BOSS Lục cảm thấy trái tim nhảy lên, giọng điệu này…không giống như rất vui vẻ. Không lẽ cô không thích hoa hồng đỏ?
Anh vội vàng giải thích: “Còn không phải gần đây thấy em quay phim vất vả, nên mới đặc biệt gửi chút đồ đến, cho em vui vẻ một chút!”
Cảnh Ngọc Ninh cười lạnh lùng: “Vậy sao anh không tự gói mình lại rồi gửi sang đây?”
Câu này vừa dứt thì có người nào đó vui vui: “Thật không? Được hả?”
Cảnh Ngọc Ninh cắn răng, cô im lặng đánh vào đầu mình, lời này của cô…đều trách cái miệng này, không cân nhắc gì cả.
Cô ho nhẹ một tiếng, không muốn kéo dài chủ đề này nên nói chuyện khác: “Được rồi, nhận được hoa rồi, đẹp lắm, em rất thích.”
Ừm, có lúc vẫn phải nhận tình cảm của người ta chứ.
Tuy là trừ mấy giây lúc đầu cô cũng thấy vui, sau đó lại cảm thấy đặt nhiều hoa như vậy ở đó, quả thật hơi chắn đường, vứt đi thì tiếc quá, tặng cho người khác thì lại không hay lắm.
Nhưng nhớ đến tâm ý của người đàn ông này và dòng chữ trên tấm thiệp, cô vẫn thấy không thể hất nước lạnh vào mặt người ta được, tránh làm người ta đau lòng.
Lục Trình Niên nghe cô nói vậy thì tâm trạng quả nhiên là tốt lên: “Em thích là được, sau này em thích gì thì cứ nói với tôi, tôi cho người đưa sang.”
Cảnh Ngọc Ninh vội vàng nói “Dừng lại, chỉ một lần này là đủ rồi, lần sau đừng tặng nữa.”
Cô quả thật không muốn phách lối, nhưng mà thân thế của Lục Trình Niên rất đặc biệt, vì để tránh mọi người chú ý, điều tra ra quan hệ của cô và Lục Trình Niên, nên vẫn là đơn giản một chút thì tốt hơn.
Lục Trình Niên nghe cô nói vậy thì nhất lời lại không vui: “Sao cứ cảm thấy hình như em rất ghét bỏ tôi?”
Cảnh Ngọc Ninh cười he he hai tiếng khô khan: “Em nào dám ghét bỏ anh, chỉ là như thế này thì khoa trương quá, làm người khác nghĩ rằng em đang so đo với ai đó.”
Lục Trình Niên nhếch môi: “So đo thì có làm sao? Người phụ nữ của tôi, tất nhiên là không thua kém những thứ mà người khác có được.”
Cảnh Ngọc Ninh: “…”
“Được rồi được rồi, tùy anh, không còn sớm nữa, em cúp máy đây.”
Lúc này Lục Trình Niên mới vội vàng tranh thủ nói hai câu rồi cúp máy.
Mấy ngày sau, mọi người đều thấy rằng phim trường cứ như một nơi để so đo.
Mỗi ngày thảo luận Cảnh Diệp Nhã nhận được gì, Cảnh Ngọc Ninh sẽ luôn nhận được một phần giống vậy nhưng càng xa xỉ hơn. Ví dụ như Mộ Ngạn Bân tặng Cảnh Diệp Nhã 999 bông hồng, Cảnh Ngọc Ninh sẽ nhận được 9999 bông. Nếu như Cảnh Diệp Nhã nhận được một chiếc nhẫn kim cương, Cảnh Ngọc Ninh sẽ nhận được một cái nhẫn kim cương siêu lớn lấp lánh, hơn nữa còn được gia công rất tinh tế. Cảnh Diệp Nhã nhận được đồ dự tiệc cao cấp thì nhất định sẽ có một nhà thiết kế thời trang quốc tế đến tận nơi vì Cảnh Ngọc Ninh đích thân thiết kế.
Mọi người đều không khỏi câm nín. Đây là chuyện gì đây? Cũng giàu quá rồi đấy!
Lúc trước không phải vẫn đồn rằng Cảnh Ngọc Ninh chen chân vào mối quan hệ của Cảnh Diệp Nhã và Mộ Ngạn Bân sao? Bây giờ lại là ai tặng cô nhiều quà như vậy? Đối phương mỗi lần tặng quà đều có thể leo lên đầu Mộ Ngạn Bân, hơn nữa còn chẳng mảy may sợ rằng sẽ đắc tội với anh ta. Điều này chứng minh thế lực của người kia chắc chắn là lớn mạnh hơn Mộ Ngạn Bân.
Không lẽ là người bạn trai mới của Cảnh Ngọc Ninh?
Mọi người nhất thời không khỏi thảo luận sôi nổi, đoán già đoán non gì cũng có.
Đối với chuyện này, Cảnh Ngọc Ninh cũng rất bất lực, tuy cô cảm thấy mỗi ngày đều bị người khác dùng ánh mắt soi mói nhìn mình rất không thoải mái, nhưng thấy Cảnh Diệp Nhã hết lần này đến lần khác đều kinh ngạc rồi căm phẫn thì dường như cũng đáng.
Đoàn làm phim bắt đầu bịa đặt tin đồn nhảm. Chủ yếu là mấy cái miệng thích bới móc đó, lúc trước thấy Cảnh Diệp Nhã và Mộ Ngạn Bân mặn nồng thì đều giúp cô ta sỉ nhục Cảnh Ngọc Ninh.
Nhưng bây giờ thấy Cảnh Ngọc Ninh được nâng niu như vậy, đặc biệt là vào hai hôm trước đối phương gửi đến một viên hồng ngọc lớn bản duy nhất của thế