lực giảm sút, anh có vẻ nói nhiều hơn.”Hệ thống: “Trí lực của tôi bẩm sinh đều là giả tưởng, nên không hề có chuyện sụt giảm.”Quý Vũ gật đầu lấy lệ: “Được rồi được rồi, anh nói gì cũng đúng, muộn rồi, tôi đi ngủ anh sạc điện, vậy nhé.”Nói xong, cô ngã xuống giường, xoay người nhắm mắt.Hệ thống cũng không vội vào lại trong đầu cô mà đứng cạnh giường nghiêm túc nhìn cô chăm chú.Đây là việc anh thường xuyên làm mấy buổi tối hôm nay, chuyện này không thể dùng số liệu để giải thích được, chỉ là anh không thể kiểm soát bản thân ngắm nhìn cô.Đêm qua khi cô đang ngủ, anh kết nối với hệ thống chủ để quét virus, sau khi kiểm tra một lúc, hệ thống chủ xác nhận anh không hề nhiễm virus.Nói cách khác, những hành động khác lạ gần đây của anh không phải do virus gây ra mà là việc bản thân anh muốn làm.Điều này thật kỳ lạ, là một hệ thống không có nhân cách chính thức, cớ sao lại sinh ra dụ/c vọng như loài người?Hệ thống chuyên chú nhìn mặt Quý Vũ, tầm mắt bất giác chuyển đến môi cô, anh nhớ đến hình ảnh lần đó cô đột ngột muốn hôn mình, nhịp tim đột nhiên đập nhanh hơn.Nhịp tim của hệ thống cũng sẽ đập nhanh hơn à? Một vấn đề mới phát sinh.Trong khi anh càng nghĩ càng không ra, Quý Vũ đột nhiên mở to mắt, tim anh đánh thịch một cái, như muốn nhảy khỏi lồng ng/ực.“Bùi Quyện Tư, sao anh còn chưa đi ngủ?” Quý Vũ oán giận, lăn người nhường ra một chỗ cho anh, sau đó lại chìm vào giấc ngủ.Hệ thống bỗng thấy không vui.Khuôn mặt của anh được tạo hình cẩn thận, 99% phù hợp với thẩm mỹ của nhân loại, bạn trai của cô ấy không có khả năng có ngoại hình giống hệt anh.
Anh cũng không hiểu tại sao cô cứ liên tục nhận lầm như thế.Chỉ tiếc cô từ chối uỷ quyền trí nhớ nên anh không có cách nào biết được vẻ ngoài của Bùi Quyện Tư.
Nếu không anh sẽ giúp cô phân tích sự khác thường trong mối quan hệ giữa bọn họ.Hệ thống đen mặt, tiến vào đầu cô sạc điện.Sáng hôm sau tỉnh dậy đầu Quý Vũ thấy hơi đau, ngồi một lúc mới gọi hệ thống trở lại hỏi: “Anh làm gì trong đầu tôi tối qua vậy?”“…Có ý gì?” Hệ thống hơi giật mình.Quý Vũ nheo mắt: “Đừng có giả ngốc, tôi vẫn luôn nghe thấy anh nói chuyện.”Chẳng lẽ chửi thầm buột ra tiếng? Hệ thống không dám chắc chắn: “Cô nghe được gì?”“Tôi buồn ngủ muốn chết, sao nhớ được anh nói gì,” Quý Vũ lạnh lùng khịt mũi, “Khai mau, anh nói xấu tôi phải không?”Hệ thống mấp máy môi: “Không.”“Chắc không?” Quý Vũ không quá tin tưởng.“Chắc chắn, hệ thống sẽ không nói dối người làm nhiệm vụ.” Anh chỉ nói xấu Bùi Quyện