_" Đúng vậy, Vân ca không chỉ bảo nàng đánh nhanh thắng nhanh,mà còn nói với nàng nhất đại sự kiện. Xem ra áp dụng ở đây là thật đúng đi"
Hạ Vũ khởi động linh khí dẫn bốn bức tường lửa kéo sát lại với nhau sao cho thực sự kiên cố nhằm chống đỡ nhất kích kia của Dương Quảng,Thanh Linh Kiếm không còn sử dụng một chút nhỏ linh khí nữa mà được dẫn ra bởi ba phần linh lực. Hạ Vũ có thể hiểu thuộc tính tương khắc cũng còn một phần bởi liều lượng, hỏa sẽ khắc chế được băng,nhưng ngươi thử cho một bó đuốc vào cả hầm băng xem xem,cũng không biết băng đã kịp tan chút nào chưa. Vì vậy,Hạ Vũ quyết định thay vì cố thủ,hãy đem toàn lực ra chiến đấu. Hơn nữa Thanh Linh Kiếm chiếm thượng phong thu hút toàn bộ ánh nhìn của mọi người còn bởi dụng ý khác,nàng là muốn có thời gian để sử dụng "Vọng Kì chân". Đúng vậy, Lăng Vân không chỉ nói cho nàng cách đánh,mà còn chỉ ra nguyên nhân của mấy cái chiêu thức màu mè mở màn. Ấy chẳng là muốn dò hỏi tu vi cùng điểm mạnh yếu của đối phương sao,nói như vậy từ đầu đến giờ Hạ Vũ cũng chưa xử xuất ra chiêu nào đáng kể cả, xem ra cũng chưa hề để lộ ra tu vi của bản thân. Nhưng cũng vì vậy,nàng cũng không biết được điểm mạnh yếu của kẻ địch. Vậy thì thay vì cứ chạy theo lối nhỏ mơ hồ đánh nhanh thắng nhanh trong khi không biết bắt đầu từ đâu,Hạ Vũ muốn chậm lại một chút,sử dụng chiêu thức bản thân lĩnh ngỗ được trong bảo tháp để soi xét xem,rút cuộc Dương Quảng yếu điểm là ở đâu.
Hạ Vũ ẩn núp dưới ánh sáng mờ mờ của Thanh Linh Kiếm,đem thần thức cô rút lại,đẩy truyền linh khí lên mắt,mở ra thần lực khiến đôi mắt phút chốc ánh ánh màu đỏ. Nàng biết tu vi quá thấp,việc đồng thời sử dụng nhiều pháp quyết cần đại lượng linh khí như vậy,nếu chậm trễ thì không xong rồi,cho nên ngay khi pháp quyết hình thành,khi đôi mắt trở nên đỏ rực như lửa có thể xem thấu hết thảy,Hạ Vũ vội vàng bắn liếc về phía Dương Quảng.
Thật không ngờ không nhìn thì thôi,nhìn rồi đúng là làm cho nàng sợ đến mất mật. Dương Quảng cả người linh khí không còn tán loạn mà tập trung cô cạn ở đan điền,điều này chỉ có thể xảy ra ở người bước vào trúc cơ. Tuy nhiên Hạ Vũ lại phát hiện không phải hoàn toàn như vậy,đó là linh khí của hắn chỉ dồn nén mà không có sự thanh đổi về chất,điều này tựa như nửa bước trúc cơ,chỉ cần có cơ hội sẽ thành công vượt lên. Nếu nói như thế xét về tu vi Dương Quảng là trên nàng một chút rồi. Ngoài ra, trên người hắn không hiểu sao còn dịch chuyển một dòng máu màu đen,nơi nó đi qua đều ăn mòn đi linh khí,trong đầu Hạ Vũ ngay lập tức hiện lên hai chữ :" trúng độc". Nhưng hắn trúng độc,ai hạ độc không phải là thứ nàng nên quan tâm lúc này,điều mà Hạ Vũ quan tâm đó là đấy là điểm yếu của hắn và nàng có thể tận dụng. Còn về việc chữa trị,có lẽ sau trận đấu này nên thỉnh cầu Lịch tiền bối ra tay,dù sao hắn cũng là một nhân tài,không nên bị lãng phí như thế.
Hạ Vũ thu được kết quả,vội vàng tán đi linh khí nơi mắt mình,dàn đều về phía tay,sau đó bộc phát ra thành hai quả cầu nhỏ. Nếu mọi người chú ý sẽ thấy quả cầu này có vài nét tương tự so với lần Lịch Thừa Bằng oanh động tiến đánh Hoàng Vi Việt,tuy nhiên uy lực nhỏ hơn rất nhiều thôi. Biết làm sao được,Hạ Vũ giờ đây mới có luyện khí kì thập cường cấp,cùng một lúc xử xuất phân chia linh khí ra ba nơi như vậy đã là quá sức rồi.
Nói thì thật lâu,nhưng sự việc cũng chỉ diễn ra trong chớp mắt thôi. Hạ Vũ làm tất cả việc này cũng không quá lâu,khi nàng đem hai viên cầu tinh luyện thành hình,bên kia Dương Quảng cũng đã đi vào công cuộc cuối cùng. Thấy vậy, Hạ Vũ mới thấy ích lợi của huyết mạch gia tộc mình cường như thế nào,thay vì niệm tâm pháp bật ra lời nói mà làm nó ngay trong tâm niệm, như thế