CHƯƠNG 12: ĐÁNH CẮP ÁNH MẶT TRỜI
Đối với Chúc Gia Âm mà nói, ký túc xá là nơi nghỉ ngơi, nơi học tập. Cô không muốn chút ít thời gian yên tĩnh này lại bị người nào đó quấy rầy.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Vì vậy, sau khi nghe Tần Thanh giới thiệu về tình hình xung quanh, Chúc Gia Lâm gần như đã có ý định chuyển ra ngoài ngay lập tức.
"Nhưng cậu có đủ tiền không? Thuê phòng ở khu này hơi đắt đó."
Tần Thanh hơi lo lắng sờ lan can bằng gỗ dưới tay, hối hận mình đã dẫn Chúc Gia Âm đến khu nhà ở cao cấp này.
Chúc Gia Âm ăn mặc khá đơn giản, mà trước kia cô từng nghe nói điều kiện kinh tế khó khăn của gia đình mà Chúc Gia Âm được đổi về . . . . . . . .
"Không sao. Tớ có tiền của tớ."
Chúc Gia Âm thần bí nháy mắt với cô.
Nếu đã lựa chọn ra ngoài ở, vậy nhất định phải chọn khu nhà gần nhất để tiết kiệm thời gian đến trường. Mà may mắn, chung cư ở quanh khu vực trường thực nghiệm Thanh Nhai xây san sát, nói thật cũng không có nhà rẻ trong thành phố để thuê.
Nhưng mà, tình hình hiện tại của Chúc Gia Âm không tệ như mọi người suy đoán.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mấy năm nay, tiền học bổng của cô tích góp lại cũng hơn mấy vạn. Hơn nữa, sau khi đứng thứ hai trong kì thi lên cấp ba, trên thị trấn cũng mừng như điên, nghĩ cô đã mang lại vinh quang cho địa phương nên tặng một phần tiền tưởng rất lớn.
Phần tiền này hiện tại Chúc Gia Âm cũng đang giữ.
Năm ngoái, Vương Tuyết Mai và Lưu Đào đã qua thành phố kế bên làm việc mà bà nội Lưu cũng đi với bọn họ để chăm sóc cho Lưu Miêu. Trước khi họ đi đã liên tục dặn dò cô không cần phải tiết kiệm, không được để cho bản thân phải chịu khổ.
Chúc Gia Âm tin số tiền này có thể đủ để cô chi tiêu.
Hai người lại đi vài bước, cuối cùng cũng gặp anh chàng chủ nhà đang cầm chùm chìa khóa. Anh chàng vừa nhìn thấy hai cô gái thì tươi cười, lập tức dẫn hai cô đi xem căn nhà ở tầng một.
"Xem thử căn một phòng ngủ này đi. Mặc dù diện tích nhỏ nhưng thiết bị đầy đủ, vừa có nhà vệ sinh vừa có bếp, giá thuê chỉ có 800 đồng một tháng . . . . . . . . "
Chúc Gia Âm lắc đầu, Tần Thanh tiếp tục tham quan rồi cũng lắc đầu.
Căn nhà ở tầng một tiện nghi thì thiện nghi thật nhưng ánh sáng u ám quá.
Ngồi ở đây, ban ngày phải mở cửa sổ, lỡ gặp ngày mưa liên miên thì làm sao?
"Không thích căn này?"
"Có căn nào tốt hơn không ạ?"
Anh chàng chủ nhà giật mình, vội vàng vỗ đầu.
Đúng rồi, nhìn dáng vẻ như là học sinh, trường học duy nhất ở khu này không phải là trường thực nghiệm Thanh Nhai sao?
Học sinh ở trường cấp ba đứng đầu này, làm gì có ai nghèo mà đi ra ngoài thuê nhà, chắc chắc là tiểu thư, thiếu gia không chịu nổi điều kiện vật chất kém của trường học.
Anh ta lập tức nở nụ cười tươi, nhiệt tình, lại dẫn Chúc Gia Âm lên xem căn nhà ở tầng cao nhất.
Đẩy cửa ra xem, hóa ra là một căn nhà hướng sông. Sông Nguyệt xa xa lấp lánh, đẹp không tả xiết.
"Wow, ở đây đẹp quá!"
Tần Thanh khẽ khen.
"Căn nhà này phù hợp với cô gái như các em ở đó. Có thể dẫn bạn đến chụp hình, mở tiệc . . . . . . ."
Anh chàng chủ nhà líu lưỡi nói, sau cùng bổ sung: "Nhưng giá thuê rất cao, 2000 một tháng."
Tần Thanh lập tức im lặng.
Căn này cũng hơi lớn!
So với căn ở tầng một, diện tích cũng không hơn bao nhiêu nhưng giá thuê lại cao gấp nhiều lần.
Cô định khuyên Chúc Gia Âm đi xem chỗ khác, không ngờ Chúc Gia Âm lại đi thẳng vào trong, kiểm tra đường điện và ống nước, cảm thấy rất hài lòng.
Tần Thanh bị Chúc Gia Âm làm cho hoang mang, mãi cho đến khi Chúc Gia Âm đặt tiền cọc xong, cô mới hồi phục tinh thần.
"Sao không đi xem thử chỗ khác . . . . . . . . . . có lẽ ở căn thứ ba sẽ ổn rồi, giá cả cũng rẻ hơn."
"Vậy là cậu không hiểu rồi."
Chúc Gia Âm thấy cô không hiểu, nên nghiêm túc chỉ tay giải thích.
"Hai chúng ta vốn không thông thạo giá cả thị trường, lại không có người lớn