Làm một võ giả cảnh giới Tiên Thiên, giác quan của anh hết sức nhạy bén.
Bên cạnh Vân Tịnh Nhã vẫn có nguy hiểm rình rập, vậy nên mọi chuyện xảy ra xung quanh đều không thể suy đoán theo lẽ thường được.
“Ý anh là có người cố tình bày ra chuyện này?”, Vân Tịnh Nhã lập tức hiểu ra ngọn ngành.
“Ừm”, Hạng Tư Thành gật đầu.
“Mục tiêu mà đối phương lựa chọn là một nữ sinh cấp ba, hơn nữa còn khá đẹp, người như vậy rất dễ kích phát tính tò mò của mọi người”, Vân Tịnh Nhã tiếp tục suy đoán.
Lúc này, cô bé kia vẫn đang vùng vẫy trong nước, là khoảng thời gian sức sống trỗi dậy, miệng còn liên tục hô cứu mạng.
Có người ném phao cứu nạn trên bờ xuống, nhưng khoảng cách khá xa, không biết vì sao cô gái kia càng vùng vẫy thì càng cách xa bờ.
Đến hiện tại vẫn chưa có ai nhảy xuống cứu người là bởi vì trời tối, hơn nữa cứu người không phải chỉ biết bơi là đủ, mặc dù mọi người thương hại cô bé, nhưng không phải ai cũng bất chấp tất cả đi cứu người.
Nếu sơ sảy thì chính mình sẽ mất mạng theo, bọn họ cũng có gia đình con cái.
“Cô bé đó ngày càng xa bờ rồi, xem ra là có vấn đề thật”, Vân Tịnh Nhã nói.
Sau khi đoán ra chân tướng, cô không suốt ruột nữa, chưa biết chừng cô bé đó cũng là cao thủ như Hạng Tư Thành, đang chờ Hạng Tư Thành xuống đó rồi lấy mạng anh.
“Không đúng, cô bé ấy ngày càng cách xa bờ, có thể là bởi vì mạch nước ngầm, chắc là nữ sinh cấp ba thật, chỉ có điều bị lựa chọn làm mục tiêu, vậy nên mới bị đẩy xuống hồ.
Dù sao, cho dù kỹ thuật diễn tốt đến mấy thì cũng không thể chân thực bằng phản ứng bản năng của con người được”, Hạng Tư Thành nói.
Hiện tại, vẻ mặt của anh càng thêm ngưng trọng, bởi vì lâu như thế rồi mà anh không phát hiện ra kẻ nào khả nghi trên bờ, dường như tất cả mọi người đều rất bình thường.
Thậm chí anh còn hoài nghi suy đoán vừa rồi của mình là sai, cô gái đó bị rơi xuống nước thật.
Nhưng rồi anh lại loại bỏ suy nghĩ ấy, nếu nhằm vào Vân Tịnh Nhã thật thì tuyệt đối đã chuẩn bị vẹn toàn rồi, vả lại cũng tìm hiểu đôi chút về anh, sẽ không bị phát hiện ra dễ như thế.
“Ôi, vậy thì phải làm sao đây? Lẽ nào chúng ta cứ trơ mắt nhìn cô ấy chết như thế sao?”, Vân Tịnh Nhã lại sốt ruột.
Hạng Tư Thành cũng nhíu mày, cách này của đối phương thực sự có hiệu quả.
Đúng lúc này, ‘ùm’ một tiếng, có người nhảy xuống nước.
Từ dáng người thì có thể đoán được người nhảy xuống là nữ.
Thấy vậy, Hạng Tư Thành không định dùng mánh lới nào khác, nếu không có ai nhảy xuống cứu người thì anh vẫn có cách.
Rất nhanh, cô gái kia tới bên cạnh nữ sinh trung học, vì phòng ngừa nữ sinh vùng vẫy và kéo cả mình xuống, cô ta đã đánh ngất nữ sinh, sau đó đưa vào bờ.
Trên bờ vang lên tiếng hoan hô.
Lên trên bờ, cô gái kia ấn hết nước trong bụng nữ sinh cấp ba ra.
Người xung quanh bắt đầu khen ngợi, rất nhiều người nói rằng thời nay đàn