Chỉ sợ trong mắt bà cô họ Lục này, Tô Nguyệt vẫn luôn là kẻ bất tài vô dụng.“Tuy rằng tôi đoán được Lục Thành sẽ nhờ mẹ mình ra trận, nhưng tôi vẫn thấy rất kì diệu.
Mấy tên đàn ông này suy nghĩ gì trong đầu vậy? Biết rõ mẹ và em gái mình đối xử tệ với Tô Nguyệt, thế mà khi có chuyện vẫn tìm hai người họ làm thuyết khách, không sợ bọn họ càng nói càng làm hỏng chuyện à?” Quý Vũ buồn bực ngồi trong phòng ăn, càu nhàu với hệ thống đứng bên cạnh.Hệ thống suy nghĩ: “Không phải người đàn ông nào cũng nghĩ như vậy, nhưng phàm là những nhân vật trung tâm trong gia đình thường hay có loại ảo tưởng này.
Chỉ cần không ầm ĩ đến mức đổ vỡ thì dù làm ra chuyện gì đều được xem như sống chung hoà bình.
Tựa như một người nuôi nhiều con mèo cùng lúc, giữa mấy con mèo đó có đánh nhau kịch liệt đến đâu, chỉ cần không bị thương thì chủ nhân của chúng sẽ xem như đó là cách biểu đạt tình yêu.”“Càng nghe càng cảm thấy kì diệu.” Quý Vũ thở dài thườn thượt.Hệ thống đồng ý gật đầu, nhìn đồng hồ treo tường rồi nhắc nhở: “Bà Lục đến trễ mười phút.”“Ừ, như trong dự kiến.” Nếu không đến muộn vài phút thì làm sao cô có thể nhận ra thân phận trưởng bối được.Quả đúng là bà ta, chuyện tới bước này vẫn không rõ vị trí của mình ở đâu.Quý Vũ vươn vai, người phục vụ gõ cửa tiến vào, dọn đồ ngọt và cà phê trên bàn rời đi.Hệ thống mắt nhìn vào đồ ngọt: “Không có camera.”Quý Vũ bật cười: “Toàn là điểm tâm nhỏ cỡ bàn tay, làm sao có thể nhét camera vào được.”Hệ thống bị cô trêu có chút đỏ mặt, im lặng chuyển đề tài: “Đồ ngọt ăn có ngon không?”“Ngon, chua chua ngọt ngọt, là hương vị anh thích đó.” Quý Vũ thuận miệng nói.Hệ thống: “Tôi không nếm được hương vị, sao cô biết tôi thích?”Quý Vũ cụp mắt: “Tôi đoán.”Hệ thống mím môi, lúc cô ăn được một nửa mới đột nhiên nói: “Quan hệ của chúng ta vốn là quan hệ hợp tác.
Tôi hy vọng Quý tiểu thư không biến tôi thành thế thân của người khác.”“Thế thân của ai?” Quý Vũ mê man ngẩng đầu, vừa hỏi xong thì cửa mở ra, bà Lục dẫn theo Lục Kiều bước vào.“Mẹ.” Quý Vũ chuyển sang dáng vẻ dịu dàng trong một giây, đứng dậy chào bà Lục.Bà Lục cười, ánh mắt rời trên món tráng miệng cô mới ăn được một nửa, giọng nói của Lục Kiều lập tức vang lên: “Sao chị dâu lại ăn một mình thế? Bình thường nhà họ Tô mấy người không nấu cơm à?”“Chị chờ hơi chán nên ăn ít điểm tâm ngọt thôi, mẹ không trách con chứ?” Quý Vũ hào phóng hỏi.Cô đã nói vậy, tất nhiên bà Lục phải trả lời rằng không bận tâm, nhưng vừa nói xong, Quý Vũ lập tức ngồi xuống tiếp tục ăn.Bà Lục thấy vậy biểu tình nhanh chóng cứng lại, nhưng vẫn ngồi xuống bắt đầu nói chuyện: “Nguyệt Nguyệt, chuyện của con với A Thành gần đây mẹ có nghe qua, lần này A Thành sai, mẹ đã mắng nó rồi, nó cũng đồng ý cắt đứt với Chu Thanh Thanh, xem như con nể mặt mẹ mà về nhà đi.”Quý Vũ buông chiếc thìa nhỏ: “Mẹ, con và Lục Thành thật sự không thể quay lại nữa.”“Sao lại không thể?” Bà Lục nóng nảy, “Nó phạm một sai lầm mà toàn bộ đàn ông trên thế giới này đều mắc phải, nhưng nó biết sửa sai, con cũng đừng quá để ý mấy chuyện vặt vãnh.”“Đúng đó chị dâu, nếu chị ly hôn, về sau cũng đừng nghĩ tới việc tìm anh trai tôi, dù sao người đã từng ly hôn….” Lời cuối Lục Kiều không nói thành tiếng, nhưng cũng đủ để biết được nó không hề dễ nghe.Quý Vũ cười: “Sau khi