Hạ Vũ ngồi ở góc dành cho các tân thủ chuẩn bị lên sàn. Nói ra này cuộc tranh đấu đúng là qui mô thật lớn,riêng cái vụ sơ khảo đảo đảo quanh quanh cũng đã tốn mất hai ngày rồi,cũng may nàng lên sàn đúng là lần thứ hai,nếu có may mắn vượt qua chẳng phải có hai ngày hồi dưỡng sao
_" Mễ Ty,muội nghĩ đối thủ của tỷ lần này sẽ như thế nào ?" Hạ Vũ truyền ầm cho Mễ Ty,con mắt thì đảo quanh,hứng thú khi chứng kiến loạt người còn lại bốc thăm,chuẩn bị này nọ,người vui,kẻ buồn thật muôn màu muôn vẻ.
_" Là Dương Quảng đó hả,có cần muội dò hỏi dùm không ạ ?" Mễ Ty trước ngực rung rung,nó là thấy thật tốt khi không có Lịch Thừa Bằng ở bên chằm chằm nhìn.
Hạ Vũ nghe Mễ Ty truyền âm tới,chỉ lắc đầu,cười đầy thâm ý
_" Không cần,mọi chuyện cái gì tới cũng sẽ tới thôi. Hơn nữa,chẳng phải chúng ta có chiến thuật cả rồi sao,ai đi nữa cũng không có quá nhiều quan trọng"
Hạ Vũ quét mắt,chạm tới đúng phía xa xa hai bóng người tiến lại. Nam thì cao lớn,mạnh mẽ,toàn thân xuyên bộ chiến bào đỏ lửa,nữ thì dịu dàng,thướt tha khi xuyên bộ màu trắng,đúng vậy,đó chính là Nguyễn Chiến Duy cùng Lan Băng Băng. Hai người vừa xuất hiện đã cuốn lấy sự chú ý của mọi người,nam thần với nữ thần hội tụ,không kéo nhân ngó tới mới là lạ đâu. Bất chợt Hạ Vũ nhớ ra ở chính nơi này,lúc này bản thân cùng Lan Băng Băng cũng không có chuyện,mà là với người đứng bên cạnh kia. Tác giả đại nhân có viết rằng Hạ Vũ bị vẻ bên ngoài cùng khí chất của Nguyễn Chiến Duy làm mê hoặc ngay từ cái nhìn đầu tiên,sau đó không dành được tình cảm mà trở thành nguyên nhân đấu đá cùng nữ chính. Hạ Vũ tấm tắc khen tác giả rất tốt,bản thân còn không biết làm sao để làm "một con trư " đúng nghĩa đâu. Vì vậy,chống cằm nhìn nhìn đánh giá Nguyễn Chiến Duy
_" Mễ Ty,nói thật với muội nhé,tuy kia Chiến Duy túi da thật tốt..."
_" Ầy,tỷ đây là ý gì ?" Mễ Ty hắng giọng hỏi
_" Ta chỉ nói cho công bằng thôi. Với lại đấy tương lai là ta dùng làm bạn diễn,vẫn không nên khắt khe quá. Ha ha..."
Hạ Vũ thần thức thì cười đùa cùng Mễ Ty,nhưng bên ngoài mặt lại lạnh tanh,mắt dõi theo đôi nam nữ
_" Thôi thôi,ta cũng nên ra sân rồi..." nói rồi,Hạ Vũ phủi phủi bụi,đứng dậy,chân dấn bước về phía Lan Băng Băng. Thấy vậy Mễ Ty kinh dị nhảy dựng
_" Tỷ đang tính làm cái gì...?"
_" Thì là cái đó đó..."
Xong đâu đó,Hạ Vũ bày ra nụ cười có thể nói là tốt nhất,ngọt ngào nhất có thể,đứng bên cạnh Nguyễn Chiến Duy,lại dùng giọng nói ngả ngớn,điệu đà ra dùng. Tóm lại thấy thế nào cũng là một tổ hợp kinh dị tới dọa người
_Duy ca,ca đã tới a,ca có biết là biết người ta nhớ nhiều lắm không ?" lại như thêm sức thuyết phục,Hạ Vũ còn nắm lấy cả tay hắn đung đưa,bất quá cảm giác trong lòng nàng cũng không ngừng rùng mình
Nguyễn Chiến Duy thấy Hạ Vũ như thế,mày nhăn chặt lại,vội vàng hất tay nàng ra,đồng thời len lén nhìn về phía Lan Băng Băng.
_" Ngươi đang...."
Không để cho Nguyễn Chiến Duy nói xong,Hạ Vũ đã cướp luôn lời
_" Người ta là Hạ Vũ,đồ nhi của Lịch đại trưởng lão mà,chuyện đang làm chính là đang bày tỏ tình cảm nha..."
Nghe những lời Hạ Vũ nói,Nguyễn Chiến Duy mặt mày tối sầm lại. Đang tính nói cái gì thì phía sau một tiếng cười thanh thúy,giọng nói trong vắt tựa nước suối reo
_" Ngươi mà cũng dám đứng trước Duy ca mà nói lung tung này nọ sao ?"
Hạ Vũ ghé mắt nhìn qua,kinh ngạc khi đó là Lung muội tử hôm qua mới bị trúng chưởng phong của Hoàng Vi Việt,tốc độ hồi phục thật sự quá nhanh đi. Hạ Vũ đang tính mở miệng thì lại bị nữ thần Băng Băng cướp mất
_" Lung nhi,không được vô lí,Vũ Vũ