Là do em dẫn chị vào thế giới này
"Em muốn ngẩn ngơ đến bao giờ?"
Dứt lời La Y ném gối tới chỗ tôi, cắt đứt quá trình đi tới đi lui trong phòng khách của tôi, tôi ôm gối nhìn chị ấy, rồi đi tới ngồi nửa quỳ trước mặt chị.
Tôi rất thích nửa quỳ và ngẩng đầu chiêm ngưỡng chị ấy, đơn giản là vì góc 45 độ là góc đẹp nhất, nhìn La Y ở góc đó là chuẩn cơm mẹ nấu nhất, hơn nữa với tư thế này rất dễ dụ chị ấy nắm cằm của tôi và hôn tôi.
"Thời điểm nào rồi còn suy nghĩ mấy thứ linh tinh vậy hả?"
Tôi ôm bắp chân của chị ấy và ngẩng đầu nhìn chị, đu chân chị ấy hỏi: "Phải làm sao bây giờ, làm sao bây giờ?"
Quả nhiên đúng như dự đoán, chị ấy nắm cằm tôi, cúi đầu nhìn tôi bằng vẻ mặt hết cách, "Lúc nãy chẳng phải bình tĩnh lắm sao?"
Tôi ừ ừm vài tiếng, duỗi chân ra ôm chân chị ấy, "Còn chị sao lại bình tĩnh như vậy, tại sao, tại sao và tại sao vậy."
"La Y La Y La Y La Y La Y..."
Chị ấy bị tôi làm phiền đến nỗi duỗi tay vỗ đầu tôi, nắm tay tôi lôi tôi lại ngồi lên ghế ở kế chị ấy, tôi sẵn tiện đưa mắt nhìn thoáng qua màn hình điện thoại của chị ấy, ôm cổ chị gặm một cái: "Tới giờ này rồi mà chị còn lướt Weibo được."
La Y cười đẩy tôi ra, đưa máy lại gần cho tôi xem rõ hơn.
Đó là trang bàn về kinh nghiệm của mấy người từng công khai với gia đình, từ những nhân viên cấp cao trong công ty, cho đến những học sinh trung học phổ thông, mọi người chia sẻ về kinh nghiệm và các loại phản ứng của người nhà.
Hoá ra không phải là đang nghịch điện thoại à, tôi le lưỡi với chị ấy, tỏ vẻ thật có lỗi.
Chăm chú đọc thêm vài trang, chăm chú đọc từng chữ, như thể muốn tìm bóng dáng của bản thân từ trong những câu chuyện của mấy người đó, sau khi xem vài trang rồi quay đầu lại, chợt thấy La Y đang nhìn tôi.
Tôi: "Sao vậy?"
La Y: "Hả?"
Tôi: "Hi hi hi, đừng nói là lúc em đang đọc bình luận, chị nhìn em chăm chú nhé?"
Úi chà, nếu là như vậy, thì quả là yêu thương đậm sâu rồi nha.
Không nằm ngoài dự kiến, La Y liếc mắt: "Nằm mơ đi, chẳng qua là thấy em quay đầu lại thôi."
Thế rồi chúng tôi bắt đầu thảo luận về tính khả thi của những câu chuyện trên Weibo, dù sao cũng là Internet, nơi không nhìn thấy không chạm được ấy có rất nhiều người là chuyên gia chém gió, hấp thụ những kinh nghiệm vô ích như vậy sẽ không tốt.
Xem từ trước ra sau, tôi không lấy được nhiều kinh nghiệm mấy từ trong đó, nhưng biết được rất nhiều chuyện, giống như mấy đứa từng lời thề son sắt rằng sẽ luyện khả năng nghe tiếng anh, bắt tay từ phim Mỹ, kết quả lại bị nội dung cốt truyện hấp dẫn, cuối cùng không có hiệu quả gì, qua câu chuyện đó ta có thể rút ra bài học rằng chuyện học tập phải đi sát con đường thực tế, chứ đừng có hòng lợi dụng một cách không chính đáng.
Những câu chuyện của mọi người rất đặc sắc, có vài chuyện còn muốn đập bàn khen ngợi.
Tôi hỏi La Y: "Chị có đọc mấy cái này chưa?"
La Y cười cười: "Em muốn học được gì từ những cái đó?"
Tôi sững sờ: "Chị cho em xem chẳng phải vì mục đích đó sao?"
La Y: "Chỉ để giải trí mà thôi."
Tôi:...!
Nhưng mà vụ giải trí này thì tôi chấp nhận, bởi vì xem nhiều rồi tâm trạng của tôi đã thả lỏng rất nhiều, chỉ cần không nghĩ lại những điều mẹ tôi nói, sẽ không còn hoảng hốt nữa.
Haizz, tại sao lại đi nghĩ nữa chứ.
Thực ra hồi đại học đã từng thảo luận với La Y về chuyện công khai, bởi lẽ việc này có dính dáng đến bản thân, cho nên sẽ để ý đến những loại chuyện thế này, một khi đã thấy có vụ việc tương tự, tôi đều muốn chia sẻ với La Y, ban đầu chị ấy có cùng phân tích với tôi, càng về sau thì không quá để trong lòng.
Chúng tôi đều nhất trí cho rằng những người khác không quan trọng, mà quan trọng nhất là người trong nhà.
Nghĩ như vậy mới thấy trước đó chị ấy tạo quan hệ tốt với cha mẹ tôi, dường như rất có lý.
Tôi vẫn muốn dẫn La Y về nhà, không phải loại mời khách tới chơi, mà là dùng thân phận bạn đời tương lai của tôi.
Tôi muốn cha mẹ tôi chấp nhận chị ấy, tuy rằng bây giờ cha mẹ tôi thích chị, nhưng khi với tư cách là bạn gái tôi, sự ưa thích này sẽ có chuyển biến.
Tôi hy vọng rằng chị ấy có thể vui vẻ và hoà thuận với gia đình tôi, dù cho quá trình này trông rất khó khăn.
Còn có những người hâm mộ chị ấy nữa, bây giờ chuyện đã truyền ra trên mạng, lỡ như ngày nào đó bị phát hiện người kia chính là tôi, mọi người nhất định sẽ rất thất vọng đấy, Tiết Linh Nhất là cái thá gì chứ, thà là với Trần Linh còn hơn.
Ha ha ha, suy nghĩ thế có vẻ đang sỉ nhục Trần Linh rồi.
"Nghĩ gì thế?"
Không biết từ lúc nào La Y