_" Bởi vì Vũ Vũ tu vi đã là luyện khí kì thập cấp cường,ngươi nghĩ trận này có cần đấu nữa không?"
Lăng Vân giọng nói rất bình bình,đạm đạm,nhưng nghe vào tai tất cả mọi người lại oanh động vô cùng. Thiên a,ai có thể nghĩ tới con người vừa xấu người,xấu cả tính tình kia lại có cái tu vi như thế. Tuy nhiên,đối với một số kẻ có chút tâm nhãn thì rất nhanh lấy lại bình tĩnh. Cũng đúng thôi,có xuất sắc như thế thì mới có thể được đại trưởng lão thu làm đồ đệ mà truyền dạy.
_" Cái gì,luyện khí thập cấp,ngươi không đùa ta đi..."
Vương Lệ Quân gằn dọng,cái tin này nghe đúng như lúc nàng nghe năm năm về trước. Khi bản thân tiến vào trúc cơ trung kì được người người ngưỡng vọng,thì bên kia trưởng môn nhân truyền ra tin thu vào Lan Băng Băng làm đồ nhi,tuy mới mười tuổi đã luyện khí kì bát cấp,thân lại mang thiên linh căn hệ lôi ngàn năm khó gặp. Hôm nay lại xuất hiện thêm một kẻ nữa,tuy so ra kém Lan Băng Băng nhiều lắm về cả nhan sắc lẫn tài năng,nhưng đối với Lệ Quân nàng lại khiến người ghé mắt nhiều lắm.
Bên dưới xao động,bên trên tháp cao mấy vị đầu não cũng xao động không kém. Nếu như toàn trường chỉ chăm chăm đến tu vi của Hạ Vũ,thì mấy lão hồ ly trên này lại tinh tế hơn nhiều
_" Đại trưởng lão xem ra con mắt không tệ,một lúc thu vào tay hai cái đệ tử,tuổi còn trẻ mà tu vi đã cao như thế. Kia tên tiểu tử là Lăng Vân ư,tu vi cũng đã trúc cơ trung kì..."
Mở đầu chính là Nhị trưởng lão Hoàng Vi Việt. Hắn nói trong lời, nghiến răng,ánh mắt nhìn Lịch Thừa Bằng đầy ghen tị. Chuyện hôm nay vốn chính là do hắn bày ra,không ngờ lại thất bại. Lần trước sắp xếp cử ra kia Dương Quảng vẫn không kéo rớt được tiểu nha đầu tên Hạ Vũ kia,đồng nghĩa với việc không làm sao làm sao được Lịch Thừa Bằng,nhưng những uất hận của bản thân thì không thể quên đi được. Chính vì thế,lần này ra sân là Vương Lệ Y,nhưng chân chính đối phó là Vương Lệ Quân. Vương Lệ Quân tu vi đã trúc cơ hậu kì,kia nha đầu có xuất chúng tới đâu cũng sẽ tất bại thôi. Thật không ngờ Lịch Thừa Bằng cũng không vừa,lén lút cử ra kia tên tiểu tử phía sau trợ uy. Hắn việc này cũng không có thông qua Thiên Kiếm Kì mà tự ý xử lý,bởi hắn biết trưởng môn dù có mâu thuẫn với Lịch Thừa Bằng đến đâu cũng không đem danh dự của bản thán,của môn phái ra đánh cuộc,cho nên lúc này đành ngậm bồ hòn làm ngọt.
Lịch Thừa Bằng vuốt vuốt râu,cười rung đùi đắc ý,ánh mắt liếc nhìn Hoàng Vi Việt một cái,sau đó nhìn lại phía lôi đài
_" Hiển nhiên,đồ nhi của ta lại có thể tầm thường được sao ?"
_" Môn phái ta sau này ắc sẽ xuất hiện thêm một lớp những anh hùng cao thủ rồi"
Thiên Kiếm Kì ngồi chính giữa,cười hết sức vui vẻ khích lệ,tuy nhiên,ánh mắt lại liếc về phía Nhị trưởng lão Hoàng Vi Việt đầy cảnh cáo,tựa như mấy cái việc ngu xuẩn này hãy đừng bao giờ làm ra nữa,hại người không được lại làm thương tổn thân mình.
_" Thế nào,còn muốn cùng ta chiến chiến không?"
Hạ Vũ cười cười nhìn Vương Lệ Y,đối với những người như thế này,bản thân nàng đúng là một chút mặt mũi cũng sẽ không cho.
_" Ta...ta..."
Vương Lệ Y nghe Hạ Vũ hỏi,mắt lại một lần nữa gợn sóng,ấp úng như sắp khóc,chọc người thương tiếc. Thấy thế,Hạ Vũ phủi phủi tay
_" Thôi vậy,cứ đấu cho nó đúng nhé,tỷ tỷ cũng đừng hối hận "
Hạ Vũ đưa