Over The Knee - Qua Đầu Gối

Chương 16


trước sau



Ba chưa bao giờ xin lỗi.

Sinh ra trong một gia đình cực kỳ truyền thống như vậy, ba cô như một "Thượng đế" bên trong thành lũy nhỏ.

Ông ấy quản lý, khống chế hết thảy mọi thứ.

Ông sẽ không thừa nhận sai lầm của mình, cũng sẽ không thừa nhận điểm yếu.

Tuy nhiên, khi Trần Tư Nhung lớn lên, cô cảm thấy ba mình không hề mạnh mẽ như vậy.

Thay vào đó, cô cảm thấy ông khá yếu đuối.

Ông làm việc ở bên ngoài vất vả bao nhiêu, bị khinh thường bao nhiêu, khi về nhà sẽ đem mọi tức giận dồn nén đó trút lên vợ và các con, ông hiểu lầm, hiểu sai ý của các con, và cuối cùng chỉ biết lấy một câu "Chẳng lẽ muốn tao phải xin lỗi hả?" là kết thúc mọi chuyện.

Tất cả những tủi nhục và bất bình cuối cùng như một chiếc gai nhọn đều bị nuốt ngược vào trong, nhưng thực tế nó không thể tiêu hóa.

Đây không phải là sự mạnh mẽ mà Trần Tư Nhung công nhận.

Sức mạnh thực sự là không ngần ngại bộc lộ điểm yếu của mình, là thản nhiên đối mặt với vết thương rỉ máu, là luôn nhìn thẳng vào gốc rễ của mọi vấn đề.
2

Mà không phải che giấu.

Cuộc đối thoại dừng lại ở hai tin nhắn của C khá lâu.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Những lúc như vậy. Trần Tư Nhung không thể nào không nghĩ đến Caesar.

Nhớ đến anh đã nói: "My bad, Grace." ( Lỗi của tôi, Grace)

Tên chữ cái đầu của anh cũng là C, nhưng chiều nay cô vừa mới xác định rằng Caesar không thể nói được tiếng Trung Quốc.

Vì vậy, Trần Tư Nhung không thể không suy đoán rốt cuộc chủ nhân là ai.

Anh nói anh đã gặp cô ngoài đời thực.

Trần Tư Nhung lọc ra những dữ liệu quan trọng: Một người đàn ông, sẽ nói tiếng Trung Quốc, có chữ cái C trong tên, tính cách trầm ổn.

Giọng nói thật ra không phải là cơ sở đáng tin cậy để tìm kiếm, vì âm thanh của con người khi truyền qua thiết bị điện tử sẽ có một số thay đổi.

Trần Tư Nhung nhanh chóng tìm kiếm trong đầu, đội xe pit crew (Nhân viên bảo trì) Lee của đội là người Trung Quốc, first name của anh ấy là Chengyu; một sinh viên đại học bán thời gian trong quán cà phê vào cuối tuần, có ký tự C trong cả họ và tên Chris Chou, first name cùng last name đều có C.

Trong số các nghiên cứu sinh cùng lứa với cô, cũng có nhiều người Trung Quốc. . . . .

Trần Tư Nhung biết tìm kiếm như thế này chẳng khác nào như mò kim đáy biển.

C: Em đã tìm được người phù hợp với suy đoán của mình chưa?

Vào lúc này, tin nhắn của C nhắn đến.

Grace: Chưa ạ.

C: Grace, nếu tôi nhớ không lầm, hiểu lầm giữa chúng ta đã được giải quyết.

Grace: Đúng vậy.

C: Vậy em nên gọi tôi là chủ nhân.

Trần Tư Nhung mở miệng hít một hơi thật sâu.

Đúng vậy, anh đã thẳng thắn hết thảy, giải thích rất rõ.

Vành tai đỏ hồng một mảnh. Trần Tư Nhung nhanh chóng gửi tin nhắn.

Grace: Thật xin lỗi, chủ nhân.

C: Vui lòng bật video, Grace.

Tim Trần Tư Nhung đập lỡ mất nửa nhịp, cô lập tức từ chỗ ngồi bật dậy, tay chân luống cuống vội vàng mặc áo ngủ vào.

Trong nháy mắt cô nghĩ tại sao mình phải mặc váy ngủ, nhưng thân thể đã  vội vã chạy đến tấm thảm cạnh tường và ngồi xuống, click mở video.

Cô nghĩ, giờ phút này khẩn trương có lẽ không chỉ có mình cô.

Anh đã thừa nhận mất khống chế ham muốn tình dục đối với cô, cũng là một sự khen thưởng cho Trần Tư Nhung.

Nếu có thể, Trần Tư Nhung cũng muốn nhìn thấy chủ nhân. . . . Mất khống chế.


Nhưng ý tưởng này của cô chưa hoàn toàn bay ra, giọng nói của C đã truyền ra từ di động.

C: Grace, hãy cởi quần áo và quỳ gối trước gương.

Trần Tư Nhung nghe lời đưa tay xuống, cầm lấy gấu váy kéo lên trên.

Chiếc váy trắng dần dần xếp lớp trên cặp đùi tinh tế của cô, trở thành một đường viền hoa mềm mại.

Cô cũng đang mặc một chiếc quần lót cạp thấp màu trắng tinh.

Từ chiếc eo phẳng lì kéo dần lên trên cuối cùng lộ ra bầu ngực căng tròn, đầu vú dựng thẳng.

Mái tóc xoăn đen dài xõa xuống như thường lệ, núm vú của cô bị cọ qua nhẹ nhàng, phía sau vành tai cũng dựng lên.

Tuy rằng đây không phải là lần đầu tiên như vậy, nhưng cô luôn cảm thấy có gì đó khác lạ khi họ làm hòa sau sự hiểu lầm.

Tim đập thình thịch, Trần Tư Nhung biết, đó là bởi vì anh đã nhìn thấy cô ngoài đời, mà cô lại không biết anh là ai.

Anh có thể là bất kỳ người đàn ông nào mà cô từng gặp, có thể chỉ gặp một lần,

hoặc có lẽ đã quen thuộc với cô hơn mình nghĩ.

Trong hiện thực, cô là Trần Tư Nhung ăn mặc chỉnh chu, bảo thủ trong vùng an toàn của mình.

Còn ở trên mạng, cô là cô gái khỏa thân và thủ dâm trước mặt anh.

Cô không nên nghĩ chuyện linh tinh.

Trần Tư Nhung biết, mình lại ướt át một lần nữa.

Cảm giác cấm kỵ không gì sánh kịp, cặp mắt kia luôn nhìn chằm chằm vào cô, trong cuộc sống hàng ngày anh cũng nhìn mình chăm chú như vậy sao?

Xuyên qua lớp áo khoác của cô, đồ lót của cô, nhìn thấy cơ thể trần trụi không gì che đậy.

Ánh mắt Trần Tư Nhung không thể không nhìn chằm chằm vào ô vuông màu đen nhỏ trên màn hình.

C: "Quỳ trước gương"

Grace: "Vâng, chủ nhân."

Trần Tư Nhung chắc chắn rằng vị trí của điện thoại đã đúng, sau đó quỳ gối xuống trước gương.

Điện thoại hướng về phía sau lưng của cô, cô có thể nhìn thấy rõ ràng cặp mông thịt bị đè ép trong chiếc quần lót màu trắng, tạo thành một vòng cung hình tròn vừa vặn với cảm xúc.

Khi spank, với một lực vừa phải, có thể để lại vết dâu đỏ đẹp đẽ trên cặp mông căng tròn, đàn hồi của cô.

Quần lót màu trắng, thuần khiết càng là điều cấm kỵ trong dục vọng.

Cô ngây thơ, thuần khiết, tốt đẹp, những kẻ tàn ác sẽ muốn xé nát cô hoàn toàn.

C không nói gì một lúc lâu, Trần Tư Nhung cũng yên lặng nhìn chính mình trong gương.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Anh chỉ nói quỳ xuống, chưa nói không cần làm gì khác.

Xong rồi, ham muốn tình dục của Trần Tư Nhung đang ập đến.

Cô tưởng tượng tới lúc mình đạt cao trào, chủ nhân cũng đồng thời bắn ra, không nhịn được chảy ra nhiều nước dâm hơn. 

Nhưng vậy. . . . cũng thật kích thích, Trần Tư Nhung.....muốn lên đỉnh một lần nữa.

Lúc này đây, cô muốn lắng nghe kỹ âm thanh của chủ nhân.

Có lẽ anh sẽ không phát ra tiếng động nào, có lẽ có... Nếu lắng nghe cẩn thận.

Đồ chơi nhỏ được đặt trong ngăn tủ cạnh gương, Trần Tư Nhung lẳng lặng lấy nó ra.

Khởi động , trong phòng ngủ vang lên âm thanh ro ro.

Tiếng tim đập thình thịch bao phủ Trần Tư Nhung, nhưng cô vẫn chưa nghe thấy chủ nhân nói "dừng lại".

Đôi môi hồng thuận lặng lẽ cười rộ lên. Trần Tư Dung cầm món đồ chơi nhỏ đưa xuống dưới.

C: "Lúc thủ dâm, em đã nghĩ gì?"

Món chơi nhỏ đã mút vào dồn dập trên ấm đế, nhưng cô chưa bật ở mức lớn nhất: 

Grace: "Nghĩ đến chủ nhân đã. . . . . . mất khống chế."

C: "Trong đầu em có đối tượng cụ thể nào không?"

Grace: "Không có... em không biết dáng vẻ của chủ nhân như thế nào."

C: "Chúng ta sẽ không gặp mặt, cho nên em có thể tùy ý lựa chọn một đối tượng ảo tưởng mà mình muốn, tôi sẽ không tức giận."

Trần Tư Nhung không cẩn thận ấn mạnh vào, khoái cảm từ âm đế cùng lời nói của chủ nhân làm Trần Tư Nhung bật lên tiếng rên rỉ.

Cô được phép chọn một đối tượng ảo tưởng tình dục.

Vì thế trong đầu cô hiện lên bộ tây trang màu đen, lúc anh ngồi xuống tạo thành nếp gấp bên cạnh đùi. Ngón tay thon dài có lực, nếu ngón tay đó duỗi thẳng được đâm vào âm đạo, sẽ dễ dàng làm nước của cô phun như suối.

Trần Tư Nhung khó có thể ngăn chặn loại tưởng tượng như thế này, trong gương, cô nhắm đôi mắt đã trở nên ướt dầm dề, hơi thở gấp gáp thổi vào trong gương tạo thành một làn sương mờ đọng lại, trước khi cơn cao trào ập đến, Trần Tư Nhung nói:

"Em đang nghĩ đến... Caesar"



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện