Thấy anh như vậy, Duẫn Nặc cảm thấy cực kỳ áy náy cùng tự trách.
Kiếp trước, cô sẽ không thèm quan tâm cũng như để ý đến cảm thụ của anh, một lần lại một lần làm anh tổn thương, thậm chí vì người đàn ông Tần Mạc kia, nhiều lần tặng cho anh những cái tát trời giáng.
Hiện tại, cô sẽ không, không bao giờ ... đánh anh, cũng sẽ không hung dữ với anh, xa cách với anh nữa.
Nếu anh đồng ý, cả đời này cô sẽ vĩnh viễn ở bên cạnh bầu bạn với anh.
Điện thoại trong túi đột nhiên đổ chuông, cô cầm lên nhìn, là Tần Mạc gọi tới.
Hiện tại đã là xế chiều của ngày hôm sau, lúc này anh ta còn gọi điện thoại cho cô để làm gì?
Cô đứng dậy đi vào phòng tắm, ấn nút nhận nghe.
"Duẫn Nặc, cô đang ở chỗ nào?"
Giọng của anh trước sau như vẫn lạnh nhạt như vậy, cho dù có ý thăm hỏi, cũng vẫn lạnh như băng, không hề chứa chút tình cảm nào.
Vén môi, cười một tiếng, Duẫn Nặc liền nói với người đang ở đầu dây bên kia: "Thế nào? Trăng mật một mình không dễ chơi?"
"Tôi hỏi cô đang ở đâu?". Anh hiển nhiên không có nhiều tính nhẫn nại cùng cô lôi lôi kéo kéo.
Nhưng Duẫn Nặc cũng không muốn giằng co làm gì, cười lạnh đáp: "Tôi ở đang ở đâu thì có liên quan gì với anh sao? Không phải anh có chết cũng muốn thoát khỏi tôi sao? Thế nào? Trong lúc bất chợt không có tôi lại thấy không quen?"
"Chúng ta là vợ chồng." Anh đột nhiên trầm giọng nói.
Không biết là vì cái gì mà trái tim bỗng truyền đến đau đớn không thôi.
Duẫn Nặc cũng không cười nổi nữa, hừ lạnh trả lời: "A, thiếu chút nữa tôi đã quên mất thân phận này rồi."
"Nói cho tôi biết cô ở chỗ, tôi sẽ đến đón cô."
". . . . . ." Cô cảm thấy anh không thể nào tốt bụng như vậy được, liền cười cự tuyệt: "Thôi, anh cứ đi chơi đi, chờ lúc nào chơi đã, thì gọi điện thoại cho tôi, khi đó, tôi sẽ cùng anh trở về nhà."
Sau khi về nhà, cô cũng nên chủ động nói đến chuyện ly hôn rồi.
Đúng vậy, cô muốn ly hôn với anh.
Mặc dù mơ hồ cảm giác mình vẫn còn thương anh, nhưng thực tế đã nói cho cô biết, cô không thể mãi như thế này được.
Nếu như chấp nhận thì cả đời này sẽ vạn kiếp bất phục.
Nếu như ông trời đã cho cô cơ hội sống lại, thì.