- Editor: Hàn
- Hàn cũng hông biết Tạp tràng là cái gì, ai biết thông não Hàn hộ cái ????????????
Cơ mà chắc là Diễn kịch đi :'v
-------------------------
Nhưng mà, sự thật cũng không giống như Mục Tiểu Phàm nghĩ.
Thứ mà ống kính muốn là môi hai người.
Mục Tiểu Phàm ban đầu còn rơi vào trong sương mù, chỉ chốc lát sau liền bị nữ thần ôm vào trong ngực, hôn lên.
Mọi người: "..."
"Tiếp tục tiếp tục." Đạo diễn kích động vung xuống tay, dùng khẩu hình nói với mọi người, người bị NG mười mấy lần, không nghĩ tới đổi người lại thành công như vậy, hắn làm sao có khả năng cắt ngang, hơn nữa cũng không nỡ lòng cắt ngang a~.
Hứa Hạ cùng Mục Tiểu Phàm hai người hôn như mê như say, trận hôn này ước chừng đến năm phút, không chỉ thể hiện được cảm giác bị mất, mà còn phải hôn đến thật mỹ.
Mục Tiểu Phàm đã bị nữ thần hôn đến đã quên mất đang quay truyền hình , cái gì mất mà lại tìm được, cái gì đẹp mà quên hết thảy, giờ khắc này trong mắt của cô chỉ có nữ thần, đưa ra hai tay vòng lên cổ nữ thần, hơi ngẩng đầu lên, đầu lưỡi cùng nữ thần triền miên , thậm chí thoải mái hừ hừ.
Hứa Hạ nhìn nữ nhân đã mềm nhũn trong lòng, không còn biết trời sao mây trăng gì nữa , đáy mắt xẹt qua một chút ý cười sủng nịnh, siết chặt vòng eo của cô, ở trên môi cô nhẹ nhàng cắn một hồi.
Mục Tiểu Phàm nhất thời bị đau tỉnh, trợn tròn hai mắt trừng nàng.
"Cut!" Đạo diễn kích động hô: "Qua."
Mục Tiểu Phàm: "..."
"Đang diễn đấy." Hứa Hạ buồn cười nhìn vẻ mặt mờ mịt của cô, thấp giọng nói: "Em cho là cái gì?" Còn hừ ra tiếng, muốn để mấy người này nghe đi.
"Em..." Mặt Mục Tiểu Phàm nổi lên rặn mây đỏ, sau đó kịp thời phản ứng lại trợn mắt nhìn nàng, "Đều do chị."
Hứa Hạ khó hiểu, "Chị làm sao... ?"
"Chị không nhắc nhở em." Mục Tiểu Phàm nhíu mày nói. Kì thực vừa rồi hôn quá thoải mái, khiến cô quên mất tiêu.
"Được, chị đáng trách." Hứa Hạ sờ đầu cô, rõ ràng là nhường nàng, cười khen ngợi: "Vừa rồi diễn không tệ."
Mục Tiểu Phàm đỏ mặt, mắt sáng lấp lánh nhìn nàng.
Nữ thần khen cô diễn tốt!
"Cảnh kế tiếp " đạo diễn đứng lên nói: "Tiểu Phàm, khổ cực một hồi, hãy dùng cảm giác mới đến vừa rồi."
"Được."
Cảnh tiếp theo là cảnh giường chiếu.
Nhìn tấm màn mỏng hồng nhạt, một chiếc giường lớn đủ cho mấy người nằm phía trên, Mục Tiểu Phàm giờ khắc này cảm thấy thẹn thùng .
Nhiều người như vậy nhìn cô cùng học tỷ lên giường, bảo cô phải làm tốt thế nào?
Hứa Hạ vừa quay đầu lại liền bắt gặp Mục Tiểu Phàm bộ dạng nhăn nhăn nhó nhó đứng ở đó, mặt đỏ bừng.
"Làm sao ?" Hứa Hạ đi tới hỏi.
"Học tỷ, " Mục Tiểu Phàm nhỏ giọng nói: "Thật sự muốn lên giường a?"
Hứa Hạ: "..."
"Giả." Hứa Hạ dùng ngón trỏ chọt chọt gáy cô nói: "Cả ngày lẫn đêm đều suy nghĩ gì vậy, lên giường thật, chuyện này cũng đừng có nghĩ tới."
"Nga ~ nga~." Mục Tiểu Phàm nhất thời hiểu gật đầu.
"Ai vào chỗ nấy." Đạo diễn ngồi ở trên ghế nói.
Mục Tiểu Phàm nằm ở trên giường, tay nắm chặt thành quyền căng thẳng nhìn nữ thần từng bước một áp sát, cô cảm thấy, cô làm bộ đội đặc chủng, gặp phần tử khủng bố cũng không quá căng thẳng như thế.
"Mạt nhi..." Hứa Hạ hạ thấp thân thể, thương tiếc hôn lên trán cô một cái, sau đó chậm rãi đi xuống, hôn lên môi cô.
Mục Tiểu Phàm căng thẳng đến mức môi không mở ra được , cả người run rẩy , bất kể nữ thần khiêu khích cô như thế nào, cô cũng không há miệng nổi
Nhìn phản ứng này của cô, Hứa Hạ trầm thấp nở nụ cười, khẽ vuốt mặt nữ nhân nói: "Mạt nhi đây là thẹn thùng ?"
Đoạn này là Hứa Hạ tự thêm lời thoại, đạo diễn vừa muốn hô ngừng, nhưng cuối cùng vẫn để cho mọi người tiếp tục, mặt đầy mong đợi nhìn hai người trên giường.
"Ngoan." Hứa Hạ ở bên tai Mục Tiểu Phàm dùng âm thanh sủng nịch ngọt đến chết người nói: "Giao cho ta." Sau đó dùng lưỡi liếm vành tai Mục Tiểu Phàm.
Mục Tiểu Phàm nhất thời quên đi hết thảy, hô hấp trở nên dồn dập.
Nơi đó là điểm mẫn cảm của cô.
Mà Hứa Hạ cũng tìm đúng điểm này.
"Không muốn..." Mục Tiểu Phàm hừ hừ nói.
Cái âm thanh yêu kiều kia, khiến những người nghe được ở đây máu mũi đều muốn chảy xuống .
Hứa Hạ hận không thể đem cô gái dưới thân giấu đi, không cho những người này nhòm ngó, ngay cả thanh âm cũng không cho nghe.
"Đừng phát ra âm thanh." Hứa Hạ thấp giọng, dùng âm thanh chỉ có hai người nghe được nói.
Mục Tiểu Phàm tuy rằng không biết tại sao nữ thần nói như vậy, nhưng vẫn ngoan ngoãn không phát ra một chút thanh âm.
Các nàng diễn ở bên này, bỗng dưng một người ngoài cửa xông vào, mọi người toàn bộ tinh thần đều tập trung nhìn hai người trên giường, tự nhiên không chú ý tới người này, người kia xông thẳng đến chỗ giường, "Thả cô ấy ra cho tôi!"
Mọi người: "..."
Hứa Hạ cùng Mục Tiểu Phàm dừng động tác lại, nhìn cô gái tự dưng ở đâu chui ra.
Cô gái kia thấy người trên giường không phải người mình muốn tìm, chân mày nhất thời nhíu lại.
"Lý Nhu?" Mục Tiểu Phàm nghi hoặc nhìn cô gái đột nhiên nhảy ra này.
Từ lần trước cô đến xin làm bảo tiêu gặp phải đối phương lần đầu, đến bây giờ cũng không gặp lại nữa, lúc trước trong đầu chợt lóe lên bóng người, khi đó cô cũng không có để ý, mà giờ khắc này, cô lại nghĩ tới.
Đời trước, cũng là vào lúc này, nơi《 manh động thiên hạ 》đang quay, cựu ảnh hậu Lý Nhu đột nhiên xông vào, không chỉ cảnh quay ngày đó, mà còn tung ra một lượng tin tức lớn
# Cựu ảnh hậu cùng diễn viên đang "hot" có phải có quan hệ không thể nói.
# Đào Hân nửa đêm cùng bạn gái thần bí vụng trộm ở khách sạn.
Bởi vì không ai biết cái bạn gái thần bí kia là ai, cho nên lúc đó một nửa số minh tinh trong giới giải trí đều nằm trong tầm ngắm, thậm chí còn làm hai người mới hot lên.
Nhưng bất kể mọi người tìm kiếm thế nào, cũng không tìm ra được thân phận thật của bạn gái thần bí kia.
Nhưng mà bởi vì ngày hôm nay lý nhu như thế nháo trò, khiến đang "hot" diễn viên thần bí bạn gái nổi lên mặt nước.
Mà cũng vì trận nháo này, diễn viên đang "hot"—— Đào Hân, quay xong 《 manh động thiên hạ 》 liền hoàn toàn bị công ty đóng băng, về phần tại sao bị đóng băng, vẫn là một câu đố.
Cho đến tận lúc Mục Tiểu Phàm trọng sinh mười năm trước, câu đố này cũng vẫn chưa được giải.
"Tôi... Tôi..." Lý Nhu trong nháy mắt có chút hoang mang, ánh mắt quét qua gian phòng, nhưng không thấy người mình muốn tìm, nhất thời thất vọng đi ra ngoài.
Có người muốn gọi nàng lại, lại bị đạo diễn ngăn lại , đối với mọi người khoát tay nói: "Đừng để ý, tiếp tục quay đoạn này, không thể lãng phí ."
"Vâng." Mọi người ai lại về chỗ nấy.
Lý Nhu đi ra khỏi phòng, thất vọng đi ra khỏi trường quay phim, nhưng mà còn chưa ra khỏi