Phương Hoa là người đầu tiên hoàn hồn lại, hắn vội vàng đi tới bên cạnh Nhiếp Binh: “Nhiếp Binh, anh không sao chứ?”
“Cút sang một bên!” Nhiếp Binh hung tợn đẩy Phương Hoa một cái, nhìn chú hề bằng ánh mắt đằng đằng sát khí: “Tao sống bằng này tuổi, chưa một kẻ nào dám động chạm đến tao!”
“Thằng oắt, mày được lắm! Không ngờ cũng có lúc tao nhìn nhầm, chỉ dựa vào tốc độ của nhát chém vừa rồi thì e rằng cũng đã đạt tới Hậu Thiên Chi Cảnh!”
Tuy rằng trong xã hội hiện nay, đối với đa số mọi người, võ học là thứ hư cấu chỉ xuất hiện trong tiểu thuyết võ hiệp.
Nhưng trên thực tế, mảnh đất rộng lớn này có lịch sử hào nhoáng suốt năm ngàn năm, bất kể lịch sử biến động như thế nào, võ đạo từng huy hoàng, cũng từng suy tàn, nhưng chưa bao giờ biến mất.
Cho dù thời đại ngày nay coi kỹ thuật khoa học là đỉnh cao, vũ khí nóng phát triển rộng khắp, võ học cũng dần dần biến mắt trước mặt mọi người, nhưng nó vẫn luôn được truyền lại cho tới ngày nay.
Đã là võ học thì tất nhiên là phải có sự phân chia